An Linh là một sinh viên năm nhất đại học, ngoài ra cô còn có một thân
phận khác, chính là tác giả chuyên viết tiểu thuyết “cẩu huyết” trên
mạng.
Cô viết từ tiểu thuyết 18+ đến Tiêu Tương, lại từ Tiêu Tương viết đến
Tấn Giang, cuối cùng cô chọn ở lại viết cho Tấn Giang. Nguyên nhân là do đang viết dở bộ tiểu thuyết cẩu huyết đầy phong cách Đài Loan “ tổng
tài bá đạo chỉ yêu mình tôi” đã được Tấn Giang ký hợp đồng. Không chỉ
như thế mà cô còn được lên fengjin more tiểu thuyết đô thị, bình luận
cũng tăng từ hai con số lên 3 con số, cô cảm thấy sau khi thay đổi nhiều trang mạng khác nhau thì cuối cùng cô cũng tìm được Bá Nhạc của đời
mình – Tấn Giang.
“ tổng tài bá đạo chỉ yêu mình tôi” là câu chuyện chủ yếu nói về yêu
hận tình thù của nam chủ, nữ chủ và nữ phụ, nội dung có thể nói là rất
rất cẩu huyết.
An Linh cho rằng cầu huyết chẳng có gì là không đúng cả, bây giờ cứ mở một trang mạng ra, có bộ tiểu thuyết nào mà nam nữ chủ không phải trải qua tình tiết cẩu huyết chứ?
Câu chuyện đại khái kể về nam chủ nữ chủ sau khi yêu nhau, vị hôn thê
của nam chủ không không cam tâm bị nam chủ vứt bỏ chạy theo một người
con gái khác nên đã trở nên tiếu cực, sinh lòng oán hận với nữ chủ cho
rằng do sự xuất hiện của nữ chủ nên nam chủ mới vứt bỏ nàng. Thế là ngày đêm tính kế làm thế nào để cho nữ chủ biến mất, cuối cùng trong một tai nạn xe cộ đã đạt được mục đích.
…nhưng nữ chủ rõ ràng đã tắt thở, lại được nam thứ, cũng chính là đối
thủ không đội trời chung của nam chủ - thiếu gia của Tô thị- tập đoàn
nổi tiếng chuyên về y khoa khắp trong và ngoài nước dùng ngày ba đêm cứu sống. Tuy nữ chủ được cứu sống nhưng sau khi xảy ra chuyện, cũng đã để
lại di chứng, tất cả những chuyện trước kia đều đã không còn nhớ rõ nữa. còn bị nam phụ tiêm nhiễm rằng, nam nữ chính có mối thâm thù không đội
trời chung, nữ chủ nghe xong đã thề rằng muốn nam chủ phải trả món nợ
máu này, sau đó nam nữ chính đã tạo ra một cuộc tình vừa yêu vừa hận.
Đương nhiên chỉ bằng một chút kịch tính như như vậy chưa thể thể hiện
được tính cẩu huyết trong đó, nên lúc nữ chủ và nam chủ sắp hóa giải
được hiểu lầm, An Linh đã cho thêm vào một chút chuyển biến- nam chủ mất trí nhớ.
Hai người trải qua một loại các tình tiết ngược luyến tình thâm thì câu chuyện mới dần dần đến hồi kết.
Vì để cho câu chuyện không tẻ nhạt, phần quan trọng nhất không thể không viết:
Nữ phụ nhất định phải tìm chết!
Nhất định phải não tàn
Nhất định phải tổn thương đến phát điên
Cứ nhắc tới nữ phụ là lại thấy gì mà học vị cao nằm trong các trường đại học 3 toàn quốc, ôn nhu dịu dàng lại không nhỏ mọn, cao quý mà không
cao ngạo, yếu ớt nhưng không kiêu căng.
Nhưng mà
Chỉ cần gặp nữ chủ lại trở nên não tàn, luôn tự tìm đường chết, tất cả ưu điểm đều biến thành lớp vỏ ngụy trang, kĩ thuật có thể đạt tới trình độ Oscar, nhưng mỗi lần đều bị nữ chủ vô cũng nhẹ nhàng lật tẩn, sau đó nữ phụ sẽ vĩnh viễn không tỉnh ngộ. sau đó vẫn tiếp tục làm hòn đá
ngáng chân trên con đường mà nam nữ chủ đang yêu đương thắm thiết, cuối
cùng tự tìm đường chết , trở thành vật hy sinh cho đoạn kết của tình yêu hai người họ.
An Linh đặt biệt an bài cho nữ phụ một dung mạo tuyệt thế, nụ cười
khuynh quốc khuynh thành, vô cùng ưu tú, nhưng trước mặt nữ chủ lại chịu không nổi một đòn, cứ như vậy lại càng làm nổi bật nữ chủ.
Quan trọng nhất, các yếu tố như bắt cóc, kê đơn, tai nạn giao thông,
cưỡng, hiếp là không thể thiếu được, thề chết cũng phải cẩu huyết đế
cùng.
Theo thường ngày, hôm nay An Linh viết xong một vạn chữ, liền xem lại
một lần xem có câu nào từ ngữ không thông, khi nhìn tới đoạn nữ chủ chụp bàn tay của nữ phụ, tự nhiên cảm thấy hưng phấn, hận không thể xuyên
vào, xông tới trước mặt nữa chủ nói” buông nữ phụ ra, để ta tới”
Xem hết chương, sau khi xác định không vấn đề gì, An Linh liền kích
“đăng bài”, cảm thấy khát nước, cô muốn xuống giường lấy cốc nước, hôm
nay là thứ bảy, mọi người đều ra ngoài qua đêm, chỉ có cô là ở lại phòng gõ chữ, bạn cùng phòng cô rất hẹp hòi, nghĩ đến việc tiền điện phải
chia đều bốn người nên đã hung hăng cảnh cáo cô buổi tối chỉ có mọt
người không được bật đèn. Vì thế, An Linh bĩu môi, từ trên giường vừa
sờ xoạng vừa leo xuống, nào biết trượt chân một cái thân thể đã ngã
xuống.
XXX, đau thật
Vừa tỉnh lại, An Linh phát hiện chính mình đã xuyên không.
Lúc này, cô tay phải chống đầu, mặt đầy hối hận và ảo não, bộ dáng giống như rất đau đầu.
An Linh cảm thấy mình thật xui xẻo, đến uống nước cũng bị mắc răng.
người mà cô xuyên vào chính là “phú nhị đại” (thế hệ giàu có thứ hai ở Trung Quốc) hơn nữa còn là siêu câp “phú nhị đại”, độ giàu có đại khái
tương đương với Vương Tư Thông. Nếu như ‘ phú nhị đại” này không phải là An Noãn, An Linh có lẽ nằm mơ cũng sẽ cười vì mình có thể xuyên tới một phân thận nữ suất sắc như vậy, thật cảm tạ ông trời, cảm tạ nhân dân
quần chúng, cảm tạ cha mẹ đã mất….
Nhưng là
Tiền đề là nhân vật xuyên qua không phải là An Noãn, nếu như đúng là như vậy, đó chính là đại bi kịch của đời người.
An Noãn là ai? An Noãn chính là nữ phụ luôn tự tìm đường chết trong tiểu thuyết mà cô vừa viết dở được một nửa kia. Nữ phụ để làm gì? Nữ phụ
chính là người để bổ trợ làm nền cho nữ chủ, sau đó, lúc sắp kết thúc
thì vinh quang hi sinh, còn bị tiếng xấu lưu lại vạn năm.
Thật bất hạnh, bay giờ cô chính là An Noãn
An Linh, không nói đúng ra nàng bây giờ là An Noãn, cô biết, nữ phụ
dù có gia thế tốt như thế nào, cũng không địch lại được với bàn tay vàng của nữ chủ, bởi vì tác giả là mẹ ruột nữ chủ và là mẹ kế của nữ phụ,
nghĩ đến đây An Noãn thực sự muốn khóc, mẹ kế là nàng, nữ phụ cũng là
nàng, Thượng đế! Ngài xác định ta chính là thiên sứ mà ngài dắt tay tới
thế giới này sao?
Nghĩ đi nghĩ lại kết cục nguyên bản, sau khi kết hôn ba năm, đại hậu
thuẫn An gia bỗng nhiên lại tuyên bố phá sản, bị nhà chồng vứt bỏ, trong tay không có một đồng phiêu bạt tới Nhật Bản, đến năm 2018 trở thành
minh tinh phim cấp 3, đóng tổng cộng 30 bộ.
Lại không biết xấu hổ trở về nước có ý đồ quyến rũ nam chủ, lần nữa muốn sát nại nữ chủ, sau đó lại bị hủy dung, đến công việc cuối cùng cũng
mất. Nguyên nữ phụ đã quá quen kiểu sinh hoạt của một thiên kim tiểu
thư, tiêu tiền như nước, số tiền kiếm được lúc làm diễn viên cũng nhanh
chóng tiêu hết, không có tiền sau này chỉ có thể ở nơi đầu đường xó chợ, một như phụ đáng thương như thế được nữ chủ như đức mẹ Maria hảo tâm
cho vào trong nhà, làm giúp việc của họ, mỗi ngày nhìn nam chủ nữ chủ ân ân ái ái trước mặt, cuối cùng chịu không nổi đành tự sát chấm dứt tính
mạng.
Mỗi một lần nhớ lại là tim nhỏ bé của An Noãn lại run lên một hồi.
Cô xuyên vào ai thì không xuyên, lại cứ nhất định phải xuyên vào nữ phụ
ác độc, vẫn luôn tự mình tìm chỗ chết, ông trời đối với thật tốt, cô chỉ mới nói một câu “để ta tới”, liền đem cô tới thật, nhưng tới thì tới,
tại sao lại muốn cô thành nữ phụ chứ?
Trên thế giới này đáng sợ nhất không phải người xấu mà là kẻ giả làm
người tốt, nhìn thì như là thỏa mãn nguyện vọng của người ta, nhưng thực tế lại còn đau khổ hơn so với khi không cho thỏa mãn.
“A Noãn, vé của bá vương biệt cơ, anh đã lấy giúp em rồi, là ghế vip,
anh và đối phương hẹn nhau tại quảng trường Tâm Ý đối diện công ty Tần
Mộc, chút nữa em có cần anh đi cùng không?
An Noãn bị An Dương gọi, thân thể theo bản năng run lên một cái, đầu óc bắt đầu cố gắng hồi tưởng những tình tiết liên quan.
Lúc này nữ chủ đã bị nguyên chủ đuổi ra khỏi nước, sau đó như ý nguyện gả cho Tần Mộc, nhưng bởi vì Tần Mộc không tự nguyện kết hôn với nàng,
cho nên vẫn luôn không ở nhà.
Ông nội Tần Mộc từ Mỹ trở về, vì muốn lấy lòng vị người ông có phân
lượng rất lớn trong lòng Tần Mộc mà nguyên chủ dã đắc biệt đi nghe ngóng sở thích, biết được ông mê kinh kịch, vừa hay, Lê Viên lần nãy diễn bộ
kinh kịch, bá vương biệt cơ, dêĩn bá vương là môt người nổi tiếng đã
thoái ẩn tấm màn kinh kịch mấy chục năm trước, tin tức vừa tung ra, vé
đã bán hết, ngay cả vé cò, hai vạn một tấm cũng không có mà bán, nói có
tiền mà muốn có một tấm vé cũng khó hoàn toán không khoa trương, An
Dương vất vả lắm mới có được hai tấm vé từ chỗ bạn bè, hẹn gặp bọn họ ở
quảng trường Tâm Ý .
An Noãn đưa đôi mắt hồ lý sang nhìn soái ca bên cạnh, đây là anh ba
của cô-An Dương, cô có ba anh trai, An Lôi, An Vũ, An Dương. An Lôi là
người thừa kế An gia, là người lạnh lùng không dễ ở chung, năm ngoài vừa kết hôn, chị dâulà quản lý cấp cao công ty giải trí của An thị, thông
minh khôn khéo, là trợ thủ đắc lực của An Lôi. Mà, An Vũ lại là một quân nhân, là người có chút khô khan, bình thường sở thích duy nhất chính là bình thường súng ống, về phần An Dương, cá tính dễ xúc động, ba người
này được tiểu thiên sứ gọi là anh trai thời tiết của nữ phụ trong tiểu
thuyết” tổng tài bá đạo chỉ yêu tôi”
Nam nhân An gia đều rất cưng chiều nữ nhân An gia, bởi vì An gia dương thịnh âm suy, cả đời này, duy chỉ có mỗi An Noãn là con gái, lại nhỏ
nhất, vì thế cả nhà trên dưới đều coi cô là bảo bối trong tay, căn bản
muốn gì có đó, nguyên chủ có trong tay một bài tốt, nếu như không tự tìm chỗ chết, căn bản không có khả năng rơi vào thảm cảnh như thế.
Nghĩ như vậy, An Noãn trong lòng lại sinh ra hi vọng, có phải sẽ có cơ
hội xoay chuyển? nếu như cô đã thành nữ phụ, vậy cô sẽ không để mình
biến thành tấm bi kịch giống như An Noãn trong sách kia. Cô là tác giả,
biết hết các tình tiết bên trong, có lẽ sẽ thay đổi được cũng nên.
An Noãn phân tích, sau này không muốn bị đem làm vật hi sinh, thì phải đảm bảo An gia không lật đổ, mà trong sách, sở dĩ An gia bị lật đổ,
nguyên nhân phần lớn do Tần Mộc, vì hận thù nguyên chủ nên muốn tiêu
diệt hết tất cả thế lực liên quan ở phía sau cô, Tần Mộc chẳng những
không giúp gì, lại còn ngầm giúp kẻ địch công kích An gia.
An Noãn cho rằng chỉ cần bảo vệ An gia thì sẽ không bị Tần Mộc làm hại, kết cục sẽ không còn giống như trước nữa.
Đương nhiên, chuyện ly hôn với Tần Mộc cũng đừng nghĩ nữa, nếu như cô
ta có thể làm giống như các nữ chủ trong trong tiểu thuyết, đứng trước
mặt Tần Mộc nói gì mà anh đã vô tình…..thì cô có biết thành quỷ cũng
phải lôi cô ta vào bệnh viện xem cô ta có bị ngốc không? Cô là thiên kim của An gia, kết hôn cùng Tần Mộc mang lại rất nhiều lợi ích.
Nếu như đột nhiên ly hôn, ngày mai cổ phiếu An thị và Tần thị nhất
định sẽ biến động, vì vậy nên bất luận là An gia hay Tần gia đều sẽ
không đồng ý ly hôn.
Như vậy, muốn bảo vệ An gia, lại không thể cắt đứt quan hệ với Tần
Mộc, thì chỉ có một con đường duy nhất,cô nhất định phải “ôm đùi” ngọn
núi vàng rực rỡ -Tần Mộc kia, phải cố gắng lấy lòng, tìm hiểu xem hắn
thích cái gì, tất cẩ đều thuận theo ý hắn. Đến lúc đó, nữ chủ quay về,
có nói cho hắn biết tất cả chuyện trước kia cô đã hãm hại cô ta như thế
nào, thì dựa vào đoạn thời gian này cô tận tâm tận lực cũng sẽ đối với
cô “ hạ thủ lưu tình”, sau đó cũng sẽ không ghi hận An gia, An gia vẫn
có thể tiếp tục hùng mạnh, An gia không đổ, cô vẫn có thể tiếp tục sống
hạnh phúc vui vẻ.
Hahahahaha!
An Noãn trong lòng càng nghĩ càng thấy như vậy rất tốt, đôi mắt hồ ly
có thần, lúc này sáng lên giống như ánh sao ngày hè, long lanh, lông mi
dài rủ xuống như cánh bướm đang rung rinh, ánh mắt như thể biết nói, vô
cùng đẹp. An Dương nhìn thấy liền ghen tỵ, em gái mình, chỉ cần nhắc tới Tần Mộc hai mắt liền sáng lên như sao, đẹp đẽ vô cùng, nhưng lại không
bao giờ sáng lên vì hắn- người anh xưa nay luôn cưng chiều cô, thật đúng là không có lương tâm.
“nếu để không anh đi lấy dùm em” An Dương chua chát nói.
An Noãn liếc mắt nhìn khuôn mặt toát ra khí khái anh tuấn đẹp trai của An Dương, còn phát hiện ý ghen tuông của hắn, con ngươi đảo một vòng,
đột nhiên nâng mặt An Dương lên, xoa xoa, làn da thật không tệ chút nào.
Cười nói: “Ai nha, không cần , em tự mình đi, cám ơn anh ba, anh ba đối với em thật tốt!”
An Dương đối với cô em gái này đúng là rất tốt, tốt đến mức cô muốn
sao trên trời, An Dương cũng không do dự mà hái xuống cho cô, tuy rằng
cô không phải nguyên chủ, nhưng có thể cảm nhận được tình thương yêu của An Dương đối với nguyên chủ, liền không kiềm chế được muốn nũng nịu với An Dương như ba mẹ cô.
“ vậy anh ba tốt đến như thế nào?” tuy rằng em gái nói như vậy hắn
rất vui vẻ, nhưng vẫn còn muốn đòi hỏi thêm, bày ra bộ dáng cao ngạo.
An Noãn suy nghĩ một lúc nói :“còn tốt hơn tất cả các vé của “bá cơ
liệt vương” gộp lại, còn nữa, có thể làm em gái của anh ba, là do phúc
phận em tu mấy kiếp mới có được, tổ tiên nhất định là hút nhiều hương
khói mới có thể cho em là em gái anh ba, anh ba, cả đời này anh không
được vứt bỏ em, bằng không em biết sống như thế nào?”
An Dương đắc ý cười nói: “ tốt lắm, tôt lắm, càng nói càng khoa trương, đi thôi, nhưng buổi tối nhớ về ăn cơm”
An Dương chỉ quan tâm sự nghiệp không để ý chuyện nhà, hơn nữa chuyện
An Noãn và Tần Mộc kết hôn, Tần Mộc luôn có khó chịu với hắn, không
thích đến An gia cũng là bình thường, cũng không miễn cưỡng, em gái hắn
tốt như vậy sớm muộn hắn ta cũng sẽ nhận ra, để em gái về nhà ăn cơm,
chỉ sợ là nó lại phải lặng lẽ ăn một mình.
“ vâng! Nhất định sẽ về” An Noãn đứng lên, làm một động tác như trong nhân đội.
Sau đó ra bước khỏi cửa, bắt đầu khấng chiến An Noãn, cố gắng lên.
Nhất định phải ôm đùi.
Không ôm được , thì phải giết kim chủ, tự mình làm kim chủ.
An Noãn cảm thấy chủ ý này không tốt, ngấm ngầm cười rộ lên, mà Tần
Mộc-người đang chuẩn bị đi gặp khách hàng, bỗng cảm thấy lạnh buốt sau
lưng .