Cánh tay đang chống lên mặt bàn của Cố Khinh Âm run lên, nam căn của Ngụy Lãnh Nghiêu thật sự quá lớn, thân dưới của nàng căng ra. Hắn thong thả đi vào, ép những tiếng rên rỉ phát ra từ sâu trong cổ họng nàng, khiến nàng phải thở dốc liên tục.
“Vẫn là mút nhanh như vậy...” Trên người Ngụy Lãnh Nghiêu lấm tấm một lớp mồ hôi mỏng, hắn thở hổn hển nói. Tiểu huyệt của nàng cuốn chặt lấy cây gậy của hắn, ban đầu là trướng, sau đó là con đau ngắn ngủi, hết đau là khoái cảm cực hạn ùn ùn kéo đến. Khóe môi lạnh bạc của hắn hơi co lại, thái dương ẩn hiện gân xanh. Hắn hôn nhẹ lên môi nàng, kéo quy đầu thoáng rời khỏi, lại dùng lực đi vào.
“A... A... Nha...” Khoái cảm tê dại trí mạng tê dại trong nháy mắt phóng đại trong thân thể nàng, cây gậy thô dài đi sâu vào trong tiểu huyệt, Cố Khinh Âm kìm lòng không đậu phát ra một tiếng mị ngâm thật dài, như khóc như kêu, ý loạn tình mê. Nàng vươn thẳng người dậy, tấm lưng gầy tạo thành độ cong tao nhã, khiến quy đầu của hắn càng thêm thông thuận xông thẳng vào miệng tử cung của nàng. Nhưng dù là như thế, gậy thịt của hắn vẫn chưa tiến vào toàn bộ.
Ngụy Lãnh Nghiêu đặt nửa người nàng lên bàn, hai cánh tay của nàng vì không chịu nổi trọng lượng mà buông thõng bên người, hai đùi ngọc quấn chặt lấy thắt lưng hắn. Tư thế này có thể khiến nàng nhìn rõ cây gậy thô dài của hắn tương liên với thân thể nàng, thân gậy tím đen dính đầy dâm thủy trắng đục, hình thành sự đối lập với hạ thân trắng mịn của nàng... Hắn thật lớn, thật sự quá lớn...
Ngụy Lãnh Nghiêu ôm hờ lấy vòng eo mảnh khảnh của nàng, bắt đầu thong thả luật động. Cố Khinh Âm có thể cảm giác được bụng mình hơi nhô lên vì bị gậy thịt tàn sát bừa bãi, dũng đạo bị tách ra đến mức lớn nhất, vô cùng mẫn cảm. Hắn chẳng cần mất nhiều sức lực cũng có thể chạm được đến tất cả những điểm mẫn cảm nhất của nàng, cứ va chạm như vậy khiến dục vọng tích lũy trong cơ thể nàng cũng sắp trào hết ra.
Tất nhiên Ngụy Lãnh Nghiêu cũng cảm nhận được sự biến hóa của nàng, bên trong nàng vừa ẩm ướt vừa nóng, như có trăm ngàn cái miệng đồng thời mút lấy cây gậy của hắn. Con ngươi u lam của hắn híp lại, động tác dần nhanh hơn, có chút thô bạo, thân gậy thô dài ra ra vào vào, có khi thậm chí còn kéo ra mị thịt đỏ au, hay một ít dâm dịch, bắn tung tóe lên bụng hắn.
Cả người Cố Khinh Âm nóng lên, làn da trong suốt phiếm hồng say lòng người, suối tóc tung bay, “A... Ân a... Quá sâu ...” Trong những lần va chạm thâm trầm, nàng cắn ngón tay cố ngăn tiếng kêu. Dù ý thức mông lung, nhưng nàng vẫn cảm thấy xấu hổ vì trầm luân trong khoái cảm hắn mang lại. Nàng thậm chí không thể tin được mình sẽ phát ra tiếng kêu dâm đãng như vậy.
Nàng như hóa thành một vũng nước trong sự cuồng nhiệt của hắn, toàn thân mềm mại vô lực, mặc hắn ta đòi hỏi. Hai bầu vú căng tròn, và quả mâm xôi đỏ au đu đưa trước mắt khiến nam căn của Ngụy Lãnh Nghiêu càng cứng rắn, như một thanh sắc bén kiếm, đấu tranh anh dũng, công thành chiếm đất trong thân thể nàng.
Bộ phận sinh dục của nàng hoàn toàn rộng mở, xương mu của hắn và bắp đùi của nàng va vào nhau liên tiếp. Nàng có thể cảm nhận rõ ràng được làn da nóng rực của hắn, và những múi cơ vì tình dục mà hơi run rẩy. Bên tai là tiếng thân thể va chạm dâm đãng mê người...
Quy đầu của Ngụy Lãnh Nghiêu mắc sâu trong cái miệng nhỏ của nàng, chậm rãi ma sát. Đôi bàn tay mạnh mẽ của hắn ôm trọn bầu ngực ngạo nghễ của nàng, dưới thân dùng sức lui ra rồi lại thâm trầm xông vào, khai phá cái miệng nhỏ đó. Hắn nghe thấy tiếng rên rỉ gần như nức nở của nàng.
Hắn đã từng ôm không ít nữ nhân, nhưng hắn là người lạnh tình, không dễ dàng rung động, càng cực ít khi chủ động. Nhưng khi gặp Cố Khinh Âm, thái độ của hắn lại thật khác thường, dùng mọi cách dụ hoặc nàng, có lẽ vì tư vị của nàng cũng không tệ lắm, hắn vẫn chưa nếm đủ. Hắn cong môi cười, va chạm dưới thân càng mạnh mẽ hơn khiến dâm thủy bắn tung tóe, mỗi lần hắn rút ra đều kéo theo dâm thủy, chảy dọc theo gậy thịt của hắn.
Khoái cảm chồng chất, ngón tay Cố Khinh Âm sắp chảy máu đến nơi, mắt nàng mờ hơi nước, mông lung nhìn dung mạo lạnh lùng, hoàn mỹ của Ngụy Lãnh Nghiêu, có cảm giác bối rối chưa từng có. Nam nhân trước mặt có một loại sức quyến rũ khiến người ta tim đập chân run, cho dù nàng e lệ, kháng cự, nhưng cuối cùng vẫn phải cam tâm tình nguyện để hắn đùa bỡn...
Hoa đế bị không hề điềm báo trùng điệp đè lại, lại khe khẽ vừa xả, giọng nói từ tính âm trầm của hắn ngay sát bên tai, “Không cho phép phân tâm...”
Cố Khinh Âm run lên, mị huyệt xoắn chặt, nàng hét rầm lên, “A... A a...” Dưới thân co rút kịch liệt cướp đi tất cả thần chí của nàng, huyết dịch toàn thân đều sôi trào.
Trong cao trào, một dòng chất lỏng trong suốt từ dưới thân nàng bắn ra, làm ướt vùng bụng bằng phẳng kiên cố của hắn...