Nương Tử Đứng Lại: Hoàng Hậu Muốn Đào Hôn

Chương 132: Chương 132: Không đành lòng chịu khổ nhất thời thì cả đời làm sao vui vẻ ?




Bóng đêm yên tĩnh như mực, ngay cả ánh nến lay động trong đại điện cũng có chút cô đơn…

Căn phòng yên tĩnh ngay cả cây kim rơi xuống cũng có thể nghe được, làm cho Lý Ngọc theo bản năng nhíu mày. Đêm dài khó chịu, cả một thời gian có bao nhiêu khó khăn, hắn chưa từng trải qua nhưng cũng cảm thấy được.

Hôm nay ở đại điện phong Phi, dày vò không chỉ có nàng mà còn có hắn.

Nhìn nàng cả ngày đều mỉm cười, háo phóng ứng đối với quần thần và phi tử hậu cung.

Trái tim hắn đều run rẩy, vừa xót vừa đau.

Bởi vì hắn thấy được, sự tươi cười như mặt nạ, cách lý nàng và người khác. Một chút cũng không tới được đáy mắt của nàng…

Nhìn thấy nàng lấy lý do không khỏe, trong nháy mắt xoay người, hắn thậm chí muốn vứt bỏ nữ tử đang mặc quấn áo đỏ bên người, vứt bỏ quần thần ở đây mà đi theo nàng.

Cuối cùng lại nhẫn nhịn, mười ngón tay bấm vào lòng tay đau đớn mới áp chế được sự xúc động trong lòng.

Không đành lòng chịu khổ nhất thời thì cả đời làm sao vui vẻ ?

Chỉ là không biết một chút tâm tư này của hắn, nàng có hiểu không ?

“ Liễu Nhi… “

Thở dài một hơi, Lý Ngọc đưa tay mở cửa tẩm cung Diệp Mộ Liễu. Người trong phòng giống như kinh ngạc, đôi mắt lờ đờ ngẩng lên, nhíu mày gọi một câu :

“ Lý Ngọc ? “

Mùi rượu xông tới, Lý Ngọc nhíu mày, ánh mắt dừng tại gương mặt đầy rặng mây đỏ, xinh đẹp động lòng người, lại vừa đau lòng vừa buồn cười.

“ Không lẽ ta nằm mơ ? “

“ Làm sao lại uống rượu ? “

Lý Ngọc không trả lời nàng, đi qua lập tức ôm nàng từ trên ghế đi đến giường.

“ Nha đầu ngốc, rượu có thể làm tổn thương thân thể, lấn sau không được uống nữa. “

“ Không sao, tổn thương thân thể so với tổn thương trái tim còn tốt hơn. “ Diệp Mộ Liễu nhếch miệng cười nhưng ánh mắt ẩn ẩn hơi nước.

Trong lòng Lý Ngọc đau xót, bước chân ngừng xuống. Hắn muốn mở miệng nói, lời nói đến bên miệng lại không nói nên lời.

Lâu sau, mở thở dài một hơi, cúi đầu hôn xuống, lúc này mới nói một câu :

“ Liễu Nhi, hy vọng có một ngày, dù là thân thể hay trái tim, ta cũng sẽ không bao giờ để nàng phải đau dù chỉ một chút. “

Cẩn thận đặt Diệp Mộ Liễu lên giường, Lý Ngọc đưa tay gạt gạt sợi tóc vương trên mặt nàng, ánh mắt thâm thúy, như tình như nước…

Chương 139: Chàng càng đối tốt với ta, lòng ta càng tham lam

Trăng trên đỉnh đầu, trong trẻo mà lạnh lùng.

Lý Ngọc cúi người, cởi đôi giày dưới chân Diệp Mộ Liễu, động tác dịu dàng, ánh mắt ấm áp.

Nữ tử trên giường ưm mấy tiếng, lại tiếp tục ngủ, con ngươi đen nửa nhắm nửa mở, hàng mi dài đậm ở trên da thịt như men xanh càng rõ rệt.

Thật lâu mới ngừng nhìn nàng, Lý Ngọc xoay người muốn đi.

Nữ tử đang ngủ say bỗng dưng vươn tay bắt được vạt áo của hắn.

“ Đừng đi… “

Lý Ngọc quay đầu lại, thấy nàng vẫn không mở mắt, chỉ mấp máy môi, chứng minh lời nói vừa nãy không phải là ảo giác của hắn.

“ Ngốc, ta sẽ không đi. Ta chỉ đi đóng cửa sổ mà thôi. “

Cười trấn an Diệp Mộ Liễu, con ngươi đen bóng của Lý Ngọc đầy thương tiếc dâng lên.

“ Trời đã vào thu, ban đêm lạnh dàn. Sau này đi ngủ nhớ đóng cửa sổ, nếu không cảm lạnh nàng sẽ phải uống thuốc. “

Dứt lời, Lý Ngọc bước nhanh đến bên cửa, đưa tay đóng cửa sổ lại, lại nhìn thấy dấu chân mờ mờ, bỗng dưng ngẩn ra.

Một lát sau, hắn quay lại giường, cởi giày leo lên giường, đưa tay ôm Diệp Mộ Liễu vào lòng, cúi đầu hôn lên mặt nàng, động tác dịu dàng mà lưu luyến.

Nhưng giây tiếp theo, động tác của hắn ngừng lại. Đưa tay lau nước mắt bên má nàng, Lý Ngọc đau xót, rốt cuộc cũng không chịu được.

“ Nha đầu ngốc, sao lại khóc rồi ? “

“ Vì sao chàng lại đến đây ? “

Vì sao hôm nay lại bỏ mặc Bắc Thiên Tuyết mà tới tìm ta ?

Lý Ngọc, chàng có biết, chàng đối tốt với ta, ta sẽ càng tham lam, muốn cũng càng nhiều !

“ Nàng là thê tử của ta, ta không đến tìm nàng thì tìm ai đây ? “

Dịu dàng hôn lên hàng nước mắt trên gương mặt của nàng, đôi môi Lý Ngọc từ từ chạm đến đôi môi hoa đào của Diệp Mộ Liễu.

Mở ra khớp hàm của nàng, mùi rượu thản nhiên từ trong hơi thở của nàng bay đến làm cho Lý Ngọc nhíu mày.

“ Hôm nay uống nhiều rượu sao ? “

“ Không… không uống bao nhiêu. “

Nhìn sắc mặt hắn ngưng lại, Diệp Mộ Liễu thè lưỡi cười.

“ Lần sau sẽ không dám nữa. “

“ Lần sau còn dám, ta sẽ một ngụm ăn nàng luôn. “

Cười cười cắn một cái lên môi nàng, Lý Ngọc giận dỗi uy hiếp nói.

“ Đúng rồi, nàng uống rượu gì mà thơm như vậy ? “

“ Yên chi… “

Chương 140: Biên cảnh rối loạn

Mưa to trút xuống, thời tiết lại nóng hơn một chút.

Đúng như lời Lý Ngọc nói, hạ đi thu đến, bốn mùa luân phiên, nhưng tình cảm của hai người lại vì buổi đêm phong Phi lưu luyến mà càng ngày càng sâu đậm, càng ngày càng thắm thiết.

Bên trong đó, Diệp Mộ Liễu hiểu được một chút tâm tư của Lý Ngọc, lại không dám suy nghĩ nhiều, sợ bản thân nghĩ nhiều, kết quả càng thất vọng hơn.

Mấy ngày nay trong cung vẫn hết sức yên tĩnh.

Hoàng quý phi Trịnh Ngọc Uyển trải qua mấy kia cấm túc, sự kiêu ngạo giảm đi không ít.

Ninh phi Nghiêm Thủy Dao cũng im lặng, không đi kiếm chuyện.

Về phần Qúy phi Bắc Thiên Tuyết, tính tình yếu đuối, an phận thủ thường, lại thêm chuyện ngày đó Diệp Mộ Liễu phân xử công bằng nên càng kính trọng Diệp Mộ Liễu. Luôn chạy tới Tử Vi cung, làm cho Diệp Mộ Liễu càng yêu thích hơn.

Diệp Mộ Liễu vui vẻ vì nàng ta không có tính tình gây chuyện thị phi, ở trong cung tịch mịch, không có người làm bạn, hơn nữa Bắc Thiên Tuyết xinh đẹp động lòng người, làm cho Diệp Mộ Liễu sinh lòng muốn bảo vệ.

Vì vậy thường xuyên qua lại, phòng bị của Diệp Mộ Liễu đối với Bắc Thiên Tuyết cùng dần phai nhạt.

Hậu cung này nhưng lại không có một gợn sóng trong hồ nước, không có sóng gió nguy hiểm !

Nhưng như thế Diệp Mộ Liễu càng cảm thấy không yên lòng.

Bởi vì hai ngày trước, biên quan truyền đến cấp báo, biên cảnh giữa Đông Thương quốc và Tây Việt quốc đột nhiên có binh lính đi lại, thường xuyên tập kích dân chúng biên cảnh.

Loại tình hình này từ lúc Lý Ngọc đăng cơ tới nay vẫn chưa từng phát sinh.

Chuyện này Lý Ngọc hết sức phẫn nộ, vừa phẫn nộ vừa có chút đau đầu.

Theo suy nghĩ của Lý Ngọc, lúc này không nên có chiến tranh xảy ra.

Đông Thương quốc nhìn thì hưng thịnh, thật ra nội loạn mấy năm đã trở thành miệng cọp gan thỏ.

Lúc Lý Ngọc tiếp nhận mới phát hiện quốc khố trống rỗng, ngân lượng dự trữ lúc Tiên đế còn tại vị vậy mà không cánh mà bay.

Không có bạc thì làm sao mà đánh giặc ?

Tây Việt quốc binh hùng tướng mạnh, nếu lúc này khơi mào chiến tranh, Đông Thương quốc có thể chống đỡ được bao lâu, sợ rẵng không thể nào đoán được.

Tuy có quan hệ thông gia với Bắc Minh quốc nhưng Lý Ngọc biết rõ, mối quan hệ này tuyệt đối không đáng tin.

Nắm giang sơn xã tắc, ngôi vị cửu ngũ hoàng quyền, công chúa hòa thân bị hy sinh, trong lịch sử có vô số người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.