Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám

Chương 342: Chương 342: Chương 340




Một bên khác.

Tiêu Lăng Dạ chạy về khách sạn, còn chưa kịp tiến vào sảnh lớn, đã nghe được tiếng náo nhiệt phát ra từ phía sau.

“Ông chủ?” Theo bản năng Tiêu Lăng Dạ xoay người, liền nhìn thấy Chu Tư Tư mới từ trên xe chuyên dụng bước xuống, đi theo phía sau cô là trợ lý, vẻ mặt hoảng hốt nhìn anh.

Tiêu Lăng Dạ nhíu mày.

Cô này có chút quen mắt.

Suy nghĩ một lâu anh mới nhận ra, cô là Chu Tư Tư, lần trước Lâm Quán Quán còn ghen tuông với anh chỉ bởi vì cô ta.

“Ừ!”

Ở đoàn phim Lâm Quán Quán bị Chu Tư Tư làm khó dễ cũng không có nói cho Tiêu Lảng Dạ nghe, cô cảm thấy mấy việc nhỏ nhặt này cô tự mình xử lý cũng được, căn bản không cần Tiêu Lăng Dạ quan tâm.

Bởi vậy, Tiêu Lăng Dạ xem Chu Tư Tư là bạn diễn của cô cùng phối hợp diễn chung, khẽ gật đầu đối với cô.

Quay lại лhayho.com để cùng ŋhảy hố nhiều ţȓuyện hay nhé! Ngực Chu Tư Tư đập bịch bịch, nhìn thấy Tiêu Lãng Dạ phải đi, cô vội vàng đi nhanh theo sau: “Thật trùng hợp, ông chủ, anh ở khách sạn này sao, đoàn phim sắp xếp cho chúng ta cũng ở khách sạn này, thật sự quá trùng hợp.”

Điềm tĩnh! Mặt Tiêu Lăng Dạ lạnh như băng, không để ý đến cô.

Chu Tư Tư đang líu lo không ngừng: “Ông chủ, vài ngày trước lúc anh đi thăm ban đoàn phim không thể tiếp đón anh được.”

“Cô rất ồn ào!”

“A?” Chu Tư Tư há hốc mồm, theo bản năng bước chân dừng lại.

Này so với tưởng tượng của cô…

Không giống nhau lắm.

Đụng phải Tiêu Lăng Dạ cô thực sự không nghĩ tới, trên thực tế, cô biết nửa tháng gần đây Tiêu Lăng Dạ vẫn luôn ở khách sạn này.

Thế nhưng là, chính là không vừa khéo như vậy, từ ngày Tiêu Lăng Dạ xuống lầu mang bữa sáng đó, một lần cô cũng không thể ngẫu nhiên gặp được anh.

Hiện tại vất vả lắm mới chạm mặt, đương nhiên cô phải nghĩ biện pháp tiếp cận anh.

Nhưng như thế nào cô cũng không thể hiểu được, thái độ Tiêu Lãng Dạ lại như vậy.

Trong lòng Chu Tư Tư vừa khổ sở vừa phẫn nộ.

Đàn ông đều là như thế này sao.

Có mới nới cũ.

Trước kia rõ ràng là anh yêu thầm cô.

Nhưng hiện tại.

Bởi vì có sự tồn tại của Lâm Quán Quán mà đối với “Người cũ” tuyệt tình như vậy! Trong ánh mắt Chu Tư Tư toát ra một tầng nước mắt.

Cô bày ra vẻ mặt như em bé mếu máo, so với tuổi thật cũng nhỏ hơn mấy tuổi, lúc này cô ăn mặc một thân màu đen thu eo áo khoác, lộ ra cặp chân thon dài trắng nõn, dưới chân đi một đôi giày màu đen, xinh xắn lanh lợi.

Chu Tư Tư lớn lên xinh đẹp, nếu không thì cũng không vào được giới giải trí.

Lúc này.

Hốc mắt cô đỏ lên, mắt ứa lệ, nhẹ nhàng cắn môi, nhìn qua nhu nhược đáng thương, hoàn toàn có thể khiến đàn ông ngay lập tức muốn bảo vệ.

Nhưng mà…

Người đối mặt cô là Tiêu Lăng Dạ.

Mặt Tiêu Lăng Dạ vẫn lạnh như băng.

Bởi vì vừa rồi điện thoại không liên lạc được, trong lòng anh lo lắng cho Lâm Quán Quán, tự nhiên gặp Chu Tư Tư sắc mặt đương nhiên không được tốt.

Anh không nhìn Chu Tư Tư nhiều, liếc mắt một cái, bước đi vào sảnh lớn, rẽ một cái liền đến cửa thang máy.

“Chị Tư Tư, không thì…Chúng ta vẫn là nên về phòng đi.”

Không được! Chu Tư Tư cắn răng.

Cô rất vất vả mới gặp được Tiêu Lăng Dạ, sao có thể dễ dàng từ bỏ nhưvậy! Coi như đã có người mới mà không yêu cô nữa đi nhưng dù sao cũng phải có cái quá trình.

Cô cũng không tin.

Tình cảm Tiêu Lăng Dạ đối với cô đã biến mất không còn.

Chu Tư Tư cắn môi, lại lần nữa đi theo.

Hai người đứng chung một chỗ chờ thang máy.

Thời gian này cũng không có nhiều người lắm, cửa thang máy chỉ có vài người bọn họ, Chu Tư Tư cùng Tiêu Lăng Dạ sóng vai đứng cạnh.

Cô phát hiện.

Cùng anh đứng chung một chỗ như vậy, trái tim cô cuồng loạn không khống chế được.

Gò má Chu Tư Tư đỏ lên.

Khoảng cách giữa cô với Tiêu Lăng Dạ chỉ còn một mét, cô nhịn không được, chậm rãi tới gần anh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.