Hải Nam lúc này so với thành phố J thì mát mẻ hơn ,hóng gió biển ,chơi nước biển ,ăn hải sản ,Chu Lăng cảm thấy ngày này thật sự là thần tiên .
Bọn họ không có đi lễ phật , tam á ,lúc này đúng dịp nghỉ hè ,đi chỗ đó ngắm danh cảnh chính là nhìn người ,hơn nữa đang lúc mùa du lịch chỉ sợ không còn phòng .Bọn họ chọn một địa danh khác ,cũng không phải là bãi biển lớn ,nhưng cảnh sắc cũng không so kém gì với tam á ,nước biển trong sạch sẽ ,du khách rất thưa thớt .Bọn họ ở một khách sạn gia đình ,phòng cũng không phải vip ,cho dù phòng bình thường cũng không đến mức hù chết người .Đồ ăn ngon ,thái độ phục vụ tốt ,hơn nữa rất gần đại hải ,Chu Lăng cảm thấy tương lai thời điểm bãi biển này nếu mà náo nhiệt ,thì khách sạn này rất phát tài.
"Thật sự hẳn là mang theo bé Phúc Binh đến." Chu Lăng đem nửa thân mình ngâm trong nước biển ,tựa vào phao bơi miễn cưỡng nói .
Lúc này sắc trời đã tối muộn ,người trên biển cũng không còn .Ngô Ngôn nhìn xem chung quanh ,khởi động thân mình phủ ở phía trên cô ,đối với môi đỏ mọng hôn đi xuống dưới :"Đem hỗn tiểu tử kia mang theo đến ,chúng ta sao có thể thanh tĩnh được ,càng đừng nói muốn thân thiết ..."
Chu Lăng bị hoảng sợ ,thân mình liền đi xuống trầm xuống ,chân cũng dẫm nát cát trên bờ biển .Hoàn hào cô sống chết không đi đến chỗ sâu đi ,cô mơ mơ màng màng nghĩ ,bằng không như thế này nhất định sẽ chìm xuống bị chết đuối không thì cũng muốn nửa cái mạng .
Ngô Ngôn liền phát hiện cô đi rồi ,bất mãn nhẹ nhàng cắn môi cô một ngụm ,một bàn tay ở nước biển hạ theo đầu gối cô chậm rãi hướng đi lên trên ,Chu Lăng bị ma chưởng sờ soạng ở đùi ,vội vàng mở mắt ra ,chụp lấy bàn tay to của anh ,sẵng giọng :"Tránh ra ,bị người ta nhìn thấy thì sao?"
"Mọi người đi rồi ,nói sau ở dưới mặt nước ,ai nhìn thấy được ?" Tay anh càng phát ra kiêu ngạo ,đã muốn cách áo tắm mỏng manh kia mặt liêu bắt đầu vuốt ve bộ vị trỏng điểm .
Chu Lăng giãy dụa suy nghĩ muốn đẩy anh ra ,bất đắc dĩ khí lực không bằng anh ,lại tổng lo lắng động tác quá mạnh sẽ làm nửa người trên của mình cũng rơi vào trong nước ,đẩy vài cái đã bị anh bắt tay vói vào nội y.
Ban ngày ban mặt ,lại là ở bên ngoài ,không may đến lúc có người tới đây .Nếu đi theo trên bờ cát tới thì hoàn hảo ,nếu có ngươi lội tới... Chu Lăng nghĩ ,càng khẩn trương .Chính là khẩn trương ,thân thể lại càng mẫn cảm ,lại không dám phát ra tiếng ,chỉ có thể nhíu mi cắn răng đem rên rỉ nuốt vào ,một bên bị trêu chọc run run không thôi ,một bên còn nhìn mọi nơi xung quanh ,chỉ sợ có người đột nhiên xuất hiện .
"Em còn có tinh lực đi chú ý nơi khác ?" Ngô Ngôn một phen kéo quần bơi của cô rõ ràng ,Chu Lăng sợ tới mức thiếu chút nữa kêu ra tiếng .Thân cuộn mình đứng lên .
"Làm cái gì nha ?"Cô nhỏ giọng kêu lên ,một bên vội vàng đem phao vòng hướng trong nước ấn ,muốn chân chắc chắn nhất ,"Mau trả lại quần cho em."
Ngô Ngôn tay để sau lưng đem quần bơi khoát lên vòng phao ,thư cô luống cuống tay chân che xuống .Nhân cơ hội băt lấy tay cô rồi liếm mút lấy quả mật đào mà đã thèm nhỏ dãi đã lâu .
"Nha !"Chu Lăng kinh kêu một tiếng ,vội vàng thu tay bảo vệ ngực ,chị sợ anh đột nhiên lại đem áo cũng bỏ đi .Hạ thân ở dưới nước còn có thể an ủi chính mình nói nhìn không thấy được ,thân trên đều ở trên mặt nước .Sớm biết rằng thì sẽ mặc áo tăm kiểu chữ .Đang nghĩ tói muốn cướp quần bơi về như thế nào ,môi lại bị hôn trụ ,tiếp theo phía dưới đột nhiên bị vật vừa thô lại vừa dài gì đó sáp tiến vào ,ngứa ,đau đớn cùng nhau ,khoái cảm tiến tới ,nếu không phải miệng bị ngăn chặn ,chỉ sợ muốn lớn tiếng thét chói tai đi ra .
"Dã chiến "Hai chữ lóe sáng ở trong đầu cô tránh nha tránh nha tránh nh ,sau đó hoàn toàn bị mau .Trong đầu cũng không nghĩ được cái gì ,chỉ cảm thấy thân mình như nước chảy bèo trôi ,trong chốc lát tạo nên đến ,trong chốc lạt hạ xuống đi...
"Tiểu Lăng ,em hôm nay so với dĩ vãng có thể nhiệt tình hơn ,"Ngô Ngôn lấy quần bơi đưa cho cô sáp vào người ,một bên cúi đầu ở tai cô cười nói ,"Khiến anh thiếu chút nữa không chịu được ,muốn tiếp nữa ."
Chu Lăng cả người vô lực bị anh ôm vào nằm trên phao ,ngay cả lườm anh khí lực cũng không có .Thời điểm cô xem văn thịt cũng thích xem dã chiến ,nhưng đây là chính mình thật sự lên sân khấu ,thật là vừa hoảng sợ lại ... kích thích .Thật sự thật kích thích ,kích thích đến cô nghĩ đến về sau lại nếm thử một lần nữa ,một lúc trong lòng lại sợ.
Cô nghỉ ngơi trong chốc lát ,chính mình tự mặc quần bơi vào ,hướng Ngô Ngôn vươn cánh tay :"Ôm em trở về ."
Làm mẹ là có nhiều điểm bất đồng ,nếu là thường lui tới ,Chu Lăng chỉ sợ hận không thể ở chỗ này ở đến hết ngày nghỉ của Ngô Ngôn chấm dứt rồi trở về ,khả năng bây giờ không thể ở đây quá năm ngày được ,chết sống kéo Ngô Ngôn trở về ,còn mua một đống đồ ăn ngon chuẩn bị để về nhà dùng dỗ con .