Nữ Phụ Tiên Lộ Từ Từ

Chương 186: Chương 186: Huyễn Long Mạch, Quân Lâm Thiên Hạ.




Chương 168: Huyễn Long Mạch, Quân Lâm Thiên Hạ.

“ Rống” một tiếng long uy phát ra, tất cả mọi người giật mình nhìn về một hướng.

Một con chân long to lớn như núi, đứng trước mặt Mộ Ly khiến nàng trông nhỏ bé chẳng khác gì một con kiến yếu đuối.

  “ Bất quá chỉ là một đầu long mạch, còn nghĩ rằng mình là một con chân chính thần long.” Mộ Ly bất động thanh sắc, giọng mang uy nghiêm khiến người không dám ngẩn đầu.

Mộ Ly nói không sai, đầu này long ảnh chỉ là một điều long mạch, bất quá cùng long mạch bình thường khác xa một trời một vực, bình thường long mạch có mang theo đế vương khí, đầu này long mạch lại còn mang theo hư huyễn hơi thở lúc ẩn lúc hiện, chẳng trách dùng Mộ Ly thần thức biến thái lại không dễ dàng phát hiện ra.

“ Bế Nguyệt.”

Bế Nguyệt chi tư, Mộ Ly một tay nhấc lên mang theo không gian biến sắc, phía sau hư ảnh minh nguyệt chiếu rọi một mảnh bầu trời, chỉ thấy vạn vật dừng lại, không gian đông cứng.

“ Rống.”

Chỉ thấy đầu kia long mạch bất động không tiến, giận dữ dãy dụa, nhưng Mộ Ly không cho phép nó một chút thở phào, thủ pháp đưa ra làm một tư thế như bóp cổ.

“ Keng két.”

Không gian xung quanh long mạch như bị vật gì đó bóp nát méo mó, khiến nó rên cũng không thể rên.

  “ Vụt.”

  Trong lúc phân tâm khống chế đầu này bất tuân long mạch, một đạo phi kiếm thuần thâm hồng sắc bay đến Mộ Ly bên này.

  “ Keng.”

  Mộ Ly một tay còn lại xuất thủ, chỉ thấy một đạo hư ảnh hoa hồng nở rộ như một tắm chắn, ngăn cản một kích nguy hiểm.

  “ Hoa Vô Ảnh thiếu chủ quả nhiên tính cách không thay đổi, xuất thủ mỗi lần đều âm nhân chí mạng.” Mộ Ly hai mắt vẫn tập chung đầu long mạch, nào có để mắt đến bên này người đến, dù sao không cần nàng nhìn cũng biết được Hoa Vô Ảnh người này, Sát Hồn Kiếm ngoan độc một kiếm, nàng đã tận mắt thưởng thức qua.

“ Đạo hữu lời nói có ý gì, ta cùng ngươi dường như chưa gặp qua lần nào, cớ sao lại suy đoán lung tung tính cách của bổn thiếu chủ.” Hoa Vô Ảnh yêu lệ khuôn mặt xuất hiện cách đó không xa, ánh mắt tập trung trên khuôn mặt bình thường đó, bản thân hắn rất nghi hoặc, người này vốn dĩ không quen không biết lại cấp cho hắn loại cảm giác đã từng gặp, đặc biệt hơn là người này khiến hắn ấn tượng rất mạnh.

“ *Khanh khách*, thiếu chủ không nhớ, bản tôn cũng không trách ngươi, bản tôn lần này chỉ khuyên ngươi một câu, đừng vì lòng tham nhất thời mà nhận phải bài học như lần trước, bản tôn kiên nhẫn không tốt.” Mộ Ly một tiếng cười duyên, không hiểu tại sao bình thường dung nhan đó, chỉ một cái mĩm cười liền như băng tuyết tan chảy.

Hoa Vô Ảnh cũng để ý đến điểm này, hắn ngạc nhiên khi cảm nhận được trái tim một chút nhảy lên, phải biết rằng duyệt qua vô số giai nhân như hắn, đây là lần đầu tiên gặp qua một nữ tử lấy dung mạo bình thường mà khiến hắn một tia động tâm.

Ngạc nhiên thì ngạc nhiên, Hoa Vô Ảnh trong lòng tràn ngập nghi hoặc, theo như lời nữ tử này mà nói, hắn đã gặp qua nữ tử này, thậm chí còn thua thiệt trên tay nàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.