Vạn Tố Y cũng lịch sự đáp lại, ánh mắt người phụ nữ kia vẫn nhìn chằm chằm vào Vạn Tố Y.
Cô có tiện cho tôi cách thức liên lạc không? Tôi có một số việc, sau này muốn hỏi cô một chút. Người phụ nữ còn chưa hết hy vọng với Vạn Tố Y.
Vạn Tố Y liếc nhìn bà, biết bà ta chắc là khách của Lương Dần, để tránh cho hắn hiểu nhầm, cũng tránh gây ra rắc rối không cần thiết cho mình, Vạn Tố Y mỉm cười và lịch sự từ chối: Vẫn không cần đi, chúng ta vốn không quen biết, về sau sẽ không cùng hợp tác.
Tổng giám đốc Giang, bà tìm cô Vạn có việc à? Lương Dần nhìn qua hai người, hắn hơi tò mò không biết vừa rồi hai người đã nói gì.
Ánh mắt Tổng giám đốc Giang phức tạp, thấy Vạn Tố Y không muốn thì vốn định nói gì nữa, nhưng cuối cùng đã im lặng đi theo Lương Dần.
Lương Dần dẫn tổng giám đốc Giang vào Kailin, ánh mắt lại vô thức nhìn về phía Vạn Tố Y.
Vạn Tố Y đứng ở cửa chờ một lát thì trợ lý mới tới, trực tiếp mở khóa cửa.
Kỳ lạ thật, vì sao tôi mở không được nhỉ? Vạn Tố Y vào cửa và nói một câu, rõ ràng cô cũng mở giống như trợ lý.
Trợ lý mỉm cười: Khả năng cùng một đạo lý với cách vặn nắp bình, nói không chừng nó cố ý muốn cô chờ thêm một lúc ở bên ngoài, sau đó cho cô một bất ngờ.
Vạn Tố Y bật cười lắc đầu và đi vào văn phòng, trực tiếp xử lý tài liệu, ngay sau đó liền ra cửa: Hôm nay tôi có việc không tới nữa, cô giúp tôi giải quyết số tài liệu trên bàn, cô cứ xem mà làm.
Căn dặn xong, Vạn Tố Y lại về nhà một chuyến.
Chồng tôi đâu rồi? Vạn Tố Y chú ý không thấy xe của Mạnh Kiều Dịch trong ga ra thì hỏi thăm người giúp việc đang quét dọn.
Người giúp việc dừng lại và trả lời Vạn Tố Y: Cậu chủ nói phải tạm thời đi ra ngoài một chuyến, nếu như cô về thì chờ một lát.
Đang nói thì thấy Mạnh Kiều Dịch trở về.
Em còn tưởng phải chờ anh thêm một lúc, không ngờ anh về sớm như vậy. Anh bế Yến Yến trong lòng giao cho bảo mẫu nói: Bác sĩ Lý nói Yến Yến còn thiếu một mũi vắc-xin phòng bệnh, hôm nay anh ấy không đi được, bảo anh đưa Yến Yến qua.
Vạn Tố Y trêu Yến Yến và dò hỏi: Vậy đợi lát nữa chúng ta mang theo cả Yến Yến à?
Không cần, đợi lát nữa chị cả và mẹ sẽ qua. Mạnh Kiều Dịch nắm tay Vạn Tố Y định ra ngoài: Đi thôi.
Vạn Tố Y không biết chị cả và mẹ cũng đi nên có phần kinh ngạc: Chúng ta đi như thế, lại bảo hai người chờ ở nhà thì có ổn không?
Mạnh Kiều Dịch bật cười: Bọn họ chỉ mong có vậy thôi.
Hai người này đều rất nuông chiều Yến Yến, bọn họ không ở đây, hai người còn thấy bớt đi hai người tranh.
Mạnh Kiều Dịch đã nói vậy, Vạn Tố Y cũng không suy nghĩ nhiều, theo Mạnh Kiều Dịch đi tới mấy cửa hàng Takade.
Sản phẩm mới của quý này mới ra, Mạnh Kiều Dịch dẫn theo Vạn Tố Y tới xem qua. Trước đây, bọn họ đều trực tiếp đưa tới nhà, nhưng cô hình như không thích làm như vậy, ngoại trừ có rất nhiều kiểu dáng cô không thích, hình như cũng rất khó cảm nhận được niềm vui khi mua sắm.
Cô đã mặc rất nhiều bộ quần áo ở cửa hàng này, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên tự mình qua.
Nhân viên trong cửa hàng cũng là lần đầu tiên nhìn thấy bà Mạnh trong truyền thuyết nên cử chỉ lễ phép và không quấy rầy, nhưng trong ánh mắt sáng ngời đã bán đứng bọn họ, bọn họ vừa nhìn thấy Mạnh Kiều Dịch và Vạn Tố Y, lại giống như thấy đề tài buôn chuyện và khoe khoang cực lớn vậy.
Trước đây, Vạn Tố Y cảm thấy không thích nghi được với ánh mắt như thế, bây giờ đã thấy bình thường, có thể giả vờ như không thấy, cố gắng lựa chọn đồ của mình.
Sau khi chọn mấy bộ quần áo, Vạn Tố Y có hơi mệt, Mạnh Kiều Dịch cũng không phải chê phiền, vẫn đi dạo cùng cô.
Buổi chiều, Vạn Tố Y mặc một chiếc váy màu lam nhạt và đi cùng Mạnh Kiều Dịch tới bữa tiệc. Đến nơi, Vạn Tố Y mới biết chủ nhân của bữa tiệc lại chính là người phụ nữ mà cô đã gặp ở công ty vào buổi sáng.
Người phụ nữ kia thấy Vạn Tố Y xuất hiện trong bữa tiệc thì rõ ràng cũng có chút giật mình, mở miệng nói: Cô Vạn, trùng hợp như vậy à? Chúng ta lại gặp rồi?
Vạn Tố Y hơi giật mình, có chút xấu hổ nói: Đúng vậy, tổng giám đốc Giang...
Cho dù cô không biết người này xưng hô như thế nào, cũng không quên buổi sáng Lương Dần đã gọi bà là tổng giám đốc Giang.
Hai người quen nhau à? Mạnh Kiều Dịch nhướng mày, cũng không biết hai người làm sao quen biết nhau.
Vạn Tố Y kể sơ qua cho Mạnh Kiều Dịch nghe: Buổi sáng em có tới công ty nên mới có cơ hội gặp mặt tổng giám đốc Giang một lần, cũng không tính là quen thân.
Dù sao Vạn Tố Y cũng không biết gì.
Tổng giám đốc Giang gật đầu tán thành, cười hiên hòa nhìn Mạnh Kiều Dịch: Thật ra tôi đã sớm muốn làm quen với cô Vạn, hi vọng ngài Mạnh giới thiệu giúp.
Mạnh Kiều Dịch ôm vai Vạn Tố Y, cười nói: Tổng giám đốc Giang, chỉ sợ bà phải đổi cách gọi rồi. Cô ấy là vợ tôi, Vạn Tố Y.
Tố Y, đây chính là bà Giang Mai Hồng của công ty đầu tư Đại Loan, tổng giám đốc Giang. Mạnh Kiều Dịch lại giới thiệu cho Vạn Tố Y.
Vạn Tố Y có chút kinh ngạc, vươn tay ra: Chào bà.
Giang Mai Hồng này nhìn qua có cảm giác như một bà quyền quý, nhưng trên người hoàn toàn không có vẻ lão luyện của một người kinh doanh đầu tư. Với số tuổi của cô ta, không phải là người sáng lập cũng có thể là vợ của người sáng lập.
Cô Mạnh, chào cô. Giang Mai Hồng kéo tay Vạn Tố Y, đôi mắt có phần khờ khạo nhìn Vạn Tố Y.
Vạn Tố Y bị cô ta nhìn vậy thì cảm giác không được tự nhiên, muốn rút tay của mình lại: Hôm nay đã làm phiền cô rồi.
Đâu có. Nhận thấy cổ tay Vạn Tố Y dùng sức, Giang Mai Hồng xấu hổ cười và lập tức thả cô ta: Không biết cô Mạnh là người ở đâu?
Tôi là người ở đây. Vạn Tố Y trả lời ngắn gọn.
Giang Mai Hồng lại hỏi: Vậy cha mẹ của cô Mạnh cũng ở đây sao?
Vạn Tố Y lắc đầu: Bọn họ ở nước ngoài rồi.
Vậy cha mẹ...
Giang Mai Hồng muốn hỏi tiếp lại bị Mạnh Kiều Dịch cắt ngang, anh nói như nói đùa: Tổng giám đốc Giang, cô đang tra hộ khẩu sao?
Giang Mai Hồng xấu hổ cười nói: Tôi gặp qua bà Mạnh chỉ thấy rất duyên, nên muốn hỏi thêm vài câu, quan tâm hơn một ít mà thôi.
Vạn Tố Y cười, không tiện đánh giá hành vi của Giang Mai Hồng, nhưng, cô ta quá nhiệt tình làm cho cô thấy không thoải mái.
Em nhìn thấy người quen, chúng ta qua chào hỏi chứ? Vạn Tố Y khoác tay Mạnh Kiều Dịch và khẽ kéo anh một cái rồi nói.
Hiểu ý của cô, Mạnh Kiều Dịch mỉm cười gật đầu với Giang Mai Hồng: Tổng giám đốc Giang, xin lỗi vì không thể nói chuyện tiếp được với cô.
Giang Mai Hồng trả lời, nhưng đôi mắt không có cách nào rời khỏi Vạn Tố Y.
Vạn Tố Y và Mạnh Kiều Dịch cùng nhau và người quen nói đơn giản hai câu xa nhau sau, lại cúi đầu mở miệng: Ngươi có hay không cảm thấy tổng giám đốc Giang rất kỳ lạ?
Đúng.
Tổng giám đốc Giang làm rõ ràng như vậy, Mạnh Kiều Dịch lại làm sao có thể không phát hiện?
Mạnh Kiều Dịch bưng một chén đồ uống cho Vạn Tố Y: Không phải là người khác kỳ lạ, mà là cô đối phản ứng của ngươi rất kỳ lạ, giống như nhận thức ngươi.
Vạn Tố Y lắc đầu, cô có thể chắc chắn: Tôi tuyệt đối không quen biết cô, ngươi biết, tôi không có khả năng tiếp xúc được đầu tư vòng.
Cô rất có thể dính dáng ngoại trừ đẹp trang, cũng chính là diễn nghệ vòng, giới kinh doanh, cô còn là rất sát biên giới, càng không cần nói cao cấp tài chính.