Cô vui vẻ là được rồi.
Nhưng nghĩ, nếu cô đóng phim, chỉ sợ mười ngày nửa tháng đều không thấy được cô, trong lòng anh đột nhiên liền khó chịu.
Hết lần này tới lần khác.
Anh lại không là gì với cô.
Hoàn toàn không thể can thiệp quyết định của cô.
Tiêu Lăng Dạ nhấp miệng, ngồi ở trên sô pha giận dỗi.
Một bên.
Tiêu Diễn còn không có phát hiện không khí không đúng, lập tức nhiều chuyện truy vấn: “Tiểu Quán Quán, tại sao đang êm đẹp, máy người lại phải ở lại đóng phim? Đúng rồi đúng rồi, em có xem tin tức giải trí nói, đoàn phim thay đổi nữ chính, có phải có liên quan đến việc ở lại đóng không?”
“Ừm!”
Vừa rồi ăn hai viên bạch tuộc nhỏ, lúc này Lâm Quán Quán cảm thấy bụng có chút không thoải mái, cô rót ly nước nóng hồi, miệng nhỏ uống một ngụm. Nước ấm chui xuống bụng, dạ dày lập tức thoải mái hơn rất nhiều.
Lúc này mới trả lời Tiêu Diễn: “Hôm nay nữ chính đã tới, “Uyễển Phi Truyện” vì muốn đuổi kịp thời điểm nghỉ đông sẽ ra mắt, cho nên chỉ có thể liều mạng tăng tốc tiến độ quay.”
Tiêu Diễn cực kỳ nhiều chuyện, hơn nữa bạn gái cũ cơ bản đều là lăn lộn giới giải trí cho nên đối với chuyện trong giới cũng tương đối quen thuộc.
Nghe xong một chút liền hiểu.
Anh tiếp tục truy vấn: “Đúng rồi đúng rồi, vậy nữ chính đổi thành ai vậy?”
“Chu Tư Tư!”
Giọng nói rơi xuống, Lâm Quán Quán liền nhìn đến biểu tình Tiêu Diễn đột nhiên trở nên cực kỳ mắt tự nhiên.
AI Có biến!
Lâm Quán Quán đột nhiên cười rộ lên: “Tiêu Diễn, cô Chu Tư Tư này sẽ không là tình nhân cũ của cậu đấy chứ.”
“Phi phi phi, tiểu Quán Quán chị nói bậy gì đó vậy, tuy rằng bạn gái cũ em có một đống lớn nhưng là con người của em rất có nguyên tắc, thỏ khôn không ăn cỏ gần hang, em mới sẽ không xuống tay với nữ diễn viên ở Hoa Hạ đâu.”
Tiêu Diễn nâng cằm lên, ngạo kiều nói: “Huống chỉ, cái kia Chu Tư Tư năm nay đều 32 tuổi, so với em còn lớn hơn mắy tuổi, em không có tình cảm chị em đâu.”
Lâm Quán Quán nhướng mày.
Ái chà chà!
Biết Chu Tư Tư là nghệ sĩ Hoa Hạ thì không kỳ quái, nhưng lại biết cụ thể tuổi cô ta: “Tiêu Diễn, không phải là cậu thầm mến cô ta đấy chứ?”
*Phốc.”
Tiêu Diễn thiếu chút nữa bị chính nước miếng mình là cho sặc chét, anh khoa trương chỉ vào cái mũi của mình: “Em?
Kiểu yêu thầm như vậy có thể xuất hiện trên người em sao! Bổn thiếu gia nếu thích ai liền lập tức xuống tay nha.”
Cũng đúng!
“Vậy sao khi nghe được tên cô ta, cậu lại phản ứng kỳ quái như vậy.”
“Cái Chu Tư Tư kia không có quan hệ với em.”
Nói.
Anh cần thận nhìn Tiêu Lăng Dạ liếc mắt một cái.
Trong lòng Lâm Quán Quán đột nhiên “Lộp bộp” một chút.
Ánh mắt Tiêu Diễn vừa rồi nhìn Tiêu Lăng Dạ là có ý gì?
Chẳng lẽ…
Chu Tư Tư cùng Tiêu Lăng Dạ có quan hệ?
Cô theo bản năng nhìn về phía Tiêu Lăng Dạ.
Lại thấy mặt anh không biểu tình, thần sắc không gợn sóng, trước sau như một mặt than, mặc kệ là từ trên mặt hay là từ ánh mắt đều nhìn không ra bắt luận cái cảm xúc gì.
Ha hả.
Lâm Quán Quán tự giễu cười cười.
Cô như thế nào đã quên, người trước mắt là có tiếng sẽ che giấu cảm xúc, chỉ cần anh không nghĩ cho người nhìn ra liền coi như người ta nhìn mù đôi mắt, chỉ sợ cũng nhìn không ra bắt cứ thứ gì.
Chỉ cần nghĩ Chu Tư Tư cùng Tiêu Lăng Dạ có quan hệ, trong lòng cô liền giống như có một khối đá nặng nề đè ép.
Nặng nề.
Rầu rĩ.
Nghẹn khó chịu.
Lâm Quán Quán bực bội, hung hăng uống mấy ngụm nước nóng.
“Tế”
Cô đã quên đây là nước sôi, nước mới vừa tiến trong miệng, cô lập tức phun ra, nháy mắt bỏng rát đến nhe răng trợn mắt.