-”Ta muốn trở về tìm bọn hắn” Thiên Song Song bình thản nói.
-”Đối, sự tình ngày càng phức tạp, cục diện rối rắm khắp nơi, nếu chúng ta
không động bọn chúng cũng động, chủ động hội tốt hơn bị động” Mặc Tư
Thủy phân tích tình tốt lắm.
-”Nếu đã như vậy phải kết thúc
mọi chuyện càng sớm càng tốt, tốt nhất phải trước sinh nhật của Thiên
nhi” Thủy Ngọc nhìn Thiên Song Song nhu tình.
-”Ta cảm thấy một cỗ hắc ám khí dâng trào” Tống Doãn ảo mị từ sương mù bước ra nhìn ba người trong phòng.
-”Vậy đi thôi” Thiên Song Song chuẩn bị tốt lắm, Mặc Tư Thủy rất nhanh thu
xếp xong, ngay cả Thủy Ngọc cũng nhanh chóng vô cùng. Tống Doãn thì chả
có gì để nói, đồ đạc của hắn hắn tự cất ở không gian riêng.
Tống
Doãn ẩn thân vào Nguyệt kiếm, ở Thủy tộc hắn có thể ra ngoài một chút
vào buổi sáng, còn ở chỗ khác không thể, hắn sẽ nhanh chóng suy yếu, do
đó hắn phải vào Nguyệt kiếm trú thân.
Mặc Tư Thủy chấp lại
hai cánh tay kết ấn, miệng lại lẩm nhẩm một đống chữ không hiểu ý nghĩa, nhanh chóng một cái cổng không gian mở ra.
Thiên Song Song cùng Thủy Ngọc và Mặc Tư Thủy nhanh chóng bước vào cổng, đầu ra của nó chính là Minh chủ sơn trang.
Chỉ thấy một đống đổ nát, một bãi tan tành đã bị san lấp, cột cây ngã đổ,
đen thùi than lem nhem một màu, chắc chắn sơn trang bị người phóng hỏa.
Nhưng là bọn hắn như thế nào, bọn hắn người người võ công không thấp,
làm sao có thể dễ dàng để sơn trang ra như vậy, Thiên Song Song có một
chút lo lắng.
Mặc Tư Thủy biết trong lòng nàng đang nghĩ gì, nắm lấy
tay nàng. Bên cạnh Thủy Ngọc nắm lấy bàn tay còn lại truyền cho nàng một chút ấm áp.
-”Ta không sao” Thiên Song Song trấn an bọn hắn. Nàng lúc này quả thật không thể mất bình tĩnh, đã đến lúc nàng giải
quyết với bọn người này rồi.
-”Thiên Song Song, ta đợi ngươi rất lâu
rồi” Một đầu tóc bạc buông dài, một lão nhân bộ dạng có chút hãn, hung
dữ thấy rõ, đôi mắt có chút dữ tợn mang đậm tham lam, trên người tà khí
dâng trào.
-”Ngươi là..” Thiên Song Song nghi hoặc nhìn lão, đánh giá lão từ trên xuống dưới.
-”Thiên Song Song, ta đợi ngươi rất lâu rồi” Một
đầu tóc bạc buông dài, một lão nhân bộ dạng có chút hãn, hung dữ thấy
rõ, đôi mắt có chút dữ tợn mang đậm tham lam, trên người tà khí dâng
trào.
-”Ngươi là..” Thiên Song Song nghi hoặc nhìn lão, đánh giá lão từ trên xuống dưới.
-”Ta là ai, ngươi không biết sao? Ta đáng lẽ ra chính là nắm trong tay thiên hạ này, nếu không có mẫu thân ngươi, phụ thân ngươi, Y Mục và Khổng lão nhân chết tiệt phá hoại, thiên hạ này đã nằm trong tay ta hai mươi năm
trước rồi” Lão giả cười lạnh, giọng nói mang đậm sát khí nhìn nàng như
muốn đốt cháy nàng thành hàng trăm mảnh nhỏ.
-”Phụ thân ta đâu?” Thiên Song Song không có sợ hãi lão mà trực tiếp hỏi một câu.
-”Phụ thân ngươi? Hắn vì bảo vệ ngươi an lành sống tới hết đời nên hạ ấn chú
không cho ta tìm được ngươi, hắn mang ngươi đi khắp nơi trốn tránh nhiều năm, cuối cùng ta tra ra hắn, trực tiếp giết hắn, lại nhốt mẫu thân
ngươi tại Phong tộc suốt đời không thể ra ngoài. 15 năm qua hắn thực
thành công che chở ngươi, nhưng là hiện tại sức mạnh ta đã không như
trước, ta có thể dễ dàng tìm được ngươi, cũng như bóp nát ngươi như một
con kiến” Lão nhân bá đạo ngông cuồng nói.
-”Ngông cuồng” Thủy Ngọc không khách khí mắng chửi.
-”Muốn động nàng, trừ phi bước qua xác ta” Mặc Tư Thủy một thân xanh nhạt quần áo chắn trước mặt Thiên Song Song rất anh hùng.
-”Hai thằng oắt con, đừng xen vào chuyện của lão tử, bằng không chết không
chỗ chôn” Dứt lời lão nhân liền vỗ tay ba cái, phía sau hắn một khối
đông nghẹt người xuất hiện đem Thiên Song Song, Thủy Ngọc cùng Mặc Tư
Thủy vây quanh.
Những người này có võ lâm cao thủ, cũng có binh lính, trong đó có cả người trong gian hồ còn có cái bang tham gia, chắc chắn
không thiếu mấy lão nhân cặn bã trong Thủy tộc, Hỏa tộc cùng mấy vị ham
tiền của bán thân mình - bọn quan lại trong các triều đình tứ quốc. Tổng số lượng có thể trên dưới 10 vạn người nga.
-”Nhiêu đây nhân, tiếp
đãi các ngươi có quá mức đại?” Lão nhân cười khinh bỉ nhìn ba người,
trong mắt khinh thường cùng khinh thường.
-”Thiên Song Song ta cho dù tán thân nơi này cũng quyết mang ngươi theo” Thiên Song Song hiện tại
nghe hắn là chủ mưu tất cả mọi chuyện, kẻ thù giết gia đình nàng, người
thân nàng, tộc nhân nàng, người trong thiên hạ vô tội, sát khí nhanh
chóng phóng ra, một màu tóc bạch kim buông dài tùy ý rối tung trong gió, đôi mắt băng hàn đến cực điểm, hoàn mỹ dung nhan lúc này như cái Tu La
địa ngục mị hoặc nhưng không kém phần đáng sợ.