Phương Trì Hạ khẽ giật mình, bị Lạc Dịch Bắc hỏi sắc mặt có chút xấu hổ, “Anh nghĩ nhiều rồi.”
Hai người gọi nhiều đồ, nhưng được bưng lên tới rất nhanh.
Phương Trì Hạ gọi rất nhiều món nướng, dăm bông, thịt dê, hải sản cùng mùi tỏi nướng thơm lừng xông vào mũi, chỉ nhìn thôi cũng làm tâm tình vui sướng không ít.
Nhưng mà, Lạc Dịch Bắc lại không có khẩu vị.
Lạc Dịch Bắc nhìn Phương Trì Hạ gắp cho mình một con cá nướng vàng óng ánh, nhiều chỗ rám đen.
Lạc Dịch Bắc cũng không nói gì, chỉ cầm dĩa ăn cạo chỗ bị cháy, không ăn.
Phương Trì Hạ liếc qua, sững sờ, bừng tỉnh.
Lạc Dịch Bắc không quen ăn những thứ này a?
Phương Trì Hạ có chút ngoài ý muốn.
Nếu như bình thường Phương Trì Hạ cảm thấy Lạc Dịch Bắc nhất định sẽ bắt cô nướng lại, một lần không được, vậy thì hai lần, ba lần, đến khi hài lòng mới thôi.
Nhưng mà, hôm nay Lạc Dịch Bắc không nói gì.
Phương Trì Hạ bỗng nhiên phát hiện, thật ra Lạc Dịch Bắc cũng không khó ở chung.
“Nếm thử xem!” Phương Trì Hạ đeo bao tay cầm một khối dê nướng đưa đến bên miệng Lạc Dịch Bắc.
Lạc Dịch Bắc có chút ngoài ý muốn, kinh ngạc, khóe môi cong lên.
“Ngồi sang đây!” Khóe mắt liếc qua vị trí bên cạnh đề nghị.
Phương Trì Hạ không để ý đến Lạc Dịch Bắc, tiếp tục cắt thịt dê.
Cắt tốt lại đưa cho Lạc Dịch Bắc.
Lạc Dịch Bắc vốn còn ghét bỏ, nhưng sau này ăn rất thỏa mãn.
Hai người rời quán lúc hơn tám giờ.
Phương Trì Hạ uống chút bia, khuôn mặt ửng đỏ, như hoa anh đào.
Phương Trì Hạ đưa Lạc Dịch Bắc đi xung quanh giới thiệu. Trường cấp 1, trường cấp 2, trường cấp 3, đại học, tất cả cùng một khu, nên trên cơ bản Phương Trì Hạ đều sống ở quanh đây.
“Khi còn bé em thường xuyên đến đây, bên trong có giáo đường, rất nhiều hôn lễ đều tổ chức ở đây, nhưng bình thường rất yên tĩnh, mỗi lần trong nhà ồn ào, em đều tới đây.”
“Em học cấp 3 thì chuyển ra khỏi nhà, chỗ ở cũng ở gần đây, đi dọc theo con đường kia là tới.”
Phương Trì Hạ rất ít khi nói nhiều như vậy với Lạc Dịch Bắc, cũng rất ít khi chủ động kể chuyện của mình.
Lạc Dịch Bắc đi ở sau lưng Phương Trì Hạ, im lặng nghe Phương Trì Hạ nói, nhìn giáo đường.
Tổ chức hôn lễ ở giáo đường mới gọi thần thánh sao?
Lạc Dịch Bắc nhìn chằm chằm tòa giáo đường một hồi lâu, mới thu hồi tầm mắt, bỗng nhiên đề nghị “Đưa anh đến chỗ ở của em xem.”
“Cái gì?” Phương Trì Hạ giật mình, không hiểu sao Lạc Dịch Bắc đột nhiên đề nghị như vậy.
Lạc Dịch Bắc cũng không giải thích, nắm tay Phương Trì Hạ, bước về hướng Phương Trì Hạ vừa chỉ.
Lạc Dịch Bắc đi rất nhanh, giống như đang vội vã.
Vội vã làm gì chứ?
Phương Trì Hạ đi theo sau lưng Lạc Dịch Bắc, xuyên qua con đường, cuối cùng đến trước một tòa nhà.