Đột nhiên.
Một ánh nhìn sắc bén dừng ở trên người cố.
Thân hình Chu Tư Tư cứng đờ.
Vừa nhấc đầu lên thấy khuôn mặt Tiêu Lăng Dạ lạnh lùng, hơi thở cô ngưng lại, mắt mở to, vô tội nhìn anh: “Làm sao vậy?” Cách xa tôi một chút!
“Tôi không thích phụ nữ tới gần tôi!”
“Tôi…
“Trên người của cô…Thực sự rất thối.”
Cửa thang máy mở ra, mặt Tiêu Lăng Dạ không biểu cảm, bước vào thang máy.
Mà lúc này.
Chu Tư Tư hoàn toàn choáng tại chỗ! Chờ cửa thang máy hoàn toàn khép lại, cô mới phản ứng lại, cô nhìn thang máy chậm rãi đi lên tầng lầu, sắc mặt xanh mét, cả người phát run.
‘Tiểu Nhã.
Chị Tư Tư.
Chu Tư Tư giang hai cánh tay, cắn răng nói: “Em lại đây ngửi thử xem, trên người chị rất thối sao?” Tiểu Nhã đi đến bẽn cạnh cô.
Cách thật xa cũng có thể ngửi được một mùi nước hoa thoang thoảng trên người cô.
Chu Tư Tư nhìn trừng trừng cô.
Tiểu Nhã lắc đầu: “Không có ạ, trên người chị rất thơm.”
Chu Tư Tư tức đến mức ngón tay đều phát run.
Bởi vì biết Tiêu Lăng Dạ ở khách sạn này, cho nên muốn dùng trạng thái tốt nhất để gặp mặt anh, lúc nào cô cũng trang điểm, lúc nào cũng ăn mặc thật xinh đẹp, mặc kệ là trong quá trình quay hình hay quay xong trở về đi nữa, cô đều sẽ xịt nước hoa.
Trời lạnh như vậy, quay phim cũng không đổ mồ hôi, làm sao cô có thể có mùi thối! “Tiểu Nhã, em nói xem,có phải ông chủ thật sự không thích chị.”
Tiểu Nhã kia đâu dám trả lời.
Thái độ ông chủ đã rõ ràng như thế.
Cô căng da đầu khuyên: “Chị Tư Tư, chị đừng nghĩ nhiều như vậy, ông chủ anh ấy…có tiếng không gần phụ nữ rồi, có lẽ, có lẽ chính là EQ anh thấp, bằng không sao lại nhiều năm như vậy mà không có bạn gái, ngay cả tai tiếng bạn gái cũng không có.”
Lời này của Tiểu Nhã tự nói chính bản thân cô cũng không tin được.
Một chữ Chu Tư Tư cũng nghe không lọt.
Cô đứng ở cửa thang máy, hai tay nắm chặt.
Không gần phụ nữ? Không gần phụ nữ vậy mà để Lâm Quán Quán nằm ở trên giường anh, ròi lại thân mật với Lâm Quán Quán như vậy! Nói trắng ra là! Chính là cỏ mới nới cũ! Chu Tư Tư nào biết đâu rằng, ảnh chụp Tiêu Lăng Dạ với Lâm Quán Quán kia gửi tới điện thoại cô, căn bản chính là do Liễu Uyển Lê tìm người Photoshop.
Biết Cơ Dã Hỏa thích Lâm Quán Quán, Liễu Uyển Lê tức muốn chết.
Qúa khứ Lâm Quán Quán bị Tiêu Dục vứt bỏ, ngoại trừ khuôn mặt lớn lên cũng được, còn lại có cái gì đáng để người khác thích.
Cho nên, bà cảm thấy nhất định là Lâm Quán Quán dùng thủ đoạn về nước bà càng khẳng định là cô trở về để trả thù.
Mà sở dĩ cô câu dẫn A Dận, cũng là vì trả thù A Dục.
Hiện tại, Tiêu Dận là đứa con trai mà bà rất coi trọng, bà tuyệt đối không thể để Tiêu Dận cùng Lâm Quán Quán liên quan đến nhau.
Tục ngữ nói, biết người biết ta trăm trận trăm thắng.
Tiêu Lăng Dạ là kẻ thù bà, bà đương nhiên điều tra tìm hiểu Tiêu Lăng Dạ trẽn các phương diện rất rõ ràng.
Bà biết Truyền thông Hoa Hạ có Chu Tư Tư, vẫn luôn được các nhóm bên Hoa Hạ lén xưng vương làm lão bản nương.
Mà nhìn dáng vẻ Chu Tư Tư cũng biết ngay là thích Tiêu Lăng Dạ.
Mà hiện tại.
Bà không ra tay với Lâm Quán Quán, chỉ là cho người Photoshop một bức ảnh, gửi Chu Tư Tư.
Bất luận phụ nữ nào, đang hưởng thụ quyền lực cũng đều không thể bỏ qua.
về khía cạnh này đương nhiên Chu Tư Tư cũng giống bà.
Cho nên, bà liền mượn tay Chu Tư Tư, giáo huấn Lâm Quán Quán.
Chu Tư Tư lại không biết ảnh chụp là Photoshop.
Lúc này. . truyện tiên hiệp hay
Cô bị Tiêu Làng Dạ khinh thường một phen, trong lòng nén cơ giận, đem tất cả lửa hận phát tiết lên người Lâm Quán Quán.
Cô cắn răng: “Lâm Quán Quán, con tiện nhân này, qua đêm nay, để tôi xem cô còn có thể nhảy ra cái bọt sóng gì!”
Bị làm trễ nãi thời gian.
Tiêu Lăng Dạ vô cùng bực bội.
Chờ thang máy lên, một mình anh đứng trong thang máy, rốt cuộc mới bình tĩnh lại.
“Tút tút tút.”
Anh không ngừng gọi vào điện thoại Lâm Quán Quán nhưng đầu bên kia điện thoại không ai bắt máy.
Tiêu Lăng Dạ nhíu mày.