Chương 167: Trong Sương Mỹ Nhân, Tuyệt Thế Kinh Hồng.
Phù Dung xinh đẹp một mình khoe sắc, Mộ Ly nhìn đến tiên diễm như thế đoá hoa, tâm động không thôi.
“ Phù dung a phù dung, không ngờ Mê Huyễn Phù Dung lại ở nơi đây.” Mộ Ly tâm lý vui vẻ, từng bước đi đến đoá hoa kiều diễm này.
Mê Huyễn Phù Dung, kỳ hoa một trong, phù dung sớm nở tối tàng, Mê Huyễn Phù Dung cũng không ngoại lệ. Hoa phù dung sáng trắng tinh khôi, trưa hồng e lệ, chiều khoe sắc đỏ. Một đoá phù dung như một kiếp người, đặc biệt là nữ nhân, khi ngươi tươi sắc người người nâng niu, khi úa tàn già nua mấy ai nhớ. Kiếp người ngắn ngủi, chi bằng khoe sắc toả hương, kinh diễm một đời, để rồi lụi tàn không hối tiếc, hoa nở hoa tàn, một kiếp rồi lại một kiếp, sinh sinh một kiếp phù dung thế.
“ Phù dung, ta đồng cảm ngươi cô quạnh một mình, chi bằng theo ta toả sắc sinh hương, một đời oanh oanh liệt liệt, để thế gian kinh tâm động phách một kiếp phù dung.” Mộ Ly nói ra từ đáy lòng mình, vừa rồi mở ra pháp môn, nàng đối với sinh linh hiểu rõ hơn nhiều, thậm chí đã sờ mó tới bản nguyên pháp tắc, hiểu được rất nhiều chuyện trong thiên địa.
Mộ Ly lời nói vừa ra, phù dung vẫn ung dung như thế đứng đó, đôi mắt không rời diễm lệ đoá hoa, chân thành không dị sắc.
“ Phù phù.”
Không một cơn gió thổi qua, phù dung đung đưa như tiếp lại lời chân tình, Mộ Ly thấy vậy liền vui vẻ mĩm cười, như thế bạc phận đoá hoa, nàng muốn nâng niu không bắt ép.
“ Đến đây đi.” Mộ Ly hưng phấn cười nói, hoa phù dung phát ra quang huy như ánh trăng êm dịu, từ từ bay đến Mộ Ly bên người.
“ Từ nay về sau, thế gian xuất thế Mê Huyễn Phù Dung.” Mộ Ly nhìn trước mắt toả ra ánh sáng hoa phù dung, vương tay ôm lấy vào trong lòng.
“ Vù vù vù vù.” Thiên địa linh khí biến ảo thành sương mù, lúc này đây nhanh chóng nhập vào hoa phù dung, vốn xinh đẹp đoá hoa lại càng thêm một tầng thần bí tiên khí.
Mộ Ly pháp quyết vận chuyển, nhanh chóng luyện hoá hoa phù dung. Không có một tia kháng cự, Mộ Ly cùng phù dung sinh ra một tia liên hệ, dần dần càng trở nên rõ ràng hơn.
Vốn tu vi trở lại Kim Đan trung kỳ, giờ phút này lại nhanh chóng đề thăng, kim đan trung kỳ đỉnh phong, kim đan hậu kỳ, kim đan hậu kỳ đỉnh phong rồi chậm rãi đề thăng đến Nữa Bước Nguyên Anh mới chấm dứt.
Lúc này thân thể nàng phát sinh biến hoá, sương mù lượn quanh tạo thành một bức nhung lụa che thân. Tứ chi dài ra, thân thể từ từ phát triễn, tiêm tiêm cánh tay, gót sen như ngọc, tóc như tơ tung bay đón gió.
Mộ Ly hai mắt mở ra, cơ trí đôi mắt bình tĩnh vô ba. Lúc này đây sương mù vẫn dày đặc, từ xa không nhìn rõ dung mạo của nàng lúc này. Nếu dụng tâm quan sát sẽ phát hiện, dung mạo cũng chẳng qua bình thường không gì nổi bật, nhưng khi nhìn lại lần nữa, mạo như liên hoa thanh thuần bất nhiễm. Một cái dụi mắt ngạc nhiên, lại phát hiện nàng kiều diễm thiên thành như hoa hồng tươi đẹp, biến hoá càng trở nên rõ ràng, từ bình thường dung mạo mỗi lúc lại xinh đẹp động lòng, từ khuynh quốc khuynh thành đến kinh hồng tuyệt thế, một cái mĩm cười nhật nguyệt vô quang.