Nữ Tư Tế

Chương 45: Chương 45: Không phải kim cương




Imhotep lắc lắc đầu, hiện tại không phải thời điểm nghĩ đến những việc này, nhất định phải đem chuyện đứa bé giải quyết trước.

Nhìn giữa giường đứa bé vẫn chỉ là quả trứng, hắn vô cùng đau lòng. Đều là mình vô năng mà gây cho hai mẹ con gặp biết bao chuyện, cũng vì mình một lòng muốn sống lại Anck-Su-Namun mà xem nhẹ Aisha bên người, ngẫm lại Aisha luôn có chuyện muốn nói, đều vì hắn quá bận rộn mà bỏ qua.

Hắn đến trước mặt Aisha, nhìn cô hoảng loạn mặc quần áo, hắn hỗ trợ đưa qua một cái thắt lưng cho cô, nói: “Aisha, chúng ta làm thế nào để con đem con chúng ta trở về.”

Mặt Aisha liền biến hồng, vì làn da không còn tiểu mạch sắc như trước nên liền nhìn rõ mồn một, tâm Imhotep mãnh liệt nhảy lên, hắn ba ngàn năm chờ đợi không phải vì việc này sao? Ôm cô, hôn thật sâu.

Một cái hôn như thế liền thật lâu mới kết thúc, chờ hai người tách nhau ra, Aisha cúi đầu hơi cong môi nói: “Là như vầy, trứng cần huyết máu chúng ta hòa hợp sẽ lại sinh trưởng.” Imhotep nghe thấy như thế rất cao hứng, cái này đơn giản a! Hắn định cắn ngón tay, nhưng Aisha kéo hắn lại nói: “Chờ một chút, cái này không cần cắn ngón tay….”

“Không phải muốn máu sao?” Imhotep không rõ vì sao cô lại ngăn hắn.

Aisha mặt càng đỏ hơn, dùng giọng mũi nói: “Địa tinh của anh, cùng máu xử nữ thân thể này, như vậy…..mới được.”

Nói như thế vừa đủ hiểu, Imhotep vốn đang nghĩ giải quyết việc đứa nhỏ xong thì hai người sẽ thân mật ngọt ngào, nay lại quay ngược, hai chuyện đều có thể cùng giải quyết.

Hắn bắt đầu thoát đi quần áo Aisha vừa mặc, cũng thuận tiện ở phía dưới cởi ra.

Cái này Aisha đã xem qua, cho nên chỉ có tim đập nhanh hơn cũng không thẹn đến muốn chạy trốn.

Nhưng Imhotep đối với thân thể Aisha lúc này có chút xa lạ, cho dù như thế phản ứng Aisha vẫn như trước, hắn mỉm cười nói: “Aisha, tuy dáng người nhỏ đi, nhưng vẫn như cũ xinh đẹp.”

Aisha rối rắm, bởi Imhotep nhìn không phải mặt cô mà là bộ ngực nói, cô có chút thẹn quá liền đem tay lên chắn, Imhotep lại hôn, hàm hồ nói: “Aisha, chúng ta bắt đầu được không?”

Chuyện này đối Imhotep là thần thánh, vô luận là ba ngàn năm trước hoặc ba ngàn năm sau tâm tình hắn cũng như thế. Chỉ là, hiện tại không có Pharaoh cùng ánh mắt người khác nhìn ngó, Imhotep một chút bận tâm cũng không có.

Aisha bị động tác của hắn làm thân thể phản ứng xuất ra một tầng bạc hãn, hạnh phúc chỉ còn chờ chính nơi tự mật bị mở ra.

Hai người đều ăn ý, một người động thắt lưng, một người có chút ôn nhu tiến công…..

Vốn hết thẩy đều rất tốt đẹp, Aisha cảm giác được có chút đau, cô cắn răng đợi động tác tiếp theo của Imhotep.

Hắn động, nhưng hoàn toàn không có tiến triển.

Aisha mở hai mắt, chỉ cảm thấy mồ hôi Imhotep vài giọt rơi trên mặt cô, hắn vươn tay nhẹ nhàng thay cô lau đi an ủi nói: “Aisha, nơi đó……có chút chặt, nhẫn nại một chút nữa được không?”

Aisha cảm thấy chính mình gặp được người đàn ông này thật may mắn, hắn có thể không nóng nảy còn ẩn nhẫn sợ mình đau. Cô khẽ gật đầu nói: “Imhotep không cần chịu đựng, em có thể.”

Imhotep ừ một tiếng, hắn vừa rồi xác thực có chút nhẫn nại, chủ yếu là vì thân thể này của Aisha bất đồng trước kia. Cô thoạt nhìn còn quá nhỏ, nhìn thật dễ vỡ nên hắn không dám dùng lực, nhưng cứ như thế cũng không phải biện pháp, cho dù cô nhìn nhỏ bé cũng phải tiến tới, nếu không sau này làm thế nào sinh hoạt?

Hắn quyết định, nhắm mắt dùng chút lực.

Kết quả sau khi dùng chút lực, hắn có hơi kinh ngạc, xem ra cơ thể này thật nhỏ, có lẽ còn chưa đến độ tuổi làm chuyện này? Nhưng mà bộ ngực cô nhìn rất đầy đặn, bé gái sau khi ngực nở nang liền xem như trở thành phụ nữ đi?

Như thế có phải hay không quá mất mặt?

Imhotep cảm thấy không thể trước mặt người phụ nữ của mình mất hết mặt mũi, hắn mạnh mẽ động thân….

“A!” Có người buồn đau kêu một tiếng ngã vào trên giường.

Aisha mơ mơ màng màng chờ đợi, đột nhiên nghe Imhotep kêu đau, ngồi dậy phát hiện thân thể hắn nửa ngồi nhìn cô, mồ hôi chảy xuống nệm.

Cô bị nhìn đến ngẩn người, nói: “Không sao chứ?” Hơi cúi đầu, liền nhìn thấy một thứ sưng đỏ, cô quẫn nói: “Này…..Này….Này…..”

Imhotep tương đối ủ rũ nói: “Aisha đại khái ta chưa hoàn toàn khôi phục là một người đàn ông, nhưng ta nhất định trong thời gian ngắn nhất nghĩ ra biện pháp, nàng không nên gấp gáp.” Ngoài miệng nói thế, hắn vẫn là đau đến không dậy nổi thắt lưng.

Aisha có ngốc cũng hiểu được, hắn vừa mới [hà cua] rõ ràng lớn như vậy, làm sao có thể không có khôi phục? Trừ phi……

Cô thật cẩn thận hỏi: “Vừa rồi anh cảm thấy…..thế nào?”

Lúc này Imhotep cuối cùng cũng bớt đau, hắn dùng drap giường che khuất hạ thân nói: “Có thể là thân thể này còn không có chuẩn bị tốt, thật nhỏ cũng thật chắc chắn, nhưng ta có thể chờ, ba ngàn năm có thể đợi, vài năm cũng không là gì.”

Aisha nghe được câu trả lời này cả người cứng đờ, cô xấu hổ nâng tay chỉ mình nói: “Thân thể này là……kim cương bất hoại thân, cho nên có lẽ tầng màng cũng là như thế.”

Lông mày Imhotep khẽ nhăn, nói: “Chuyện này nàng nên nói rõ.”

Aisha đem sự tình rắn hổ mang thế nào cứu mình sang thân thể này nói ra, sau đó bi thương nói: “Sự việc là như vậy, cho nên chúng ta giờ làm thế nào bây giờ?” Cảm giác được đau cùng thoải mái, nhưng tầng màng không phá được, cho dù Imhotep là thiết cũng không vào được bên trong, nói gì đến máu xử nữ cái gì tinh?

Vốn nghĩ Imhotep sẽ tức giận, không nghĩ hắn lại ôm lấy cô khẽ hôn nói: “Tuy rằng chuyện khó giải quyết, nhưng nếu nữ thần Watoda muốn bảo hộ nàng chúng ta có thể cầu người đến giúp đỡ, đêm nay, chúng ta có thể nói chút chuyện, tỷ như nàng cùng những người kia làm thế nào gặp nhau, thế nào cứu ta ra?”

Aisha đột nhiên có chút thương cảm nói: “Vì sao không nói anh thế nào báo thù, sau lại thế nào bị trùng cắn? Imhotep, hiện tại em đã rất thỏa mãn.”

Hai người nằm ôm nhau, một đêm này dường như có vô số chuyện để nói. Aisha nói xong liền ngủ, mà Imhotep cắn chặt răng, hắn nhất định nghĩ biện pháp giải kim cương bất hoại thân, bằng không về sau hắn muốn làm sao bây giờ?

Mà hắn lại không biết, Aisha hiện tại đang mơ thấy rắn hổ mang.

“Chúc mừng, các ngươi rốt cuộc đoàn tụ.” Tê tê….

Aisha bổ nhào vào nó bóp cổ quát: “Ngươi đùa giỡn cái gì, hắn cái kia không phải làm bằng kim cương, ngươi bảo hắn thế nào phá ta….ta cái kia?”

Imhotep nghe cô nói mê, nghĩ: “Cái gì không phải bằng kim cương?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.