Nữ Phụ, Ta Chấp Hết! Các Nam Chính Tới Đi.

Chương 29: Chương 29: Thế sự ngờ vực




Sau lần múa Vũ điệu đó. Bây giờ phải nói là cô rất nổi tiếng a~. Dân báo săn đón tin miết, trên các mặt báo đều có hình ảnh người con gái mặc áo trắng nhảy múa như thần tiên, phiêu dật mà câu hồn đoạt hồn nếu ai nhìn vào đó và người con gái đó chính là tiểu thự họ Hồng con gái nữ chủ đầu của gia tộc, có số mệnh bất hạnh sau khi mất cha mẹ trong một sự cố nên mọi người chưa bao giờ thấy mặt cô bây giờ thật không ngờ người múa điệu nhảy trên buổi tiệc dòng họ Vũ đó là chính người con gái ấy.

Khúc nhảy” Nam Phong” là điệu múa truyền thống ở Nhật thất truyền từ xưa đến nay nó như nhắc nhở ta sống ở đời phải biết trân trọng những gì mình đang có, đừng vì danh lợi mà làm mình mù mắt mọi vật xung quanh đến khi mất mới cảm thấy hối hận

Và điệu múa của cô gái đó như nổi đau bởi chàng trai vì dục vọng của mình vì tiền bạc, vì địa vị, vì danh lợi,...mà bỏ nàng giữa dòng đời đến khi chết mà ngẫm nghĩ lại cuộc đời, không biết oán trách ai? Hay nên tự trách mình? Vì ngu dại mà bỏ qua tình yêu. Bấy lâu nay mà mình đã vun đắp nó???Nỗi lầm hờn kim cổ nguyện bỏ thế sự dại vì quá đánh mất chính bản thân mình.

Những bài báo đăng lên mãi chỉ một đêm đã lan truyền cả thế giới. Bây giờ phải nói cô rất nổi tiếng được nhiều người săn đón, trở thành hình tượng của biết bao bạn trẻ

Không biết nên hãnh diện? Hay là buồn đây?

----_------------------------

----------------------------

Đã mấy tuần trôi qua rồi. Mà tin tức trên báo chủ đề hot trên các mặt trí cũng là cô.

Họ không đổi chủ đề khác hay sao

Cô thì chẵng mấy quan tâm vẫn cắp sách đi học bình thường

--------------_-------------

Buổi sáng trong lành với ly trà matcha màu xanh tươi mát nóng thơm ngon, cùng với dòng tin tức trên mặt báo cô gái mặc đồng phục trắng tay dài cùng với chiếc váy tôn lên vẻ đẹp quyến rũ của cô. Mọi vật xung quanh đang âm thầm lặng lẽ ngắm nhìn giống như sợ phá bức tranh yên tĩnh, tuyệt mĩ này. Tờ báo cầm trên tay được Kim đọc rất chăm chú nhấp một chút trà nóng thơm ngon. Cảnh thật yên bình, nhưng không ai biết rằng ly trà nóng thổi đó phần ngay quai có những vết nứt nhỏ mới hình thành.

“ Thưa cô chủ, có muốn gặp phóng viên không?? Họ đang đứng chờ ngoài cửa”_ quản gia kính cẩn hỏi cô chủ tôn quý của ông

“ Hủy Bỏ dùm cháu,“_ cô bình tĩnh trả lời ông, thái độ rất ư là tĩnh như chuyện gặp mặt phóng viên không phải là đang nói với cô.

Cô thong thả bước xuống nhà, đeo cái cặp vào và chuẩn bị đi học. Ra bãi sân

“ Chúc cô chủ buổi sáng tốt lành”_ mấy chục người hầu xếp hành hai hàng, cúi đầu đồng thanh chào cô chủ

“ ừ”_ cô đáp lại như mọi khi. Nhìn ai kia đang dựa vào cửa chờ cô xuống, Nhật Lâm thấy cô bước xuống hắn mở cửa xe chờ đợi cô lên. Cô rất tự nhiên đến chỗ mà hắn mở cửa cô bước lên ngồi nhìn hắnNhật Lâm cũng lên xe và khởi động máy. Nhật Lâm nhìn cô thấy đã yên vị trên chỗ ngồi, thắt dây an toàn rồi thì Nhật Lâm mới thở phào trở cô đến trường mà phải công nhận đàn chó săn đó cứ bám riết không để Nhật Lâm ra. Nhật Lâm nhíu mày chỉ còn cách kêu bảo vệ chặn lại còn mình đi lên phía trước bỏ một đám người gào thét phía sau

Đến trường thì tiếng chuông cũng đồng thời reo lên

“ Tôi đi học đây”_ cô bước xuống xe lễ phép chào Nhật Lâm rồi cất bước đến trường

Nhưng giọng nói trên xe vọng lại tiếng nói trầm thấp muốn người ta yêu thích

“ Mấy giờ?”_ Nhật LÂM nhíu mày nhìn cô. Định hỏi cô mấy giờ về hắn ra rước

“Khoảng 4h “_ cô đưa tay nhìn đồng hồ mình đeo trên tay rồi cất giọng trả lời

Nghe cô nói xong, Nhật Lâm đạp phanh khởi động máy đi mất vút

Cô đành lui thủi đến trường

Rẹt

Cô mở cửa lớp bước may là kịp bà cô chuẩn bị bước vào.

Cô bước xuống ngồi bàn của mình. Thấy bàn của mình trống không thì cô biết là Quách Tử Thần chắc bị thầy hiệu trưởng níu kéo phải đi làm mấy cái báo cáo cho ổng rồi. Thật là tội nghiệp Tử Thần.

“ E hèm”_ bà cô chủ nhiệm đứng trên bục giảng cất giọng

Bắt đầu điểm danh

“1 Tuấn Hải”

“Có”_ người ngồi bàn đầu dơ tay lên

“ 2 Bích Cẩm”

“ Vâng”

.....

......

....

“23 Hàn Băng”

“ Có”

“24 Dật Thần”

“ Có”

......

...

.......

“29 Thạch Kim”

“..”_

“29 Thạch Kim”_ bà cô gọi lại lần nữa

Nhưng có ai hồi âm

Nhìn một loạt người trong lớp cuối cùng tìm được đối tượng mình đang kiếm

Bà cô phóng điện nhìn người ngồi bàn tư tổ 4 kia. Kế bên cửa sổ

Rất ư là tĩnh gió hiu hiu làm cho người ta dễ ngủ mà thay vì đó là sự bóc khói lửa nghi ngút của bà cô

Bà cô lấy ra trong túi mình một đóng xấp đề cương rồi lấy chủ yếu 4 tờ giấy đến bàn của Kim

Rầm

“ Em Kim em dậy cho tôi..dậy”_ bà cô lay lay người cô

“ ưm ưm”_ cô ngồi dậy, lấy tay dụi mắt trong vô thức mà đã gục đổ bao nhiêu chàng trai thiếu nữ

Oi!! Dễ thương quá! Sota a~

“ cô gọi em”_ cô nheo mắt nhìn bà cô Diệp trước mặt mình

Đừng, đánh tránh bữa ngủ cô được không. Dạo này cô đang bù đầu bù cổ vào công việc tối chỉ lim dim được hai tiếng nghỉ ngơi

Nên cô muốn ngủ lắm rồi!!!

“ Em còn nói nữa, em nhìn nè đây là gì”_ cô cô đưa lên bốn tờ giấy chỉ vào dấu đỏ chói trên đầu bài

“ ờ à. Hình như là giấy gì đó? Ờ..ờ đúng òi”_cô ngao ngán trả lời mắt chỉ liếc qua một lần liền cơn buồn ngủ ập tới

Cô chuẩn bị nhắm nghiền mắt thì cô vỗ lên lưng cô hai cái

“ haha.. giấy thôi à hả??! em Kim”_ cô méo mó cười cười cười cười ..nhìn cô

Ách

Cô im lặng

Bà cô lửa giận bùng phát

“ Em có biết đợt kiểm tra 1 tiết trước môn Toán được 3.6, Lý 4.5

Hóa 1.7 Anh 6.5 không hả”_ bà vừa nói vừa chỉ từng điểm vào tờ giấy

Mọi người sốc rất nặng. Nữ thần của bọn họ tại sao lại học tệ như vậy? Tin tức quá trấn động chỉ vài tiếng sau nó như đàn ngựa chạy loan báo bốn phương

Cô nâng mí mắt nhìn tờ giấy Tiếng Anh bà cô cầm. Rồi gục đầu ngủ tiếp

“ HỒNG THẠCH KIM”_ cô quát lớn, lữa giận đã khai hỏa

Kẹt

“ Thưa cô giáo Diệp”_ Quách Tử Thần mệt mỏi bước vào lớp nhưng hắn cảm giác thật ngột thở a~

Và cảm nhận có cái gì đó nhắm vào anh

“ Tử Thần em từ nay sẽ phụ trách em Kim dạy học bạn ấy để bạn ấy có kết quả tốt trông đợt kì lần này. Lớp ta mới được chơi Hội Chợ”_ cô Diệp nhìn Tử Thần như mong chờ vào hắn vì cô biết lớp ta có ba bạn là học giỏi nhất lớp đó là Hàn Băng, Dật Thần và Tử Thần mà trong số đó Tử Thần được chú trọng nhiều nhất vì Tử Thần là người sáng giá khi đoạt giải vàng về các môn cấp thành phố ngay cả trong lẫn ngoài nước đều biết đến hắn

Nên cô giáo nghĩ chỉ cần Tử Thần dạy Kim thì em ấy sẽ vượt qua kì kiểm tra đợt kế tiếp. Nếu em đó không vượt qua thì không tư cách đi Hội Chợ

“Tử Thần nhìn bà cô rồi gật đầu. Bà cô mới thở phào ánh mắt trìu mến nhìn Tử Thần rồi xoay qua nhìn người đang gục mặt xuống bàn kia mà phóng mắt tia tử ngoại

Tuy đang nhắm mắt mà cô vẫn theo dõi cuộc đối thoại nãy giờ

Thật phiền mà môn Anh đó là cô cố ý đoạt được điểm đó. Vì đang làm bài nữa chừng nghe tiếng xẹt bút của mọi người cô cảm thấy buồn ngủ nên gạt bỏ tất cả ngủ thôi.

Chứ cô dư sức mười điểm a~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.