Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám

Chương 405: Chương 405: Chương 403




Vì vậy.

Cuối cùng, tuy rằng nàng làm Thái Hậu, nàng được nâng đỡ bởi nhi tử của Đức Phi.

Diễn biến tiếp theo, Đức Phi đem túi gấm ra.

Thần Phi sau khi chết, bị hoả táng thành tro.

Đức Phi lợi dụng vị thế của mình nhiều năm ở trong cung, bí mật trộm tro cốt.

Một lần vô tình, nàng phát hiện tro cốt ở trong túi gầm.

Cuối cùng, sau khi con trai của nàng đăng cơ, nàng đã nhờ tay sai của mình lấy chiếc túi, đem chôn chiếc túi trong rừng trúc cũng là nơi chôn cất Trữ Dịch.

Cũng xem như viên mãn cho Trữ Dịch cùng Bạch Ngưng Sương hai người phong cảnh hữu tình.

Mở mắt ra.

Lâm Quán Quán chậm rãi thở hắt một hơi.

“Quán Quán, hoàn thành rồi!”

*Cảm on, chị Amy!”

Lâm Quán Quán thay quần áo của mình, cùng trợ lý của Lí Mưu đi lãnh thù lao đóng phim,lấy được thủ lao, cô vui vẻ ra mặt.

Mẹ nó!

Cảm giác có tiền thật tốt!

Tuy rằng đã đóng máy, nhưng Lâm Quán Quán còn rất nhiều việc phải làm tiếp theo, tất cả cảnh quay tiếp theo của phim “Uyển Phi truyện” đều rất nhanh sẽ xong thôi.

Nên cô ấy phải phối hợp đạo diễn cùng một số diễn viên chính nhóm làm công tác quảng bá.

Lâm Quán Quán bước ra khỏi trường quay.

Tiếp theo, cô đi đến khách sạn lấy đồ đạc của mình, sau đó làm thủ tục trả phòng.

Đi thang máy lên tầng 22.

Lấy ra thẻ phòng vừa định mở cửa, đột nhiên phía sau phát ra tiếng bước chân,Lâm Quán Quán theo bản năng lập tức quay đầu lại, nhìn thấy một vài người đàn ông to con chạy tới.

“Bắt lầy cô tại”

Lâm Quán Quán giật mình: “Các người là ai?!”

Nhưng mà.

Mấy người này căn bản lại không cho cô cơ hội nói chuyện, chậm rãi tới gần vây quanh cô!

Tổng cộng có sáu người!

Phi!

Thật đúng là xem trọng cô.

Lâm Quán Quán có học qua thuật phòng thân, đối phó hai ba người là chuyện nhỏ, nhưng sáu người vạm vỡ như vậy… cô nuốt nước miệng, dựa vào trên cửa.

Mu bàn tay cô đặt ở sau người, không để lại dấu vết bắt đầu móc điện thoại.

“Các người là ai, muốn làm gì?!”

“Ngoan ngoãn đi theo chúng tôi!”

“Các người không nói ai sai các người tới, làm sao tôi đi cùng các người được…”

“Đại ca, cô ta đang kéo dài thời gian.”

Phil Bị nhìn thấy.

Trong lòng Lâm Quán Quán thình thịch: “Nơi này là khách sạn, các người dám động thủ với tôi, không đến một giờ là cảnh sát có thể bắt được các người!”

Mấy người hừ lạnh, nhanh chân xông tới.

Mẹ nó!

Lâm Quán Quán thô bạo.

Nếu đánh không lại, chỉ có thể bỏ chạy!

Cô một chân đá vào mệnh căn tử đàn ông phía đối diện, nhân lúc hắn ôm nửa thân dưới kêu la thảm thiết, cô đã bay nhanh xông ra ngoài.

Một bên vừa chạy, một bên móc điện thoại gọi điện cho Tiêu Lăng Dạ.

“Tút tút tút—”

Phía sau, tiếng bước chân đuổi theo không ngừng.

Lâm Quán Quán không dám quay đầu lại, chạy nhanh về phía trước.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.