“Reng…reng…” – Tiếng chuông vang lên báo hiệu giờ học kết thúc. Những tiếng hô vang của học sinh rầm rộ trong từng lớp. Họ lũ lượt soạn sách vở vào cặp, đeo lên vai một cách khá cẩu thả, kéo nhau về phía cổng trường.
- Yousuke ơi, đi đá vài hiệp bóng không? – Một nam sinh vẫy tay gọi bạn, trên mặt vẫn đang còn những nét hồ hởi chờ đợi phút giải trí sau giờ căng thẳng, nhưng cái cậu có tên là Yousuke ấy đã làm tắt vụt sự hứng thú của anh.
- Xin lỗi Tatsuya, hôm khác nhé! Hôm nay tớ bận… - Yousuke giơ tay lên vẫy vẫy, mặt vừa cười vừa nhăn nhó từ chối bạn.
- Trời ạ! Đi đâu thế?
- Tớ đi gặp Hanako…
- Yousuke à… Cậu…
Tatsuya ậm ừ nhìn nét mặt tươi cười rất kịch ở Yousuke, cái nét mặt hồng hào, hạnh phúc với nụ cười hớp hồn tụi con gái. Hơn ai hết, anh hiểu rất rõ sâu trong lòng Yousuke đang đau buốt đến từng khúc ruột. Anh luôn muốn kéo Yousuke ra khỏi thung lũng của sự đau khổ đến tứa máu, nhưng Yousuke cứ tiếp tục lấn dần xuống đó.
Yousuke vẫy tay chào bạn rồi leo lên chiếc Moto phóng đi khỏi tầm nhìn.