Nữ Tư Tế

Chương 46: Chương 46: Có biện pháp




Mắt thấy rắn hổ mang bị mình lung lây như cây quạt, vì hạnh phục về sau Aisha đành buông tay.

Rắn hổ mang lạnh nhạt nói: “Lúc trước vì bảo vệ ngươi ta mới lựa chọn thân thể này, nếu như các ngươi hoan ái thì cơ thể này sẽ có một chỗ hổng, ngươi đồng ý không?”

Chỗ hổng…..

Aisha thiếu chút nữa vung quyền đánh người nói: “Không có chỗ hổng này ta có thể hạnh phúc sao?”

Rắn hổ mang bất đắc dĩ nói: “Nhân loại đúng là nhân loại.”

Aisha nói: “Đúng vậy nhân loại cũng không phải thần, có thể lãnh huyết nhìn ta bị thiêu chết.” Tuy rằng không đau, nhưng là đau lòng a.

Rắn hổ mang nói: “Imhotep vì sống loại đã lấy đi sinh mạng của nhiều người, cái này cũng xem như là trừng phạt hắn.”

Aisha lại lần nữa nắm chặt cổ nó: “Còn chưa phạt đủ sao, hắn thiếu chút nữa là tàn phế.”

Rắn hổ mang nói: “Ta xuất hiện đại biểu đã đủ, hắn có thể tiếp tục cuộc sống bình yên. Chỉ là, phá thân kim cương của ngươi có chút khó.”

Aisha nghe được là có biện pháp liền buông cổ nó ra nói: “Biện pháp gì?”

Rắn hổ mang nói: “Có hai biện pháp, một là đem đặc thù nam tính của thân thể hắn biến thành kim cương bất hoại, đến lúc đó dùng chút lực là có thể phá thân thể ngươi, làm sao đều được.”

Aisha gật đầu, mặt đỏ ửng nghĩ: Cái này không sai, cái kia của hắn năng lực thật sự mạnh.

Bất quá rắn hổ mang lập tức nói ra khuyết điểm: “Nhưng mà, vì nguyên nhân này hắn khả năng nghị lực kéo dài, hơn nữa thể lực hắn cũng không phải thường, làm tám ngày mười ngày không thành vấn đề…..”

“Biện pháp này trực tiếp bị bác bỏ, nói kế tiếp.” Tám ngày mười ngày, ai chịu nổi a?

Rắn hổ mang nói tiếp: “Cách thứ hai là đem nọc độc bỏ vào trong vật nam tính của hắn, hắn trong khoảng thời gian ngắn sẽ có kim cương bất hoại thân, lợi dụng lúc đó là có thể phá đi kim cương bất hoại thân của ngươi.”

Aisha nghĩ sẽ không như thế đơn giản, bằng không nó sẽ không nói phương pháp thứ nhất.

“Vậy khuyết điểm đâu?”

Rắn hổ mang nói: “Khuyết điểm là, cái này dù sao cũng là độc, nó dược hiệu rất mạnh, lần đầu tiên sẽ kéo dài một tí, nhưng sau đó có khả năng vài ngày hoặc mười ngày không thể lại mạnh mẽ.”

Aisha run khóe miệng, ý tứ là đem tinh lực toàn bộ hao hết, sau đó muốn nghỉ ngơi mười ngày?

“Thật chỉ có mười ngày?”

“Đúng vậy, dài nhất mười ngày, hẳn là không đến mức hai mươi ngày.”

Aisha so sánh nếu Imhotep luôn có kim cương bất hoại thân cùng một lúc có kim cương bất hoại thân lúc đầu sẽ mạnh mẽ chiến đấu một chút, suy nghĩ cuối cùng ích kỷ lựa chọn cách thứ hai. Cô cảm thấy, nếu là Imhotep hắn chắc chắn sẽ chọn cái thứ nhất.

“Ta chọn độc dược.” Cô vươn tay.

Rắn hổ mang mở miệng, một cái răng nhỏ liền rơi xuống tay cô, nói: “Trở về đi, hắn đang đợi ngươi.”

Aisha vẫn là thật lễ phép mở miệng nói tiếng cám ơn, sau đó bỗng nhiên tỉnh lại, nhìn thấy Imhotep ngủ bên cạnh, cô không quấy rầy hắn tiếp tục ngủ.

Cứ như vậy, một buổi tối Imhotep an bày tỉ mỉ trôi qua. Ngày hôm sau, tâm tình hắn vẫn như trước rất tốt, hơn nữa bắt đầu quen thuộc với cuộc sống nơi này.

Aisha ban ngày vẫn duy trì hình rắn, có một việc làm cô thật buồn bực, chính là Imhotep vẫn duy trì thói quen ở Ai Cập cổ không chịu mặc áo, phía dưới cũng chỉ dùng một váy vải bố ngay cả quần lót cũng không chịu mặc.

Tuy rằng tôi tớ đã vì hắn chuẩn bị quần lót, nhưng hắn cầm trong tay nói: “Cái này vừa nhỏ vừa chật làm thế nào mà mặc được?” Nói xong đem nó ném sang một bên.

Aisha vẫn là đem nó nhặt trở về, dùng đầu nhỏ thúc hắn mặc.

Imhotep nhíu mày, nhưng vẫn chen chân mặc vào, kết quả hắn đem phần phía trước hướng phía cô nói: “Nàng xem, cái này thật nhỏ.”

Aisha nhìn thấy mà một trận đỏ mặt, nơi đó quả thật là làm người ta không nói được lời nào, cô cảm thấy là nên mua size lớn nhất, dù sao Imhotep so với những người đàn ông khác vượt qua một chút, nhất là Beni.

Cuối cùng Imhotep đem quần lót cởi ra, hắn nâng trứng trong tay hôn một cái, sau đó cười nói: “Nàng nói xem con là gái hay trai?”

Aisha: “Tê…..” Em sao biết được, nói như thế nhưng vẫn suy nghĩ không biết sinh ra là rắn hay người.

Đang lúc cô ngẩn người thì Beni chạy đến, lễ phép nói: “Chủ nhân, ba người kia đã rời đi.” Hắn nói ba người chính là nhóm người O’Connell, không nghĩ sẽ đi nhanh như thế.

Bất quá kịch tình cũng đã đi qua, bọn họ đi cũng không phải tay không. Imhotep không làm bọn họ thất vọng, vàng cái gì đều không thiếu.

“Phải không? Hiện tại xung quanh nơi này đều là của ta, đầu tiên ta muốn tuyển mười người nữ nô, các nàng sẽ phụ trách chăm sóc vợ ta.”

“Nữ nô? Là nữ bộc đi?” Beni sợ run một chút hỏi.

Đúng a, ba ngàn năm đã trôi qua, hiện tại xã hội cũng không phải chế độ nô lệ, nhưng muốn thế nào giải thích cho hắn hiểu?

Mà Beni cũng thật nghe lời đi ra ngoài làm việc, không phải chỉ là mười người phụ nữ sao?

Imhotep nhẹ vuốt cằm con rắn nhỏ nói: “Có lẽ nàng cần thêm quần áo trang sức đẹp mắt? Những thứ kia giá đều thật rẻ, ta sẽ kêu người trở về Hamunaptra lấy ra những vật phẩm tốt nhất, biến nàng trở thành nữ chủ nhân xinh đẹp nhất.”

Phụ nữ Ai Cập nghĩ vàng là đẹp nhất, người giàu có lại mang càng nhiều, nhưng trong mắt Aisha, những thứ kia chỉ có nhà giàu mới nổi mới dùng.

Hơn nữa tăng lữ luôn đi theo bọn họ?

Không biết là hai người tình chàng ý thiếp bên cạnh lại có mấy cái xác ướp thì thế nào đáng sợ, một loại cảm giác khác thường?

Imhotep một lòng nghĩ làm sao để người trong nhà có một cuộc sống tốt đẹp, không để cho người ngoài chen vào, hắn muốn bảo vệ người nhà thật tốt, vì nhất thời buông tay đã làm hắn hối hận những ba ngàn năm nay.

“Tê…..” Aisha đáng thương ban ngày chỉ có thể tạo ra âm tiết này, nhưng sau đêm nay mọi chuyện sẽ khác.

Do đó, đành chờ đến buổi tối.

Vì tìm cách để hai người cùng nhau, Imhotep vào ban ngày đọc hắc kinh cùng kim kinh, muốn dùng thực lực của mình phá tầng màng đi, nhưng lại phát hiện hắn không có biện pháp không tổn hại Aisha.

Lúc Imhotep đang khó xử thì Aisha đã biến thành người, cô không có hao tâm tốn sức mặc quần áo, mà mở miệng cười nói: “Imhotep em đã có biện pháp, chỉ là có chút khuyết điểm, anh muốn nghe không?”

Imhotep đương nhiên muốn nghe, hắn giục Aisha hỏi: “Biện pháp gì?”

Aisha đem lời rắn hổ mang thuật lại, sau đó mở ra miệng mình chỉ vào một cái răng trong đó nói: “Đây là nó cho em, em gắn nó vào trong răng mình.” Cái răng kia chỉ có bên ngoài có độc dịch, vì sợ làm mất nên cô mới nghĩ ra cái biện pháp này.

(@Thoa: Mình không hiểu làm sao chị ấy đặt răng rắn vào trong miệng được!)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.