Trong đáy mắt cô chậm rãi phóng đại khuôn mặt anh.
Tim Lâm Quán Quán đập như sắm.
Thình!
hình thịch!
Rốt cuộc, anh cúi đầu, bao trùm môi cô.
Lâm Quán Quán mở to hai mắt nhìn.
Đây là dưới trạng thái cô đang thanh tỉnh, bọn họ lần đầu tiên hôn nhau.
Lâm Quán Quán cứng đờ giống cục đá.
Cô mở to mắt, bởi vì khoảng cách quá gần, cô ngược lại cái gì đều thấy không rõ. Đầu trống rỗng, chỉ có thể cảm nhận được ngoài miệng có độ ấm mềm mại, cùng với trái tim chính mình đã nhảy đến cổ họng.
“Quán Quán, nhắm mắt.”
Lâm Quán Quán theo bản năng mà nhắm mắt lại.
Cái hôn của anh di chuyển trên môi cô.
Quá trình anh hôn như thế nào, Lâm Quán Quán đã hoàn toàn quên mắt, bị hôn đến hô hấp khó khăn trong đầu cô chỉ có hai cái ý niệm.
Không nghĩ tới môi Tiêu Lăng Dạ nhìn mỏng như vậy, sao lại mềm mại thế, còn có không phải anh luôn ở một mình sao, có ai tới nói cho cô, kỹ thuật anh hôn làm sao lại cao minh như vậy không.
Lâm Quán Quán ngừng thở, đại não thiếu oxy.
“Ngoan, hít thở.”
Liền ở thời điểm cô sắp ngất, Tiêu Lăng Dạ mới buông cô ra. Hai chân Lâm Quán Quán nhữn ra, miệng có được không gian, cong eo liều mạng thở dốc.
Tiêu Lăng Dạ cũng không tốt hơn.
Anh chống cái trán của cô, kịch liệt thở dốc. Cái trán chạm nhau, cô có thể rõ ràng cảm nhận được trên trán anh toát ra mồ hôi mỏng.
Cô phản ứng trúc trắc, gương mặt nóng bỏng.
Tiêu Lăng Dạ đối với phản ứng của cô rất vừa lòng.
Lỗ tai anh cũng có chút đỏ lên, thở phì phò mở miệng: “Quán Quán.”
Lâm Quán Quán mê mang ngắng đầu.
Hơi thở anh nóng rực thổi bên tai cô: “Chào mừng em lúc nào cũng có thể nhào đến với anh!”
Mặt Lâm Quán Quán nóng lên, trái tim dường như nhảy đến cổ họng luôn rồi.
Đặc biệt là.
Phía sau Tiêu Lăng Dạ, chính là một bức tranh Xuân Cung Đồ cực kỳ khó có thể bỏ qua, khuôn mặt của cô gần như.
đỏ bừng.
Nhưng vào lúc này.
“Két.”
Một tiếng vang nhỏ, cửa phòng bị từ bên ngoài mở ra.
Tiêu Diễn hừ một cái, mang theo thuốc trị cảm lắc lư đi vào. Vừa ngẳng đầu lên, cả người anh đều choáng váng.
OMGI Từ góc độ anh nhìn qua, anh trai nhà anh đang bị đẩy đến chân tường, mà bộ dạng tiểu Quán Quán rất giống như muốn đem anh trai anh ăn tươi nuốt sống vậy!
Tiêu Diễn trợn mắt há hốc mồm.
Ôi mẹ ơi] Tiểu Quán Quán ơi là tiểu Quán Quán cũng quá hung dữ đi!
Bởi vì anh vào phòng, cả hai người đông thời nhìn qua, gương mặt tiểu Quán Quán phiếm hồng, môi hơi hơi sưng đỏ, môi anh trai anh cũng hồng.
Vừa rồi hai người làm cái gì, không cần nói cũng biết.
Cả người Tiêu Diễn cứng đờ.
Có phải anh trở về không đúng lúc rồi không.
“Ách bằng không, em đi ra ngoài, hai người tiếp tục đi ha?”
Anh đề nghị.
Mặt Lâm Quán Quán đỏ bừng lên lấy tốc độ mắt thường cũng có thẻ thấy được.
Cô ngẳng đầu nhìn mắt Tiêu Lăng Dạ, lúc này mới phát hiện tư thế hai người có bao nhiêu thân mật cùng ái muội.
Cô hoảng hốt hô một tiếng, nhanh chóng đầy ra anh chạy về phía phòng tắm.
“Rầm.”
Đóng cửa lại.