Lạc Dịch Bắc mang theo Phương Trì Hạ tới nơi này, rõ ràng có dụng ý khác.
Lên cầu thang, đến căn phòng của Phương Trì Hạ, Phương Trì Hạ mở cửa ra, người còn chưa vào, sau lưng đã bị đánh úp lại, Lạc Dịch Bắc giữ chặt tay Phương Trì Hạ, hôn Phương Trì Hạ chằng chịt như mưa rơi xuống.
Nụ hôn mang theo khí tức mát lạnh, hương vị làm Phương Trì Hạ trầm mê.
Khoang miệng hai người đều tràn ngập mùi rượu.
Đầu Phương Trì Hạ có chút choáng váng, hai tay ma xui quỷ khiến ôm cổ Lạc Dịch Bắc, nhón chân lên hôn lại Lạc Dịch Bắc.
Lạc Dịch Bắc có chút gấp, để Phương Trì Hạ tựa ở trên ván cửa, vừa hôn vừa lôi kéo áo quần trên người Phương Trì Hạ.
Lạc Dịch Bắc trở tay đóng cửa phòng ôm Phương Trì Hạ bước nhanh về phía ghế sô pha...
Đêm nay Phương Trì Hạ vô cùng nhiệt tình phối hợp, làm Lạc Dịch Bắc ngày hôm sau tỉnh lại thoả mãn cười.
Trong phòng rất mất trật tự, áo quần hai người rơi lả tả trên đất.
Phương Trì Hạ còn đang ngủ say, lông mi nhẹ buông xuống, rất xinh đẹp.
Lạc Dịch Bắc nhìn chằm chằm Phương Trì Hạ một hồi lâu, xốc chăn, nhặt áo quần lên, không dấu vết nhìn quanh phòng Phương Trì Hạ.
Sau khi kết hôn Phương Trì Hạ chưa từng đề cập với anh về nơi cô đã từng ở, lần này Phương Trì Hạ lại bất ngờ dẫn anh tới.
Phòng Phương Trì Hạ ở rất nhỏ, nhưng được cô sắp xếp vô cùng xinh đẹp, giấy dán tường màu nghệ, làm gian phòng có cảm giác ấm áp.
Lạc Dịch Bắc tùy ý nhìn quanh, mở cửa phòng ra ban công.
Nơi này tuy không lớn, nhưng khung cảnh rất đẹp và yên tĩnh, gió từ bờ biển thổi đến rất mất mẻ.
Phương Trì Hạ tỉnh dậy, thấy Lạc Dịch Bắc đứng ở trên ban công.
Ánh dương chiếu vào trên người, gương mặt đẹp giống như mộng.
“Em đi xem trong phòng có gì ăn không.” Xốc chăn lên, Phương Trì Hạ tùy ý mang áo quần vào, quay người đi vào phòng bếp.
Sau khi kết hôn Phương Trì Hạ gần như không tới nơi này, trong nhà cơ bản không có gì, chỉ có mấy hộp sữa bò.
Phương Trì Hạ lấy ra hai cái ly rót sữa vào, bưng một ly uống sạch, đang muốn duỗi đầu lưỡi muốn liếm sạch sữa dính quanh miệng, thì Lạc Dịch Bắc thình lình đi vào phòng bếp.
Phương Trì Hạ nghiêng đầu liếc Lạc Dịch Bắc một cái, đưa một ly cho Lạc Dịch Bắc “Ly này của anh.”
Lạc Dịch Bắc không nhận, nhìn áo quần Phương Trì Hạ, trong đầu lại hiện lên hình ảnh tối hôm qua.
“Sao thế?” Phương Trì Hạ ngạc nhiên, giơ tay lên muốn lau khóe miệng, Lạc Dịch Bắc lại đi qua, một tay ôm lấy Phương Trì Hạ vào trong lòng, cúi người, hôn lên môi ….