„ Hoằng Dụ cổ quái nhìn Long Ngự Thiên, lại trầm tư một chút mới nói, “Đương nhiên sẽ vậy! Dù sao Yêu Đề cũng đã liều mạng cứu nàng ấy!”
“Vậy cậu nói xem, nàng ấy sẽ có tình cảm với Yêu Đề chứ?”
Câu trả lời của Hoằng Dụ càng cần thận hơn, “Có.”
BỘ) Long Ngự Thiên dừng bước, cười như không cười nhìn Hoằng Dụ, “Cậu nhìn từ đâu ra?”
Hoằng Dụ dừng một chút, nói một phen dài nhất từ trước đến nay, “Người bên ngoài muốn lấy tính mạng Bạch Mặc, Sở Khuynh Thành sẽ không chút do dự và tuyệt vọng với hàn! Nhưng cuỗi cùng lúc Yêu Đề và Bạch Mặc giãng co, Sở Khuynh Thành lại khuyên bảo Yêu Đề rời đi..
Hơn nữa cậu chủ có chú ý tới hay không, vở kịch vừa rồi, Yêu Đế trọng thương, Sở Khuynh Thành muôn làm tôn thương hãn ta, một kiếm đâm ra ngoài, vị trí là yêu đan mà không phải trái tim! Cho dù Yêu Đề pháp lực cao cường, bị đâm vào tim cũng không thể sống sót. Rất hiển nhiên, Sở Khuynh Thành chỉ là muôn làm trọng thương yêu đan của Yêu Đề, không muốn lẫy mạng của hắn ta.”
“Ưg ° “Cho nên, Sở Khuynh Thành đối với Yêu Đề là, có tình cảm, chỉ là tình cảm với nàng ấy đối với Bạch Mặc còn kém quá xa, hơn nữa…” Hoàng Dụ tông kết, “Tỉnh cảm của nàng ây đối với Yêu Đề cũng không phải như Yêu Đề muốn.”
“8 Long Ngự Thiên khẽ gật đầu, không biệt đang suy nghĩ cái gì, một lúc lầu sau, anh ta lại hỏi, “Cậu nói xem..
Nếu như cuối cùng Yêu Đề giết mn Bạch Mặc, Sở Khuynh Thành sẽ như thế nào?”
“…” Hoằng Dụ yên lặng nói, “Hắn là không giêt được.”
“Vì hắn có hào quang của nhân vật chính!”
“..” Khóe miệng Long Ngự Thiên giật giật: “Lời nói đùa này rất nhạt.”
Nghỉ ngơi ở trong trường quay.
Tiêu Lăng Dạ bị thương.
Sáng nay quay phim đều là cảnh quay của anh, diễn kịch và thật sự đánh nhau không giồng nhau, cân khống chế lực đạo, tuy rằng Tiêu Lăng Dạ nhân vật Bạch Mặc này rất phù hợp, nhưng rốt cuộc là nửa đường xuất gia, không có hướng dẫn chuyên nghiệp, lúc quay phim khó tránh khỏi va chạm, Lâm Quán Quán cũng nhìn thấy bộ trang phục trên đầu gôi anh có tơ máu, mới phát hiện anh bị thương.
“Có đau không?”
Lâm Quán Quán có chút đau lòng, tuy răng trước kia cô quay phim cũng thường xuyên bị thương, khi đó cô cũng không cảm thấy có cái gì, nhưng vết thương này rơi vào trên người Tiêu Lăng Dạ, cô phát hiện trong lòng mình có chút khó chịu.
“Vết thương nhỏ.”
Lâm Quán Quán nhìn anh xắn ống quân lên, trên đầu gội bị mài mòn da, mơ hồ có tơ máu xuất hiện, nhưng cũng may, không có gì đáng ngại, Lâm Quán Quán cùng trợ lý đạo diễn yêu câu một ít bông rượu, khử trùng cho anh, nhìn bộ dạng bát đắc dĩ của anh, Lâm Quán Quán trọn trắng mắt, “Bây giờ là mùa hè, thời tiết nóng như vậy, rât dễ bị lây nhiễm, vân là cân thận một chút tôt hơn.”
Tiêu Lăng Dạ tùy ý cô xử lý.
Lâm Quán Quán một bên dán băng cá nhân cho anh, một bên thì thâm, “May mà phần diễn của anh hôm nay cũng sắp đóng máy, sau này anh vẫn nên thành thành thật thật làm đại tổng giám đốc của anh đi, đừng có việc gì lại chạy tới quay phim.”
Tiêu Lăng Dạ nhíu mày, “Không thích?”
“Không phải, em là lo lắng!”
NÓ)?”
Lâm Quán Quán cười hắc hắc, thâp giọng nói, “Anh nhìn anh đi! Làm cho mình trở thành người giàu nhất, bây giờ lại đi qua đây quay phim, anh còn muôn cho nam diễn viên trong giới giải trí một miếng cơm ăn không, chăng lẽ anh không phát hiện, từ sau khi anh tới đoàn làm ‘phim, fan của Cơ Dã Hỏa cũng không có cuồng nhiệt như vậy nữa sao?”
*… Không thấy gì cải”
Được rồi!
Tiêu Lăng Dạ luôn không quan tâm những thứ này.
Lâm Quán Quán giúp anh kéo ống quân xuông, chỉ cách đó không xa thấy nhân viên nhìn trộm anh, “Nhìn thây không! Cô gái trong tổ đạo cụ kia đang lén nhìn anh đó, cô ấy vốn là fan của Cơ Dã Hỏa. Còn có nữ diễn viên kia, cô ây nhìn thây em xử lý vêt thương cho anh, sự đồ ky trong mắt sắp thiêu rụi em. Còn có cái kia…