Nương Tử, Đừng Đào Hoa Như Vậy

Chương 132: Chương 132: Chương 66.4




-”Vô Khuyết sao ngươi còn sống?” Thiên Song Song nhìn hắn hỏi.

-”Kì thật lúc đó Tái Liên Hoa rất công hiệu nhưng là thời gian chưa tới, lúc đầu là hiện tượng chết giả thôi. Là mẫu thân phát hiện ta nên cứu ta” Liệt Hỏa Vô Khuyết trần thuật, không quên ôm chặt người ngọc trong lòng như sợ một lần nữa mất nàng.

-”Hai ngươi khanh khanh ta ta đủ rồi, nộp mạng” Hỏa tộc cựu trưởng lão thấy hai người tình chàng ý thiếp cực kì không thích, hắn đâu phải là không khí, sao lại dám bơ hắn như vậy.

-”Hỏa diễm trùng trùng” Hỏa tộc cựu trưởng lão một tiếng hô vang, một đạo lửa đỏ như dải ngân hà dắt ngang bình thường, lửa như gào thét, cuối cùng hợp thành một quả cầu lớn hướng Thiên Song Song và Liệt Hỏa Vô Khuyết bay đến.

Liệt Hỏa Vô Khuyết đem người ngọc phóng ra, chấp tay kết ấn niệm chú ngữ bỗng nhiên một quả cầu lửa khác xuất hiện, bay thẳng vào quả cầu còn lại.

-”Không thể nào” Hỏa tộc cựu trưởng lão cực kì không tin nhìn Liệt Hỏa Vô Khuyết, chiêu thức này là tâm huyết cả đời hắn mới có thể ngộ ra, mà này tiểu oa nhi chưa đủ lông đủ cánh đã có thể sử dụng, quả thật hắn không thể tin được.

Còn trong tình trạng ngây ngốc Hỏa tộc cựu trưởng lão không có để ý tới khối lửa đã đến gần hắn không đến mười bước chân rồi. Hỏa cầu Liệt Hỏa Vô Khuyết cực kì mạnh đem hỏa diễm trùng trùng của hắn dung nhập cuối cùng đánh úp lại.

Một mùi khét bốc lên, Hỏa tộc cựu trưởng lão táng thân biển lửa chết.

Bên cạnh Phong tộc cựu trưởng lão điên rồi, hắn tận mắt thấy kế hoạch hơn hai mươi năm của hắn phá sản đương nhiên không thể chấp nhận nổi. Nội lực bỗng nhiên tăng vọt, hắn một chưởng đánh bay Lãnh Phong, Bạch Vân, Bắc Thần Tử Yên, Thượng Quan Thần Tinh.

Lao qua Thiên Song Song điên cuồng công kích, Liệt Hỏa Vô Khuyết cùng Thiên Song Song liên thủ có vẻ chật vật chống cự với hắn từ võ công đến năng lượng nguyên tố.

-”Hắn nhập ma” Liệt Hỏa Vô Khuyết khuôn mặt bình thản nói ra, lười biếng tiếng nói thản nhiên như một sự thật không có gì uy hiếp đến hắn.

-”Chết tiệt” Thiên Song Song thầm mắng một câu.

Phong tộc cựu trưởng lão chính là lấy Thiên Song Song phát tiết, mái tóc bạc trong gió rối tung, cuồng phong thê lương kêu gào, lão nhân một chưởng đánh bay Liệt Hỏa Vô Khuyết, xong như vận dụng toàn lực đánh về phía Thiên Song Song.

Thiên Song Song hiện tại với lão là một đối một, bất quá thấy tình hình không mấy lạc quan, không chống cự nhất định tử, đương nhiên không thể không chống cự.

Thiên Song Song một thân bạch y phiêu diêu trong gió, ba ngàn sợi tóc ma mị tung bay đẹp mắt vô cùng, vận dụng tiềm lực của bản thân, phong nguyên tố tăng vọt lên, một thân cự long gào thét được hình thành, cự long nói chính xác hơn là một cái vòi rồng từ phong hình thành.

Một bên Phong cựu trưởng lão đáy mắt hiện lên một chút kinh ngạc, lại gia tăng thêm lực, hòa vào chiêu thức của mình, sức mạnh tăng lên vùn vụt ngênh đón Thiên Song Song.

Ầm vang long.

Một tiếng nổ vang trời làm quỷ khóc thần sầu. Một trận cuồng phong như cuồng quét tất cả vạn vật trên trái đất, xung quanh xơ xác tiêu điều làm người ta một trận thế lương.

Trên mặt đất ngoại trừ mười mấy nam nhân võ công cao cường cầm cự lại, những người khác mặc dù đều là võ lâm nhân sĩ tránh ở phía xa xa cũng bị đánh bạc ra hơn trăm mét.

Khóe miệng Thiên Song Song cùng Phong cựu trưởng lão chảy ra một ít máu.

Đại kết cục (hạ)

-”Không hổ là Phong tộc người kế thừa, nhưng là hôm nay ngươi phải chết” Phong cựu trưởng lão trải qua một chiêu sát thương cực kì lớn, thể lực cực kì tiêu hao tuyệt không ảnh hưởng hắn. Chỉ thấy hắn ăn một viên thuốc là lạ, đen thùi lùi một mảnh xong thể lực lại tăng vọt lên.

Còn Thiên Song Song đương nhiên không tốt như vậy, một chiêu vừa rồi đương nhiên lấy đi hết sức lực của nàng.

Sắc trời hiện tại đã tối, màn đêm cùng khung cảnh hiu quạnh làm nên một bức tranh xơ xác tiêu điều.

Phong cựu trưởng lão ăn dược lại tiếp tục là một mối uy hiếp khó có thể chống cự. Lão ta trên tay kết ấn, cuối cùng hạ miệng đọc một dòng chú ngữ cực kì khó nghe. Ngay sau đó thiên địa như rung chuyển, giông tố như gào thét không ngừng. Một trận lốc xoáy xoay tròn từ từ xuất hiện, hút tất cả mọi thứ vào trong, sau đó phá hủy mọi thứ thành cát bụi.

Lốc xoáy ngày càng đến gần, cuối cùng như một cái mồm rỗng nuốt trọn Thiên Song Song.

-”Song nhi”

-”Song Song”

-”Tiểu Song đôi”

-”Bảo bối”

-”Thiên nhi”

..

Một trận thê lương tiếng kêu đau tâm liệt phế vang lên.

Bọn hắn vận dụng sức lực của bản thân đến cực hạn xông đến lốc xoáy nhưng đã không muốn kịp.

Phong cựu trưởng lão nhìn bọn hắn miệng hiện lên một chút cười lạnh, một chút đắc ý.

Lốc xoáy đem mảnh mai bóng dáng cắn nuốt, u u tiếng gió làm người ta không nghe được bất kì âm thanh nào khác. Bỗng từ trong lốc xoáy sương mù bao trùm, một ánh sáng quỷ dị sáng chói lên làm người ta một trận lóa mắt.

Thần thần bí bí, tựa như ảo mộng, một hắc y nam tử ôm trong lòng người ngọc nhàn nhã bước ra, trên tay cầm một thanh kiếm soi bóng ánh trăng.

Lốc xoáy lúc này như nghe lời hắc y nam tử, nhường đường cho hắc y nam tử đi, cuối cùng biến mất.

-”Dám động vào người của ta, tử” Tống Doãn lời nói mười phần ngông cuồng. Lạnh lẽo băng hàn đến cực điểm. Chưa kịp nói hoàn, hắn đem Thiên Song Song trao cho Lãnh Phong, một người một kiếm sáng chói đâm thẳng vào tim Phong cựu trưởng lão.

Phong cựu trưỡng lão không phải người chịu chết, hắn rất nhanh tránh né được, hai người lại so chiêu, lão ta bỗng ngưng tụ Phong thành một thanh kiếm sắc bén, cùng Tống Doãn giao chiến.

Hai bên kẻ tám lạng người nửa cân, có điểm ngang tài ngang sức, thời gian lúc này đã quá nữa đêm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.