Nương Tử, Đừng Đào Hoa Như Vậy

Chương 131: Chương 131: Chương 66.3




-”Có thể bỏ qua một chút” Thiên Song Song liếc hắn một cái nhìn mười vạn người ngã quỵ xuống, đáy mắt có một chút khâm phục nhưng rất nhanh che giấu đi xuống.

-”Chết tiệt lũ oa nhi, hôm nay là ngày tử của các ngươi” Hiện tại bọn Phong trưởng lão chỉ còn lại tứ đại hộ sát cùng hắn. Hai tên võ công cao cường cao thủ võ lâm, một tên cựu trưởng lão của Thủy tộc, một tên là cựu trưỡng lão Hỏa tộc.

Mười vạn nhân rất nhanh bị số lượng người áp đảo. Nhưng là năm tên còn lại khó đối phó cực kỳ.

Đông Y Ly, Bắc Thần Tử Yên, Tây Thần Ninh, Nam Cung Tiếu, Thượng Quan Thần Tinh, Hoa Trầm Hương, Tạ Khuyển đối phó hai tên võ lâm cao thủ quỷ dị võ công.

Lãnh Phong cùng Bạch Vân đối phó Phong trưởng lão, Mặc Tư Thủy cùng Thủy Ngọc đối phó tên Thủy tộc cựu trưởng lão, Thiên Song Song cùng Mạch Thiên Dạ lại một lần nữa đối phó với Hỏa tộc.

Ác liệt trận đấu diễn ra cực kì kinh người, đúng chất là trận đấu của những cao thủ. Mấy chục vạn người sợ hãi nhanh chóng tránh xa chiến trường. Còn lại bụi đất bay mù mịt, buổi trưa mà mù mịt sương khói không thấy mặt trời, mặt đất hố to hố nhỏ, nước lửa gió ba nguyên tố cuồn cuộn được triệu tập.

Hai tên cao thủ mặc dù võ công thượng đẳng nhưng là tứ quốc chiến thần võ công không kém trong đó Thượng Quan Thần Tinh giảo hoạt, Tạ Khuyển dùng độc, Hoa Trầm Hương Hoa gia công phu quỷ dị không kém liền đả bại được hai tên.

Mà Thủy, Hỏa, Phong cựu trưởng lão khó đối phó cực kì, Lãnh Phong Bạch Vân hiện không còn là trích tiên bộ dáng mà quần áo có chút tả tơi, Mạch Thiên Dạ vì che chắn cho Thiên Song Song bị lửa táp bị thương nặng, Tạ Khuyển liền qua giúp hắn. Thủy Ngọc cùng Mặc Tư Thủy có chút chật vật chống đỡ coi như ngang tay.

Đông Y Ly, Bắc Thần Tử Yên, Nam Cung Tiếu, Tây Thần Ninh, Thượng Quan Thần Tinh cùng Hoa Trầm Hương cũng chia ra hai người một tổ giúp mấy nhóm còn lại. Một lần nữa trận đấu lại kịch liệt lên.

Thủy Ngọc, Mặc Tư Thủy, Đông Y Ly cùng Hoa Trầm Hương tổ đội cuối cùng ăn ý chiến thắng, Thủy tộc cựu trưởng lão ra tay đều bị bọn họ tránh được, cuối cùng xói mòn thể lực lại bị đánh trả dẫn đến tử vong.

Hỏa tộc nhân đánh vào Thiên Song Song, Nam Cung Tiếu cùng Tây Thần Ninh làm bọn họ chật vật không chịu nổi, không có khả năng đáp trả, Nam Cung Tiếu cùng Tây Thần Ninh thấy hỏa diễm vây quanh nàng liền lấy thân che lại đây, cuối cùng bị lửa dẫn thành hai cái táo quân. Thủy Ngọc cùng Mặc Tư Thủy huy động thủy đánh úp vào mới có thể dập tắt được lửa trên người hai bọn hắn.

Thủy Ngọc cùng Mặc Tư Thủy lúc này năng lực đã xói mòn, không thể dùng nước được nữa, bọn hắn lúc đầu vốn không định chống lại Thủy tộc cựu trưởng lão nhưng lại bị ngăn cách ra, cuối cùng đành bị hắn làm cho bọn hắn giảm sức lực, không thể bảo vệ được nàng.

Mắt thấy lửa diễm lại tiếp tục tấn công người ngọc, Thiên Song Song mặc dù tránh né nhưng là vì thời gian quá lâu nên tốc độ có chút chậm dần đều. Hoa Trầm Hương lại không có cách cứu giúp, lửa ngày càng gần mà tốc độ của nàng chậm hơn rất nhiều so với hỏa diễm.

-”Không được động vào nàng” Sương mù một trận mù mịt, trong đám sương khói một thân lửa đỏ chiến bào, ba ngàn sợi tóc đỏ như máu làm người ta cảm thấy chói mắt, hắn làn da trắng như tuyết, đôi mắt đỏ như lửa, lười biếng nhàn nhã xông tới ôm lấy nàng, trên nét mặt nhàn nhã ấy có một chút lo lắng, đau lòng “Ta đến trễ”

-”Vô Khuyết, là ngươi, ta không phải mộng đi” Thiên Song Song hiện tại không thể tin vào mắt mình, nàng cứ tưởng là mình mộng đâu, đã bao nhiêu đêm nàng mơ thấy hắn, nhưng là khi nàng tỉnh dậy bên cạnh nàng không hề có bóng dáng của hắn.

-”Là ta, Song nhi. Để ngươi lo lắng, ta sẽ không rời ngươi đi nữa” Liệt Hỏa Vô Khuyết đôi con ngươi chân tình nhìn nàng, đôi mắt hắn đẹp biết bao nhiêu. Hắn hứa hẹn làm nàng cực kì an lòng, đó chính là một liều thuốc hữu hiệu nhất.

-”Vô Khuyết, ta hiện tại có phu quân” Thiên Song Song không muốn hắn ủy khuất, không che giấu hắn.

-”Không sao, ngươi không còn yêu ta sao?” Liệt Hỏa Vô Khuyết che giấu chua xót, cười gượng hỏi.

-”Không có, ta yêu ngươi” Thiên Song Song ôm chặt hắn như là bày tỏ nỗi lòng, nhẹ giọng nỉ non.

-”Vậy được rồi, ngươi không thể chạy thoát được ta” Liệt Hỏa Vô Khuyết bá đạo ngạo nghễ nói, cực kì không giống tính cách lười biếng hàng ngày.

-”Vô Khuyết sao ngươi còn sống?” Thiên Song Song nhìn hắn hỏi.

-”Kì thật lúc đó Tái Liên Hoa rất công hiệu nhưng là thời gian chưa tới, lúc đầu là hiện tượng chết giả thôi. Là mẫu thân phát hiện ta nên cứu ta” Liệt Hỏa Vô Khuyết trần thuật, không quên ôm chặt người ngọc trong lòng như sợ một lần nữa mất nàng.

-”Hai ngươi khanh khanh ta ta đủ rồi, nộp mạng” Hỏa tộc cựu trưởng lão thấy hai người tình chàng ý thiếp cực kì không thích, hắn đâu phải là không khí, sao lại dám bơ hắn như vậy.

-”Hỏa diễm trùng trùng” Hỏa tộc cựu trưởng lão một tiếng hô vang, một đạo lửa đỏ như dải ngân hà dắt ngang bình thường, lửa như gào thét, cuối cùng hợp thành một quả cầu lớn hướng Thiên Song Song và Liệt Hỏa Vô Khuyết bay đến.

Liệt Hỏa Vô Khuyết đem người ngọc phóng ra, chấp tay kết ấn niệm chú ngữ bỗng nhiên một quả cầu lửa khác xuất hiện, bay thẳng vào quả cầu còn lại.

-”Không thể nào” Hỏa tộc cựu trưởng lão cực kì không tin nhìn Liệt Hỏa Vô Khuyết, chiêu thức này là tâm huyết cả đời hắn mới có thể ngộ ra, mà này tiểu oa nhi chưa đủ lông đủ cánh đã có thể sử dụng, quả thật hắn không thể tin được.

Còn trong tình trạng ngây ngốc Hỏa tộc cựu trưởng lão không có để ý tới khối lửa đã đến gần hắn không đến mười bước chân rồi. Hỏa cầu Liệt Hỏa Vô Khuyết cực kì mạnh đem hỏa diễm trùng trùng của hắn dung nhập cuối cùng đánh úp lại.

Một mùi khét bốc lên, Hỏa tộc cựu trưởng lão táng thân biển lửa chết.

Bên cạnh Phong tộc cựu trưởng lão điên rồi, hắn tận mắt thấy kế hoạch hơn hai mươi năm của hắn phá sản đương nhiên không thể chấp nhận nổi. Nội lực bỗng nhiên tăng vọt, hắn một chưởng đánh bay Lãnh Phong, Bạch Vân, Bắc Thần Tử Yên, Thượng Quan Thần Tinh.

Lao qua Thiên Song Song điên cuồng công kích, Liệt Hỏa Vô Khuyết cùng Thiên Song Song liên thủ có vẻ chật vật chống cự với hắn từ võ công đến năng lượng nguyên tố.

-”Hắn nhập ma” Liệt Hỏa Vô Khuyết khuôn mặt bình thản nói ra, lười biếng tiếng nói thản nhiên như một sự thật không có gì uy hiếp đến hắn.

-”Chết tiệt” Thiên Song Song thầm mắng một câu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.