Nương Tử Của Lãnh Khốc Giáo Chủ

Chương 24: Chương 24: Dục phòng




" Ngươi nói gì? Hắn xuất hiện cứu ả ta đi!!!! "

" Vâng thưa chủ nhân, mọi việc vẫn đúng như theo kế hoạch cho đến khi Lãnh giáo chủ xuất hiện cứu nàng đi. Tên kia cũng đã bị Huyết giáo bắt giữ, hắn rất có thể sẽ khai ra người "

Vị nữ tử được gọi là chủ nhân kia vẫn chưa hoàn hồn. Hắn thật sự vì ả ta mà ra tay tương trợ, trong khi nàng đã chờ đợi hắn 10 năm. Dạ Minh Nguyệt - DĐLQĐ

Đang chìm trong sự thù hận, nàng không biết rằng trước mặt mình đã xuất hiện một bóng dáng âm lãnh.

" Có vẻ ngươi vẫn chưa từ bỏ được chấp niệm đối với hắn "

" Thuộc hạ bái kiến giáo chủ ". Nàng vội vàng quỳ xuống.

" Có lẽ ta không nên để ngươi quá mức tự do, cho ngươi biết thân phận thật sự của Tử Nguyệt nhưng ngươi cũng không thể giải quyết nàng "

" Thuộc hạ nhất định có thể khiến cho ả ta thống khổ, xin giáo chủ cho thuộc hạ một cơ hội "

Người kia chậm rãi nắm lấy cằm nàng nâng lên, bộ dáng âm lãnh nở nụ cười tà ác.

" Cơ hội khác? Ngươi cũng hiểu điều đó nghĩa là ngươi phải thỏa mãn dục vọng của ta. Ngươi tiếp tục cam chịu sao? "

Cam chịu sao? Nàng còn cách nào khác ngoài chịu đựng sự nhục nhã này sao? Vì thế nàng liền cắn răng nói. Dạ Minh Nguyệt - DĐLQĐ

" Thuộc hạ cam chịu "

" Hahahaha, quả không hổ là thuộc hạ của ta. Người đâu, đưa nàng ta đến dục phòng chuẩn bị đi "

Dục phòng là nơi mà nam nhân kia dùng để hành hạ nữ tử. Không biết vì sao nhưng giáo chủ ghét nhất là nữ nhân, vì thế trong giáo phái đa phần là nam nhân. Phàm là nữ tử nào đã vào dục phòng chỉ có con đường chết, rất ít người có thể sống sót đi ra, mà nàng là một trong số ít đó.

Những ái còn sống sẽ được giáo chủ dạy võ công và được giao vị trí quan trọng, nhưng mỗi khi họ muốn tự mình làm gì ngoài mệnh lệnh, tất cả phải sống sót từ dục phòng đi ra.

Hiện tại toàn thân nàng kia không một mảnh vải, bị trói treo trên tường. Bỗng cánh cửa mở ra, người nam nhân âm lãnh kia xuất hiện.

Sau khi tiến vào, hắn không nói gì, chỉ bắt nàng uống một viên thuốc, sau đó dùng roi đi loạn quanh thân thể nàng. Khi cảm thấy thân thể nàng bắt đầu có phản ứng, những tiếng rên rỉ dần xuất hiện, những vết roi bắt đầu in trên người nàng.

" Khó chịu sao? Cần ta an ủi không? "

" Ưm....... Giáo chủ,..... cầu .... người, cho ...... ta ... .... đi "

" Thật là thành thực, bất quá ta vẫn chưa ngoạn đủ đâu “"

Hắn mở rộng hai chân nàng ra, dùng tay cầm của roi để trước cửa huyệt của nàng, dần dần tiến vào. Dạ Minh Nguyệt - DĐLQĐ

" Cảm giác như thế nào? Thoải mái không? "

" Ưm, giáo chủ ... A.... cầu người...... đừng dùng thứ đó hành hạ ...... a a..... ta nữa "

Hắn không nghe lời nàng mà vẫn tiếp tục thả nhanh tốc độ hơn, khiến nàng không ngừng ngâm nga những tiếng rên rỉ.

Cảm thấy nàng đã đạt cao trào, hắn rút tay cầm roi ra, lên tiếng gọi thuộc hạ mình vào.

" Thưởng nàng cho ngươi, nếu mạng nàng còn sống thì đưa đến gặp ta ". Nói rồi hắn ra khỏi phòng.

Sau hai canh giờ, tên kia báo cáo cho người đang đứng ngoài cửa.

" Bẩm giáo chủ, nàng vẫn còn sống "

" Hahaha, quả là biết cách để tồn tại. Ngươi có thể làm gì tùy thích, nhưng nếu thất bại thêm lần nữa, ngươi cũng không cần sống nữa làm gì "

Còn bên trong dục phòng, nàng kia vẫn đang thẫn thờ nằm dưới đất, toàn thân đầy vết ngân xa nh. Cứ mỗi lần dược phát, nàng lại phải qua thân hơn mười tên đàn ông, giáo chủ không bao giờ chạm vào thân thể nữ nhân.

Đã bao nhiêu năm rồi nàng chưa phải trải qua chuyện này thêm lần nào. Tất cả đều do ả tiện nhân kia hại nàng. Dạ Minh Nguyệt - DĐLQĐ

" Tử Nguyệt, à không, là Hàn Nguyệt Chi mới đúng, ta phải khiến cho ngươi thân bại danh liệt hahaha ". Nàng ta cười một cách điên cuồng.

Còn ở bên ngoài ......

" Nếu như ả thành công, lập tức nói cho thiếu chủ rằng nàng ta là người chủ mưu tất cả. Ngươi hiểu rồi chứ? "

" Thuộc hạ đã rõ "

Có lẽ Hàn Nguyệt Chi chỉ là thứ gây kích thích, còn ả ta mới là thứ giúp Bạch Thiên Chính luyện thành.

Sau đó hắn nhìn lên trời, nhủ thầm trong lòng, chúng ta sắp được đoàn tụ rồi, chỉ thêm một thời gian nữa mọi kế hoạch sẽ thành công, chờ ta một chút nữa thôi.

Trở về với viện của Huyết giáo, sau khi an bài cho Hàn Nguyệt Chi, Lãnh giáo chủ cùng Hàn Khiết Nam đi tới địa lao gần núi Trung Sơn để tra khảo tên thích khách còn sống.

" Đã tra được những gì? "

" Bẩm giáo chủ, tên kia vẫn chỉ nói mình được chủ tử ra lệnh, ngay cả khuôn mặt của mình cũng phải thay đổi. Tất cả những gì hắn nói cũng đều do mệnh lệnh cả "

" Vậy là hắn bị bắt phải dịch dung thành người này? Ngươi đã kiểm tra kỹ càng chưa? ". Hàn Khiết Nam lên tiếng.

" Hàn thiếu gia, thuộc hạ đã kiểm tra kỹ càng, quả thật là thuật dịch dung "

Đến đây, vẻ mặt Hàn Khiết Nam trở nên âm trầm. Thấy vậy, Lãnh giáo chủ liền biết tên mang khuôn mặt thật sự kia có liên quan đến quá khứ của Hàn Nguyệt Chi, hắn lạnh lùng ra lệnh. Dạ Minh Nguyệt - DĐLQĐ

" Tiêp tục dụng hình, nếu hắn vẫn không chịu khai ra người chủ mưu thì lăng trì hắn cho ta "

Sau khi trở về viện, ngay lập tức Lãnh giá chủ liền quay sang hỏi Hàn Khiết Nam.

" Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra với Tiểu Chi? Là ai muốn giết nàng ấy? "

" Tiểu Chi? Ngươi thay đổi cách xưng hô cũng nhanh nhỉ, ngươi nghĩ mình có thể chấp nhận muội ấy sau khi biét tất cả mọi chuyện sao? "

" Khi ta đã xác định, ta nhất quyết không thay đổi "

Hắn cũng không phải hạng người có mới nới cũ, nếu hắn đã nhận thức Hàn Nguyệt Chi, vậy thì nàng chính là người mà hắn sẽ yêu và bảo vệ cả đời này kiếp này.

Nhìn thấy vẻ kiên định trên mặt Lãnh giáo chủ, Hàn Khiết Nam liền thở dài nói.

" Nếu ngươi đã muốn biết, vậy ta sẽ kể, chuyện bắt đầu từ 5 năm trước "

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.