Một tháng sau.
Vụ án Ngự sử trung thừa bị tập kích trong lúc xuân tuần cũng có kết quả điều tra, hung thủ tuy sợ tội tự sát nhưng đã tìm ra hồ sơ quân nhu bị đánh cắp ở chỗ Ngự sử trung thừa đêm đó. Sau khi kiểm tra đối chiếu, ghi chép quân nhu trong hồ sơ không khớp với thực tế còn lại trong khố phòng, nhưng chỉ chênh một số lượng rất nhỏ, và đó đều là những dụng cụ cho binh lính dùng hằng ngày. Hình bộ và Đại Lý khi cùng xử lý vụ này cũng thấy điểm đáng ngờ, nhưng vẫn không tìm không thấy manh mối quan trọng nào khác, để không ảnh hưởng đến tiến trình xuân tuần, nên đành phải nhanh chóng kết án. Hung thủ đã tự sát, tổng quản nội vụ của cấm quân là Triệu Hàn Thiên không tránh khỏi liên can, bị cách chức nhốt vào thiên lao.
Ba phó tướng cấm quân mới được Hình bộ phóng thích cũng bị liên lụy, không thể phục chức. Kỷ Trác Vân thân là thống lĩnh cấm quân tất nhiên cũng bị trừng phạt, phạt bổng lộc một năm, trong ba tháng phải chỉnh đốn toàn bộ Cấm quân doanh.
Sau lần điều tra này, trong triều bàn luận sôi nổi, đều nói thế lực của Hàn tướng bị suy yếu. Hắn lại là nguòi âm tình bất định tính tình, không chừng sẽ dùng thủ đoạn khủng khiếp nào đó khiến người người run sợ.
Phía bắc kinh thành là địa giới của U Châu. U Châu vốn là nơi lạnh khủng khiếp, nhưng một lần vô tình có người phát hiện ra một loại vật thể xanh biếc óng ánh như nham thạch, quý hiếm như bạch ngọc, rất được quan to và những kẻ quyền thế yêu thích. Phàm là những người có chút thân phận địa vị kh xây dựng phủ đệ đều dùng đến loại này đá này, để thể hiện vinh quang gia tộc và sự tôn quý.
Từ U Châu đến kinh thành không xa, nhưng dùng xe ngựa vận chuyển cũng khá tốn thời gian và công sức. Chính vì vậy mà khi Thánh thượng đại tu hành cung đã mở đường sông để vận chuyển nham thạch quý hiếm này. Con đường này nối liền U Châu, kinh thành và một vài châu huyện, cuối cùng sau sáu năm bảy tháng cũng làm xong.
Đường sông khá rộng, bốn chiếc thuyền có thể đồng thời qua lại. Nước sông trong vắt, đổ về phía trước. Trên mặt sông cũng thường thấy những thuyền hoa hai tầng đẹp đẽ, buông rèm lụa, thấp thoáng truyền ra tiếng đàn ca sáo nhị.
Lúc này, Cố Khinh Âm đang ngồi trong một chiếc thuyền hoa, trên trường án trước mặt xếp các loại hoa quả tươi ngon. Thị nữ mặc hoa phục đứng hầu bên cạnh, lúc thì thêm rượu lúc lại gắp thức ăn, tận tâm hầu hạ, nhưng nàng ăn mà chẳng biết mùi vị gì.
Xuân tuần bị lui lại một tháng đã tiếp tục tiến hành. Một tháng này, nàng đều ở trong trạng thái lo lắng, khi muốn đi thám thính tin tức, mới nhận ra mình làm quan nhiều năm nhưng quan hệ trong triều lại vô cùng ít ỏi. Quan viên có giao tình không tệ với nàng trừ Ngự sử trung thừa Hạ Tử Ngang ra, còn lại đều là người ngoài. Mấy người bạn khuê mật trước khi nhập quan thì đã lâu không lui tới. May mà có đại ca Cố Khinh Luật tìm quan hệ trong triều, nhiều lần tới bái phỏng Thượng Quan Dung Khâm để hỏi thăm tình hình. Cộng thêm Kỷ Trác Vân cũng dùng hết quan hệ của Trấn quốc công, nên mấy ngày gần đây mới có được tin chính xác, lần này Cố đại học sĩ có thể tránh được một kiếp, trên dưới Cố phủ mới an tâm.
Lúc này Cố Khinh Âm mới phát hiện, nếu không có phụ thân tọa trấn ở trong triều, con đường làm nữ quan của nàng chắc chắn sẽ không được trôi chảy như vậy, còn nàng chỉ biết đền đáp triều đình, rốt cuộc có chỉ có được chút năng lực.
Lần này Thượng Quan Dung Khâm nắm giữ việc tuần tra các bộ, thời gian cấp bách, dựa theo lịch làm việc, trạm đầu tiên sẽ là Công bộ.
Công bộ Thượng thư Vương Thành Giác vừa qua tuổi ngũ tuần, làm quan hai mươi năm, vô cùng cung kính khách khí với Thượng Quan Dung Khâm, ngày tuần tra liền sắp xếp một bàn tiệc phong phú trong thuyền hoa trên sông.
Đối với cách sắp xếp đặc biệt này, Thượng thư đại nhân nói: “Chiến tích lớn nhất mấy năm gần đây của Công bộ chính là con đường sông này. Mấy vị đại nhân đến Công bộ tuần tra nhất định phải đến xem hai bờ duyên hà, để đánh giá, viết hồ sơ diện Thánh mới đúng.”
Trong bữa tiệc tất nhiên không tránh được việc hàn huyên ân cần thăm hỏi, sau khi dùng xong cơm trưa, đã đến giờ Mùi canh ba, thuyền hoa vẫn chạy chầm chậm. Cố Khinh Âm nhìn rượu ngon món ngon trước mặt, trong lòng thật sự không thể không hoài nghi có phải Công bộ Thượng thư muốn kéo dài thời gian tuần tra của bọn họ hay không.
Nghĩ vậy, ánh mắt Cố Khinh Âm hướng về ghế chủ vị.
Chiếc thuyền hoa mà Công bộ thượng thư đích thân mời ngồi tất nhiên phải là loại đặc biệt, được thiết kế hai tầng, mỗi tầng dùng bình phong bằng gỗ tử đàn phân ra làm các gian khác nhau. Chỗ bọn họ ngồi là gian lớn nhất ở tầng hai, có lan can bằng ngọc che chán, rèm che bằng lụa mỏng. Thượng Quan Dung Khâm và Vương Thành Giác ngồi ở chủ vị, hai bên trái phải là hai vị Công bộ thị lang, Cố Khinh Âm ngồi vị trí thứ hai bên trái, đối diện với nàng cũng là một nữ quan, Công bộ lang trung Thẩm Linh Trăn.
Thẩm Linh Trăn có dáng người nhỏ nhắn, ngũ quan tinh xảo, khuôn mặt rạng ngời, không thể nhìn ra tuổi tác. Vừa rồi trong bữa tiệc nàng ta đã kính Cố Khinh Âm hai chén, rất giỏi ăn nói. Cố Khinh Âm cũng khéo ăn khéo nói, nhưng so với nàng ta vẫn kém hơn một bậc.