Khi Lý Nhược Hàm lấy Lương Dần, chắc chắn không ngờ rằng về sau sẽ có ngày bị Lương Dần bạo lực gia đình.
Lương Dần xuống tay với cô ta rất nặng, cho dù Lý Nhược Hàm kêu dừng lại, hắn cũng không hề dừng lại.
Lúc này hắn trút tất cả sự căm giận lên trên người Lý Nhược Hàm. Người hắn căm hận nhất chính là cô ta. Nếu như không có cô ta, Lý Đức Nghĩa sẽ không nghi ngờ hắn, cũng sẽ không cho người theo dõi hắn! Nếu như không có Lý Nhược Hàm, bây giờ tất cả sẽ khác. Đều tại Lý Nhược Hàm, là cô ta đẩy Vạn Tố Y ra khỏi cuộc sống của hắn, bây giờ lại muốn nhét Vạn Tố Y vào trong cuộc sống của hắn...
Tất cả những gì cô ta làm đều khiến cho hắn vô cùng chán ghét, hắn không có cách nào trút giận lên Lý Đức Nghĩa, lúc này lại trút cả vào cô ta.
Khi Lương Dần lấy lại lý trí và ngừng tay, hắn cũng không xin lỗi Lý Nhược Hàm, hắn rút khăn lau tay của mình, liếc nhìn về phía Lý Nhược Hàm với vẻ khinh thường rồi ra ngoài.
Hắn đã chán ghét Lý Nhược Hàm, muốn bạo phát từ lâu nhưng mỗi lần đều cố gắng hết sức để kìm chế, hôm nay hắn không e ngại gì nữa, ngược lại thấy thoải mái hơn.
Nhìn Lương Dần bỏ đi ngay trước mắt mình, trên mặt Lý Nhược Hàm đầy nước mắt và máu, cô ta cũng không biết mình nên làm thế nào.
Lý Nhược Hàm tùy hứng đã quen, bình thường tùy hứng tệ nhất thì Lương Dần không nói tiếng nào. Cô ta không ngờ rằng hôm nay mới nói thêm vài câu liên quan tới Lý Nhược Tình lại bị Lương Dần đánh cho một trận.
Vì sao... Vì sao anh có thể để ý bất kỳ người phụ nữ nào, chỉ duy nhất với tôi là không thể chứ? Lý Nhược Hàm ôm lấy người mình, nước mắt tuôn rơi nhìn về phía Lương Dần rời đi và nói.
Lý Nhược Hàm cúi đầu, chôn đầu của mình ở trên đùi, tiếng khóc trong đêm khuya đặc biệt thê lương.
Trước đây, nếu như cô ta không động lòng với Lương Dần, tất cả những điều này lại đều sẽ không phát sinh.
Nhưng trước đây Lý Nhược Hàm làm sao có thể không động lòng với Lương Dần được chứ?
Lý Nhược Hàm khẽ sờ mũi, Lương Dần tát mấy cái gần như đã đánh gãy sống mũi giả của cô ta.
Lý Nhược Hàm xoa mũi, bỗng nhiên nhớ tới chuyện rất lâu trước đây.
Khi đó, Lý Nhược Tình còn ở đây, Lương Dần cũng không trầm lặng như vậy. Khi hắn và Lý Nhược Tình đang ân ái là lúc Lý Nhược Hàm tự ti nhất. Mặc dù Lý Nhược Hàm và Lý Nhược Tình là chị em ruột, nhưng gương mặt lại khác nhau một trời một vực. Lý Nhược Tình giống như thiên nga, mà Lý Nhược Hàm chẳng qua là con vịt trên cạn. Lương Dần chưa bao giờ coi trọng vẻ bên ngoài của cô ta, chủ động nói chuyện với cô ta hay chủ động giúp đỡ cô ta...
Sau đó, Lý Nhược Tình chết, Lý Nhược Hàm đi học ở nước ngoài mấy năm, dựa vào phẫu thuật thẩm mỹ để thay đổi gương mặt của mình. Cô ta cố ý tới gần Lương Dần, để Lương Dần tiếp nhận mình. Quá trình này chính là thời điểm vui sướng nhất trong cả đời cô ta.
Nhưng cô ta không ngờ được, đợi đến khi cô ta có được Lương Dần thì tất cả những điều này lại thay đổi.
Nhưng ngay cả như vậy, từ đầu đến cuối Lý Nhược Hàm đều chưa từng nghĩ sẽ buông tay.
Bất kể Lương Dần thừa nhận hay không thừa nhận, ở trong mắt Lý Nhược Hàm, anh ta vẫn còn có tình cảm tới Vạn Tố Y. Chỉ cần hắn có tình cảm với Vạn Tố Y, cô ta sẽ vẫn nắm lấy Vạn Tố Y không tha!
Lý Nhược Hàm là người cô ta yêu, nên cô ta không động vào được, nhưng cô ta tuyệt đối sẽ không buông tha cho Vạn Tố Y!
Ngày hôm sau, mới sáng sớm mà Vạn Tố Y đã nhảy mũi mấy cái.
Cô chủ, có phải cô bị cảm không? Tôi đổi cho một chén thuốc cảm nhé? Tôn Ích cầm hồng trà trước mặt Vạn Tố Y, muốn đổi cho cô chén khác.
Vạn Tố Y giữ lại chén hồng trà của mình, nhìn Tôn Ích cười: Không sao, tôi chỉ thấy hơi ngứa mũi thôi.
Đúng rồi, hành trình hôm nay sắp xếp thế nào? Vạn Tố Y ăn sáng xong chợt mới nhớ ra hôm nay mình còn phải đi làm, cô không khỏi hỏi thăm Tôn Ích.
Tôn Ích báo cáo sơ qua về sắp xếp hôm nay cho cô biết. Bởi vì Vạn Tố Y mới đi làm lại mấy ngày nay, Tôn Ích lo lắng cô sẽ có cuộc hẹn nào đó, bởi vậy đều hẹn trước cho cô những công việc mang tính linh động.
Được, vậy hôm nay tôi sẽ tự mình đi. Vạn Tố Y nghe xong thấy mức độ công việc cũng không khó, cô tự mình đi cũng có thể ứng phó được.
Nghe Vạn Tố Y nói như thế, Tôn Ích vội vàng mở miệng: Cô vẫn cứ để tôi đi cùng đi. Tôi ở nhà cũng không có chuyện gì làm.
Ai nói anh không có chuyện gì làm chứ? Anh còn có chuyện khác. Vạn Tố Y nhìn Tôn Ích cười thần bí, nhưng không nói rõ là chuyện gì.
Tôn Ích cảm thấy kỳ lạ nhìn Vạn Tố Y hỏi thăm: Đó là chuyện gì vậy?
Hôm nay anh đi tới Đại Hưng. Đến chỗ ấy hỏi ngài Mạnh xong, anh sẽ biết. Vạn Tố Y tạm thời không định nói cho Tôn Ích biết, còn thừa nước đục thả đâu với anh ta.
Tôn Ích thoáng nhíu mày. Vạn Tố Y bảo anh ta đi tìm Mạnh Kiều Dịch, vì sao anh ta cứ có cảm giác không ổn nhỉ?
Cô chủ không dẫn theo người nào à? Như vậy không được đâu. Tối thiểu thì cũng phải có vài người đi cùng cô chủ. Vạn Tố Y bình thường chưa từng một mình đối mặt với chuyện này, Tôn Ích lo lắng cô không ứng phó được.
Vạn Tố Y cười khẽ và nói cho Tôn Ích: Không có gì đáng ngại đâu, tôi có người giúp đỡ rồi.
Gần đây không phải Nguyễn Ca vẫn luôn rảnh rỗi, muốn làm trợ lý sao? Tôi đi cùng cô ấy là được. Vạn Tố Y có chuyện gì cũng đều nói với Tôn Ích.
Tôn Ích nghe có Nguyễn Ca đi cùng thì lập tức yên tâm.
Thời gian Tôn Ích ở đây, cô ấy đã từng đi cùng hai lần, quả thật có thể xem như là một trợ lý đạt tiêu chuẩn.
Tôn Ích rất coi trọng Nguyễn Ca, cô ấy đối với Tôn Ích cũng vậy.
Lúc sự kiện bắt đầu thì hai người đã đến nơi. Nguyễn Ca tìm một vòng quanh Vạn Tố Y, sau đó hỏi thăm: Người tùy tùng nhỏ của cô đâu rồi? Hôm nay anh ta không tới à?
Tôi bảo anh ấy giúp tôi đi phỏng vấn người đại diện và trợ lý rồi. Vạn Tố Y ngồi tại chỗ trang điểm, thuận tiện trả lời vấn đề của Nguyễn Ca: Anh ấy là quản gia, cũng không thể cứ bắt anh ấy phải làm hai công việc được, quá mệt.
Cũng đúng. Nguyễn Ca tán thành với lí do của cô. Nhưng trong chuyện tìm người đại diện và trợ lý, cô ấy cũng là người lành nghề: Cô muốn tìm người đại diện và trợ lý thì chỉ cần hỏi tôi là được. Tôi giới thiệu cho cô. Hay là... Tôi giới thiệu chị Cát cho cô vậy. Chị ấy chắc chắn có thể giúp cô bố trí thoả đáng mọi việc.
Thôi đi. Nghe Nguyễn Ca giới thiệu về người đại diện của mình, Vạn Tố Y vẫn quyết định không cân nhắc tới.
Thấy Nguyễn Ca luôn đau đầu về người đại diện của mình, Vạn Tố Y cũng không muốn đổi một người đại diện làm cho mình đau đầu như vậy.
Nguyễn Ca cười hì hì nhìn chằm chằm vào Vạn Tố Y, dùng đầu vai đụng vào cô nói: Tôi nói thật chứ không đùa với cô đâu. Ngày mai để tôi cho cô mấy danh sách thích hợp.
Được. Nếu có sự lựa chọn tốt hơn, Vạn Tố Y đương nhiên rất vui lòng.
Nhưng tôi vẫn cho rằng cô nên ký hợp đồng cùng công ty, như vậy cô có thể tiết kiệm được rất nhiều việc. Cô cứ một người như vậy thật ra rất mệt mỏi. Nguyễn Ca biết những chuyện này rõ ràng nhất. Diễn viên muốn tự mình mở một văn phòng riêng đều rất mệt mỏi, không phải giống như Vạn Tố Y đâu.
Vạn Tố Y thở dài, lên tiếng nói: Tôi tự do quen rồi, nếu như bị hệ thống đặc biệt hóa quản lý tôi, tôi lại thấy không thể quen. Đến lúc đó chẳng qua là thêm phiền phức cho mình, cũng là thêm phiền phức cho người khác sao?
Về điểm này, Vạn Tố Y vẫn tự hiểu lấy mình.
Vạn Tố Y vừa dứt lời, Mạnh Kiều Dịch đã gọi điện thoại qua. Vạn Tố Y nhận điện thoại, trong giọng nói có phần ngọt ngào: Sao vậy?