Sáng hôm sau, đại hội võ lâm chính thức bắt đầu.
Vì đại hội võ lâm được tổ chức tại Tây quốc nên hôm nay Tây Thần Ninh ngũ hoàng tử được mời làm khách mời đặc biệt.
Minh chủ võ lâm tiền nhiệm chính là trưởng môn trước đây của Thiên Sơn phái, tuy nhiên bọn hắn cũng không phải vì sự việc này mà lấy làm kiêu ngạo
gì.
Minh chủ võ lâm tiền nhiệm là một trung niên nam tử khuôn mặt
phúc hậu, tính tình hào sảng, công bằng, nhờ đó mà ông được rất nhiều
người trong võ lâm tôn trọng.
-”Bắt đầu bốc thăm thi đấu“.
-”Bảng 1 gồm Nga Mi, Hoa Băng, Tây quốc, Bắc Thần quốc. Bảng 2 gồm Thiên Sơn, U
Tịch, Nam quốc, Đông quốc. Mỗi đội cử một người đại diện thi đấu.” Minh
chủ võ lâm tiền nhiệm công bố 2 bảng sau đó lại công bố tiếp từng trận
đấu.
-”Trận đầu tiên Tây quốc – Bắc Thần quốc. Mời lên sân thi đấu“.
Tây quốc người đại diện thi đấu chính là Tây Thần Liên, hắn qua một thời
gian suy sụp tinh thần đã được Tây Thần Ninh khuyên răn trở lại rồi, mặc dù võ công không cao nhưng hắn hiện tại vẫn muốn thử sức mình. Hắn muốn quên đi đau khổ vì Thượng Quan Hoa Lệ lúc trước.
Bắc Thần quốc người được cử thi đấu chính là Hoa Trầm Hương thiên hạ đệ nhất văn nhân, mọi
người đang trông chờ xem hắn ngoài văn nhân danh hiệu có thể làm được gì trong trận đấu võ này.
-”Hoa công tử mời“. Tây Thần Liên một thân lục y nho nhã nói.
-”Tây lục hoàng tử mời” Hoa Trầm Hương chính là tao nhã cực kì khách khí đáp lễ.
-”Trận đấu chính thức bắt đầu” Trọng tài chính là Minh chủ võ lâm tiền nhiệm lên tiếng.
Hoa Trầm Hương hoa đào mắt đảo quanh một cái, Tây Thần Liên mấy tháng ròng
đã thay đổi không ít, hắn hiện tại đã học được một ít võ công.
Tây Thần Liên vung kiếm hướng Hoa Trầm Hương chém tới.
Chỉ thấy Hoa Trầm Hương bình tĩnh thông dong nhìn Tây Thần Liên, không có
một chút sợ hãi gì, đến khi đầu kiếm sắp đâm vào cơ thể chính mình, Hoa
Trầm Hương mới lắc mình một cái tránh thoát.
Tây Thần Liên thấy đối
thủ thực lực cùng hắn quá chênh lệch, dù gì hắn chỉ mới học võ chưa bao
lâu sao bì lại Hoa Trầm Hương, hắn công kích liên tục không biết bao
nhiêu chiêu, Hoa Trầm Hương đều tránh được. Cuối cùng biết thân biết
phận của mình, hắn đầu hàng.
-”Tây Thần Liên lục hoàng tử đầu hàng“.
Minh chủ võ lâm thấy rõ đây là một lựa chọn sáng suốt không có khinh bỉ
Tây Thần Liên mà ngược lại rất khen ngợi, tươi cười đối với hắn như một
điều an ủi làm cho hắn cũng cảm thấy nhẹ lòng.
-”Trận thứ nhất Hoa Trầm Hương thắng“.
-”Không ngờ thiên hạ đệ nhất văn nhân võ công cũng không tồi“.
-”Uh, thật là ngưỡng mộ quá đi“.
-”Yêu Hoa công tử chết mất“..
-”Nghe nói Hoa công tử chưa có phu nhân..”
-”Đừng mơ tưởng..”
Mấy mỗ nữ nhân bàn luận um sùm lên. Hoa Trầm Hương không có tâm trạng để ý
bọn họ liền lắc mình một cái xuống đài đứng bên cạnh Bắc Thần Tử Yên.
-”Trận thứ hai Nam quốc cùng Đông quốc“.
Trận này Đông quốc đại diện chính là Lãnh Phong, Bạch Vân dù tiến cử hắn rất nhiều đều bị bác bỏ, Đông Y Ly cho rằng hắn tâm trạng kích động nên
không thể xung phong đánh trận, mọi thứ đều là muốn tốt cho Thiên Song
Song, Bạch Vân bất đắc dỉ phải ngoan ngoãn nghe lời.
Về phần Nam quốc đến giờ bóng dáng vẫn chưa thấy đâu.
-”Nam quốc lần thứ nhất”
-”Nam quốc lần thứ hai”
-”Nam quốc lần thứ ba”
-”Nam quốc mất tư cách thi đấu, Đông quốc thắng“. Cũng không thể trách Nam
quốc, chính sự trong nước đều đang bề bộn, triều cương đang được chỉnh
đốn, bọn họ cần thời gian ổn định quốc gia, đâu có thời gian đi tranh vị trí minh chủ võ lâm. Đối với Nam quốc vắng hôm nay, cũng không có gì
ngoài ý liệu của Đông Y Ly cùng Bắc Thần Tử Yên.
-”Trận thứ ba Thiên Sơn cùng U Tịch phái“.
Thiên Sơn phái đại diện chính là vị mỹ nam tử hắc y thân hình cao vút, lãnh
huyết vô tình, mày kiếm mắt sâu, như một cái băng sơn ngàn năm không tan chảy, bên hông giắt một thanh kiếm hôm trước. Mạch Thiên Dạ tân trưởng
môn phái Thiên Sơn.
Người đại diện cho U Tịch phái đương nhiên là Tịch Vũ, không có gì bàn cãi.
-”Trận đấu chính thức bắt đầu“.
U Tịch kiêu ngạo chính là người bắt đầu trước, hắn xua kiếm linh hoạt tấn công về phía Mạch Thiên Dạ. Mạch Thiên Dạ chẳng hề thua kém, nhanh
thoăn thoắt đỡ được tất cả đòn tấn công của U Tịch.
U Tịch thấy đòn
tấn công của mình không ăn thua gì Mạch Thiên Dạ cảm thấy tức giận. Tăng tốc độ sử dụng kiếm, bay lên cao một vòng hướng sau lưng Mạch Thiên Dạ
đâm lén.
Mạch Thiên Dạ may mắn linh hoạt trốn thoát nhưng góc áo bị kiếm của U Tịch chém ngang, nhìn có vẻ rất tả tơi.
U Tịch chính là cái nham hiểm độc ác người, truy không tha Mạch Thiên Dạ, liền bám sát theo hắn mà đánh tới. Mạch Thiên Dạ bị tấn công bất ngờ
nên chống trả có chút quá sức. Nhưng là với một thân võ công chưa được
phát huy, kinh nghiệm chiến đấu dày dặn nên liền khôi phục lại bình
tĩnh, giành lại thế chủ động.
Chậm rãi chống đỡ, chậm rãi đánh trả.
Mạch Thiên Dạ rất hài lòng biểu hiện của hắn bấy giờ, day dưa một khắc thời
gian, hắn dùng tuyệt kỹ liên hoàn kiếm đánh úp Tịch Vũ.