Khi Thường Thời Quy nhắc đến tên của Ninh Tây, Trương Thanh Vân hơi nghi ngờ liếc nhìn anh ta. Đến khi đối phương nhắc tới chủ đề đầu tư vào giới giải trí thì anh lập tức hiểu, vị Thường tiên sinh này thưởng thức Ninh Tây là giả, muốn mượn đề tài này để bàn luận đến khối bánh ngọt sản nghiệp giải trí mới là thật.
Trong những công ty nổi tiếng ở trong nước, Cửu Cát có thể nói là công ty có danh tiếng tốt nhất, ngoài việc chưa từng lăng xê được nữ nghệ sĩ thì cũng chẳng còn mấy khuyết điểm nữa.
Ông chủ muốn nói chuyện hợp tác, không phải chuyện mà mình có thể nghe được, Trương Thanh Vân rất biết ý đứng dậy chào:
- Thường tiên sinh, ông chủ, tôi còn mấy bộ kịch bản cần tuyển chọn, sẽ không quấy rầy hai người nữa.
- Vậy cậu bận việc đi.
Lý Kiến Huy tâm tình rất tốt phất tay áo, lúc này thư ký cũng pha trà ngon bê tới. Thường Thời Quy đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn Trương Thanh Vân rồi nói:
- Bây giờ Trương tiên sinh đang dẫn theo bao nhiêu nghệ sĩ?
Đầu óc Lý Kiến Huy nhảy số rất nhanh, trả lời luôn:
- Bởi vì công ty cực kỳ coi trọng Ninh Tây nên bây giờ Trương Thanh Vân chỉ dẫn theo mình Ninh Tây mà thôi, chuyên môn chế tạo con đường phát triển sau này cho cô ấy.
Nghệ sĩ mà Thường Thời Quy thưởng thức, ông chủ như ông cũng khẳng định hết sức coi trọng.
Trương Thanh Vân âm thầm cảnh giác, những lời này của Thường Thời Quy là có ý gì, chẳng lẽ thật sự anh ta có ý gì với Ninh Tây? Nhưng mà chuyện này anh không dám hỏi ra lời. Thấy ông chủ và Thường Thời Quy đã bắt đầu nói đến công việc của công ty, anh liền ra khỏi phòng khách quý.
Đi xuống tầng, ở bên ngoài phòng làm việc anh liền gặp được Lý Thắng, đại diện của Chu Chính Xuyên.
- Thanh Vân.
Lý Thắng gọi Trương Thanh Vân lại, chỉ chỉ lên tầng
- Nghe nói lúc này có một vị đại nhân vật đến đây.
Trương Thanh Vân đẩy cửa ra, mời Lý Thắng vào phòng làm việc của mình ngồi:
- Đúng là nhân vật lớn, vị kia của Thường thị.
- Thảo nào vừa rồi người của phòng thư ký gọi điện cho tôi, bảo rằng tôi chờ lúc nữa hẵng lên.
Lý Thắng chợt nói:
- Nghe nói chiều hôm qua có người tìm đến Lý tổng.
Những lời này nghe thì có vẻ không đầu không đuôi nhưng Trương Thanh Vân hiểu được ý của Lý Thắng là gì:
- Không biết vị nào chú ý đến Tây Tây nhà chúng tôi như vậy?
Lý Thắng dựa hẳn vào ghế salon, bình tĩnh đáp:
- Còn ai được nữa. Là cái người dưới tay Lưu Khôn ấy.
Lúc trước, khi Trương Thanh Vân quyết định mang Ninh Tây liền chuyển nhượng mấy nghệ sĩ trong tay mình ra. Ví dụ như Thi Bàng trong tay anh hiện giờ chính là của Trương Thanh Vân chuyển sang. Lần này chạy đến mách tội cũng là một trong những người chuyển ra, không biết thăm dò được tin tức từ đâu.
- Hàn Thần?
Trương Thanh Vân chỉ dẫn theo Hàn Thần mấy tháng, bởi vì cậu ta lén lút nhận việc để hoạt động nên công ty đối với cậu ta bình bình thường thường. Sau khi chuyển đến tay Lưu Khôn thì cũng không được coi trọng, không ngờ bây giờ lại chuyển sang làm mấy chuyện đâm chọc này.
- Ngoài hắn ra thì còn ai làm chuyện thế này nữa?
Với tư cách người đại diện, Lý Thắng không thích loại nghệ sĩ tự cho là thông minh thực tế lại ngu xuẩn đó.
- Nhưng mà cậu phải cẩn thận chút. Nghe nói tính tình vị hôn thê của đại thiếu gia nhà họ Trần này rất ghê gớm. Loại tiểu thư nhà giàu này, nếu có thể không đụng vào thì đừng dính dáng tới làm gì.
Trương Thanh Vân biết Lý Thắng hiểu lầm quan hệ của thiếu gia họ Trần với Ninh Tây liền bất đắc dĩ thở dài:
- Tính tình của Ninh Tây như thế, đâu có muốn trêu chọc loại người này. Ai biết những kẻ phú nhị đại kia nổi điên gì không biết, cứ muốn dây dưa cô ấy. Anh nói xem… Thế chẳng phải buộc Ninh Tây trở mặt hay sao?
Lý Thắng lập tức hiểu ra, phất tay cười bảo:
- Cũng chịu thôi, ai bảo Ninh Tây lớn lên đẹp mắt. Sợ là sợ vị tiểu thư nhà giàu kia không phân biết tốt xấu, tìm đến Ninh Tây gây sự ấy chứ.
- Thủ đô lớn như vậy, cho dù nhà họ Ngụy có tiền thì cũng chẳng thể hô mưa gọi gió ở đây được.
Trương Thanh Vân rút thuốc ra, đưa cho Lý Thắng một điếu.
- Ninh Tây cũng không phải người để yên cho người khác bắt nạt.
Lý Thắng vuốt vuốt điếu thuốc trong tay:
- Tôi thấy Ninh Tây nhà anh hơi ôn nhu đấy.
Nghe thế, Trương Thanh Vân chỉ cười chứ không giải thích gì. Ninh Tây kia đâu phải ôn nhu, đó là miệng cười giấu dao, không dễ dàng bộc lộ. Người bình thường không biết, người biết được thì đã chịu thiệt thòi vì cô rồi.
Bỏ ra nguyên một ngày, cuối cùng Ninh Tây cũng xem hết kịch bản. Quả thật như Trương Thanh Vân đã nói, là một bộ phim về nữ giới, hơn nữa không phải thể loại bề ngoài là về nữ giới, nhưng nội dung bên trong lại tuyên dương phụ nữ phải tam tòng tứ đức, ngoan ngoãn nghe lời đàn ông, cho dù đàn ông có sai thì cũng phải kính dâng đến chết vì hắn mà là câu chuyện thật sự nói về khí khái, phẩm tính và ý chí của phụ nữ.
Bộ phim này không giới hạn trong tình yêu mà mượn cuộc đời của ba người phụ nữ ở ba thời đại khác nhau nhưng có cùng truyền thừa huyết mạch để đắp nặn lên chân dung ba mẫu người phụ nữ sống động.
Thời Minh mạt, Dân quốc, Tân hoa quốc*, ba người phụ nữ họ Hoa, thể hiện cuộc đời của mình ở những thời đại khác nhau.
Ninh Tây rất thích kịch bản này, vì vậy sau khi đọc xong liền gọi cho Trương Thanh Vân báo rằng muốn nhận diễn.
Trương Thanh Vân vốn hơi lo lắng về lượng xem của bộ phim nhưng thấy Ninh Tây rất thích kịch bản nên vẫn liên lạc với đạo diễn.
“Ba đời son phấn” là bộ phim mà Đỗ Ngọc Hằng đã chuẩn bị từ lâu rồi. Bà muốn quay một bộ phim không giới hạn trong tình yêu nam nữ, tuyên dương phẩm cách của phụ nữ. Thế nhưng khi phía đầu tư thấy bên trong bộ phim này không có những tình tiết tình yêu cẩu huyết mà hiện nay mọi người thích xem liền không muốn đầu tư nữa. Cuối cùng bà chỉ có thể tự bỏ tiền túi ra quay phim.
Đập nồi bán sắt, vất vả lắm mới gom đủ tiền thì lại đến việc gặp khó khăn khi muốn tìm một nữ diễn viên trẻ tuổi vừa xinh đẹp, vừa có khả năng biểu diễn.
Diễn viên chính của bộ phim này phải diễn ba vai, ba nhân vật với ba tính cách, ba cuộc đời khác nhau. Nếu như diễn xuất không đủ sẽ không chống được bộ phim này.
Bà gửi kịch bản cho rất nhiều nữ nghệ sĩ nhưng đại diện của những người này đều nhanh chóng từ chối lời mời của bà. Chỉ còn lại một người duy nhất chưa từ chối nhưng lấy độ hot của vị này bây giờ, sợ rằng sẽ chẳng nhận lời diễn một bộ phim không có tình yêu, không hút fan.
Lúc Trương Thanh Vân gọi điện tới, vào giây phút ấn nút nghe, có lẽ bà đã cảm thấy nản long thoái chí đến cùng cực.
- Anh nói gì cơ?
- Được! Được! Được! Lúc nào tôi cũng có thời gian.
Sau khi cúp điện thoại, bà lập tức gọi điện cho biên kịch:
- Lâm Yến, có người nhận lời diễn kịch bản của chúng ta rồi.
Hơn nữa, còn là người mà bà nghĩ rằng không thể nhất.
Loại niềm vui ngoài ý muốn này đúng thật là tin tức tốt nhất mà bà nhận được trong vòng nửa năm qua.
Bên ngoài quán cafe yên tĩnh, Ninh Tây kéo sụp mũ lưỡi trai, đẩy cửa bước vào, sau đó trực tiếp đi đến bàn số 9.
- Ngại quá, tôi đã đến chậm.
Ninh Tây thấy Lỗ Ngọc Hằng và Lâm Yến đều đã tới liền lập tức nói xin lỗi.
- Không! Là do chúng tôi đến sớm thôi.
Lỗ Ngọc Hằng nhìn đồng hồ, còn 10p nữa mới đến giờ hẹn.
- Ninh tiểu thư, mời ngồi!
- Cảm ơn!
Ninh Tây gọi một ly cà phê rồi quay sang nói với Lỗ Ngọc Hằng.
- Tôi đã xem kịch bản rồi. Tôi rất thích, không biết khi nào có thể khởi động máy.
Lỗ Ngọc Hằng sợ đến lúc đó Ninh Tây lại đổi ý liền vội vàng trả lời
- Bộ phim này cô là nhân vật chính tuyệt đối, vì vậy chỉ cần cô vào đoàn thì bất cứ lúc nào cũng có thể quay chụp.
Ninh Tây hơi khó xử cười bảo:
- Vậy thì tốt rồi. Bộ phim này là do tôi tranh thủ đến, nếu như không sắp xếp được thời gian thì khó mà ăn nói được với người đại diện.
- Chúng tôi hiểu mà!
Lỗ Ngọc Hằng cũng biết, một người mới đang hot như Ninh Tây lại nhận diễn một bộ phim không thu hút fan hâm mộ thế này, khẳng định là khó khăn lắm mới thuyết phục được người đại diện. Nghĩ đến đây, bà càng thấy cảm kích Ninh Tây.
- Đoàn làm phim sẽ hết sức phối hợp với Ninh tiểu thư.
Thực tế, không phải Ninh Tây cố ý lừa gạt đạo diễn, mà ở trong nghề này, đôi khi không thể biểu hiện ra quá dễ dàng nói chuyện. Nếu không, người khác sẽ không coi trọng mình.
Cô cũng đã tìm hiểu qua về đạo diễn Lỗ Ngọc Hằng, những năm gần đây cũng quay mấy bộ phim hay, tuy rằng không thể siêu hot nhưng tiếng tăm không tệ, chất lượng cũng cao, chỉ là hình như không được may mắn, chưa gặp được người có ý nâng đỡ.
Đạo diễn cũng giống diễn viên, đều cần phải có người nâng đỡ. Đạo diễn không có người đỡ đầu, lúc quay phim bị giám chế làm khó dễ các kiểu còn phải cố nhịn. Đạo diễn có người nâng thì tùy tiện đốt kinh phí, ngay cả giám chế cũng phải đối xử khách khí, ví dụ như Tiền Từ Hải vậy.
Theo ý Ninh Tây, nội dung bộ phim này tương đối mới lạ, hơn nữa phù hợp với tư tưởng dần dần hướng tới tự lập tự cường của nữ tính bây giờ. Sau khi quay xong, nếu tuyên truyền đến nơi đến chốn, không chừng bộ phim này còn trở nên siêu hot.
Ba người lại tiếp tục bàn bạc các vấn đề của kịch bản, cuối cùng mới nhắc đến cát xê.
Lấy giá trị con người của Ninh Tây bây giờ, cát xê một tập phim truyền hình sẽ không dưới mười vạn, huống chi bộ phim này còn để Ninh Tây một mình diễn vai chính. Nhưng mà với số tiền đầu tư của bộ phim “Ba đời son phấn” hiện giờ, nếu đưa ra giá mỗi tập hơn mười vạn thì sẽ phải giảm chất lượng của cả bộ phim xuống mới được.
Cuối cùng Ninh Tây quyết định chỉ lấy khoản dự chi của bộ phim, toàn bộ số cát xê còn lại sẽ lấy phương thức đầu tư, góp vào trong bộ phim này.
Không ngờ Ninh Tây lại dễ nói chuyện như vậy, cảm tình của Lỗ Ngọc Hằng với Ninh Tây gần như tăng vọt. Bà trao đổi số điện thoại và weibo với Ninh Tây, sau đó về nhà soạn thảo hợp đồng, hận không thể có thể khởi động quay chụp ngay trong ngày mai.
Phương pháp dùng cát xê để gia nhập đầu tư này Ninh Tây đã thương lượng qua với Trương Thanh Vân rồi. Trương Thanh Vân không hiểu tại sao Ninh Tây lại coi trọng bộ phim này như vậy.
- May mắn là một thời gian nữa “Hán thời vân nguyệt” sẽ được chiếu, em cũng không thiếu xuất hiện. Nếu không thì tôi cũng sẽ không đồng ý quyết định mạo hiểm đó của em.
- Biết ngay anh Trương là người tốt nhất mà.
Ninh Tây cong môi, lộ ra vẻ mặt làm nũng dễ thương:
- Nhưng mà anh phải tin tưởng ánh mắt của em. Thời đại đang tiến bộ, thẩm mỹ xem phim của phụ nữ tụi em cũng sẽ thay đổi đấy.
- Đừng có làm nũng.
Trương Thanh Vân không chịu nổi xoa đầu liên tục:
- Phim của Lỗ Ngọc Hằng tuy không quá nổi tiếng nhưng danh tiếng trong nghề cũng không kém. Bộ phim này em cọ xát nâng cao kỹ thuật diễn cũng tốt.
Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu để anh đồng ý cho Ninh Tây nhận diễn. Ninh Tây rất xinh đẹp, dễ dàng khiến cho người ta coi nhẹ kỹ thuật diễn của cô, coi cô là một bình hoa. Nếu như Ninh Tây chỉ đơn giản đến kiếm tiền thì bị người coi là bình hoa cũng không sao. Nhưng mà Ninh Tây không chỉ muốn tiền mà còn muốn danh, vậy thì không thể chỉ làm một bình hoa được.
Kỹ thuật diễn không phải thứ mà mình nói có, người khác sẽ thừa nhận là có. Ngàn vạn lời nói cũng không có sức thuyết phục bằng một tác phẩm.
Phim truyền hình của Lỗ Ngọc Hằng chính là một bậc thang để Ninh Tây chứng minh kỹ thuật diễn của mình. Còn lượng người xem có tăng hay không chỉ là phần nhỏ mà thôi.
Cho đến bây giờ anh vẫn còn nhớ cảm giác lần đầu tiên gặp được hình ảnh của Ninh Tây trên quảng cáo. Xinh đẹp, tràn ngập lực hấp dẫn, còn có một đôi mắt chứa đầy chuyện xưa.
Trong khoảnh khắc đó, anh đã nghĩ, cô gái này sẽ hot, có thể chiếm được một mảnh trời ở giới giải trí trong nước.
* Minh mạt: Thời cuối nhà Minh, chính trị hỗn loạn, quân nổi dậy khắp nơi, giai đoạn khoảng năm 1630-1650. Đây vẫn là thời kỳ thuộc chế độ phong kiến
- Dân quốc: Thời kỳ sau khi chấm dứt nhà Thanh, trong giai đoạn từ 1912 – 1949, bắt đầu giai đoạn phá bỏ chế độ phong kiến, bước sang thời kỳ dân chủ
- Tân hoa quốc: Nước Hoa mới, là thời kỳ sau thời Dân quốc.