-”Chết đến nơi còn kiêu ngạo” Hắc y nhân hai mươi cái đem Thiên Hoa Băng vây vào vòng trong.
Hai mươi người một đạo sát khí ngoại phóng, bỗng nhiên tốc độ tăng không
ngừng đem Thiên Hoa Băng vây vào trung tâm, bóng dáng như ẩn như hiện,
vận tốc kinh người không thấy rõ được người nào là người nào. Thiên Hoa
Băng chắc chắn nàng đang bị vây vào trận pháp.
Ma võng trận. Chính là ma võng trận. Nàng lúc trước rãnh rỗi có đọc qua một quyển sách nói về
trận pháp này. Nhưng là trận pháp này phải phá từ bên ngoài, nàng lại
đang ở bên trong, tiêu rồi. Trận pháp này cường hãn vô cùng, là một
trong những trận pháp khủng khiếp thất truyền đã lâu, thầm nghĩ tại sao
bọn họ lại muốn giết nàng. Có phải hay không chuyện tình có liên quan
đến lúc trước khi nàng mất trí nhớ. Không được, nếu đúng là như vậy nàng đúng là chết không nhắm mắt, nàng không cam lòng.
-”Ta không cam
tâm” Thiên Hoa Băng chính là giãy dụa nói với bản thân, cảm thấy xung
quanh như hàng vạn áp lực đè lên người nàng, làm cho nàng khó thở, làm
cho nàng thống khổ, làm cho thân thể tựa hồ như muốn mềm nhũng vô lực.
Lắc đầu một cái trấn tĩnh thân mình, bình tĩnh lại chính mình thân thể. Thiên Hoa Băng hai mắt nhắm lại ngưng thần.
Sức lực như bị vắt kiệt, thân thể như bị chèn ép muốn nổ tung nhưng nàng
vẫn kiên cường mà đứng đó, cao ngạo không than trách, sợ hãi, không cầu
xin bất cứ cái gì.
Lạnh lẽo bạch y bị hai chục cái hắc y nhân bao
quanh nhìn thật quỷ dị đâu, nhưng là không có bao nhiêu động tĩnh, vô âm nên không kinh động người bên ngoài. Như thế cũng hiểu hai mươi cái hắc y nhân có võ công như thế nào, cao hay thấy rồi.
-”Chết đi” Hắc y nhân hai mắt hiện lên thị huyết, bọn hắn chính là chuẩn bị ra đòn cuối cùng.
Hai mươi cái hắc y nhân tốc độ càng thêm bưu hãn, quay vòng càng thêm mau
làm người ta không chết vì bị cạn kiệt sức cũng chết vì bị chóng mặt hoa mắt đầu đâu.
Thiên Hoa Băng lúc này chính là cảm thấy mình thật nhỏ
bé, nàng thật muốn cường, nàng không muốn cảm thấy mình nhỏ bé như thế
này, sinh mệnh nàng chính là nàng nắm giữ, không ai có thể cướp đoạt
được. Nàng âm thầm thề trong lòng.
Bỗng nhiên nàng cảm thấy trong cơ
thể có một cỗ nội lực rò rĩ, không biết từ chỗ nào chảy ra, nàng một
trận thoải mái. Nội lực như dòng nước mát cấp cho nàng một cái người
khát nước trong sa mạc.
Nội lực càng ngày càng tràn đầy, lúc này nếu
không ra tay đương nhiên mạng nàng cũng không còn. Nàng mặc kệ, dù là
phá bên trong hay là phá bên ngoài, nàng quyết liều mạng.
Thiên Hoa
Băng bỗng nhiên mở mắt, đôi mắt sâu thẳm hồ thu nay đã thành một cái thị huyết ánh mắt, mị hoặc tàn nhẫn. Nàng dù chết cũng phải kéo bọn hắn
chết theo. Trận này nàng nhất định phải phá.
Nội lực cuồn cuộn tuôn trào chống lại áp lực cường đại từ bên ngoài ép vào, hai cỗ lực mạnh mẽ cọ sát.
Ầm ầm.
Một tiếng nỗ mạnh trong đêm là biết bao động tĩnh, nhưng bọn hắc y nhân tựa hồ không sợ người đến, bọn hắn vẫn là tiếp tục công kích Thiên Hoa Băng như bình thường.
Thiên Hoa Băng tuy là giải được trận nhưng là bị
tổn thương không ít, nàng chính là phá từ bên trong ra, nếu đoán không
lầm phá từ bên trong sẽ mất gấp đôi sức lực khi phá trận từ bên ngoài.
Mà trước đó Thiên Hoa Băng đã muốn nội lực suy yếu rất nhiều. Chắc chắn
hiện tại nàng không còn bao nhiêu thực lực.
Suy yếu nhưng không cho
phép biểu hiện ra ngoài, khuôn mặt nàng lúc nàng chính là tái nhợt không có chút huyết sắc. Mà tóc nàng lúc này chính là một mảnh tuyết trắng.