Nương Tử, Đừng Đào Hoa Như Vậy

Chương 80: Chương 80: Bị Ám Sát




Một ngày trôi qua rất mau, đêm tối rất nhanh lại đến. Đêm tối như mực, tĩnh lặng đến đáng sợ. Thiếu nữ đôi lông mi như hai cánh quạt nhè nhẹ động, môi anh đào đỏ mọng mê người, tóc dài rối tung mà mị hoặc, nước da trắng nõn như trứng gà vừa bóc vỏ, bạch y bám sát vào lưng làm đường cong như ẩn hiện đẹp đẽ dưới ánh trăng.

Trong đêm tối, gió thổi nhè nhẹ, nhẹ tựa hồ như không có tồn tại, nhưng mà mặc dù không có gió, ai dám chắc là sẽ không có người?

Hàng chục ánh mắt sắc lạnh tựa hồ dán trên người bạch y nữ tử. Lạnh lùng giơ kiếm đâm thẳng vào lưng của nàng. Không thể nói cách khác, bọn người này chính là muốn lấy mạng người đang nằm trên giường chứ thể có mục đích khác.

Tựa hồ nàng ta chỉ có thể chết không thể ngờ, bọn hắn chính là dễ dàng đạt được mục đích, nhưng là kiếm chưa kịp đâm xuống, một đạo cường hãn hơi thở đánh úp lại. Lãnh .. Không có cảm giác gì khác ngoài lãnh.

Tay áo khẽ phất một cái, bạch y thiếu nữ trên giường lắc mình một cái không thấy đâu. Kinh ngạc một điều, bọn hắn chính là nhìn lầm đi, nàng ta hiện tại cư nhiên trước mặt bọn hắn biến mất.

Trong lúc hai mươi nhân còn chưa hoàn hồn, lạnh lùng giọng nữ ngạo nghễ vang lên, sắc bén như Tu La địa ngục:

-”Kẻ nào dám đến giết ta, nói. Ta tha cho một con đường sống?” Thanh âm chính là cực hạn dễ nghe, cực hạn mị hoặc nhưng vẫn là cực hạn chứa sát khí.

Hai mươi nhân áo đen trầm mặc không nói gì, chính là hướng nàng kịch liệt đâm tới.

-”Keng, keng..”

Va chạm binh khí chan chát lạnh lẽo, hai mươi nhân mặc dù không phải võ công cao như nàng nhưng là không phải một thân thấp võ công. Nếu là mười mấy người nàng còn có thể miễn cưỡng, hiện tại dù cường hãn cỡ nào cũng khó có thể không thương tổn mà qua.

-”Chết đi” Lạnh lùng giọng nói mang đậm khinh thường. Ở trước mắt bọn hắn nàng dù có là võ lâm minh chủ cũng không tính là cái gì cao siêu. Bọn hắn không đem vào mắt.

Còn tưởng hôm nay trưởng lão phái hắn giết một cái tiểu cô nương tay không tấc sắt, cũng may võ lâm minh chủ cũng không phải là hư danh, dù gì nàng cũng là một thân võ công cao hơn người. Nhưng là dù là võ công cao thì sao, hôm nay cũng chết dưới tay bọn hắn.

Về phần Thiên Hoa Băng dù là ở hạ phong vẫn không ảnh hưởng đến ý chí của nàng. Chết thôi, nàng không sợ. Chỉ sợ sống bị nhân chà đạp, sống không là chính mình thôi.

-”Có bản lãnh thì đến đây” Thiên Hoa Băng ngạo nghê nói. Bạch y mặc dù có chút hỗn độn nhưng vẫn không che được kiều diễm dung nhan của nàng cùng với lạnh lùng cuồng ngạo khí phách.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.