Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám

Chương 448: Chương 448: Chương 446




Đây là lần đầu có đàn ông nói cô như vậy.

Gương mặt La Mỹ Mỹ càng đỏ hơn.

Tuy rằng lúc trước cô mê chơi nhưng những người đó đều là tiểu bạch kiểm, là cô tiêu tiền để phục vụ cho cô, những người đó đều không phải thiệt tình với cô.

Nhưng trong khoảng thời gian này, ở bên nhau cùng Tiêu Dục, đột nhiên cô có loại cảm giác được cưng chiều như công chúa.

Không nói gì La Mỹ Mỹ đang rất vui vẻ.

Chỉ chớp mắt, lại nhìn thấy sắc mặt Tiêu Dục hơi hơi ảm đạm, cô sửng sót: “Anh làm sao vậy?”

“Không có việc gì.”

“Chúng ta đều là vị hôn phu thê, còn có chuyện gì mà không nói được, mau nói.”

Vẻ mặt Tiêu Dục khó xử, sau một lát anh mới thở dài thật mạnh.

“Còn không phải chuyện công ty sao. Thôi thôi, không đề cập tới chuyện không vui này!” Tiêu Dục lại rót chút rượu vang đỏ cho mình, giống như uống rượu đề trực tiếp uống một ngụm hết sạch.

La Mỹ Mỹ năm dao nĩa, sau một lúc lâu sau mới hỏi: “Khụ, tình huống công ty nhà anh thật sự không tốt à?”

“Không đề cập tới cái này.”

“Aiya, chúng ta đều sắp kết hôn, về sau tất cả mọi chuyện phải cùng nhau chia sẻ, anh còn gạt em làm gì!”

“Chuyện này.” Tiêu Dục ra vẻ khó xử.

“Mau nói!”

“Được thôi!” Tiêu Dục thở dài nói: “Tài chính công ty đã bị đứt, hiện tại, khách sạn có thể đóng cửa đều đã đóng cửa, có thể giảm biên chế cũng đã giảm biên ché, tài sản trên danh nghĩa anh và ba mẹ có thể thế chấp cũng đều thế chấp tất cả. Nhưng vẫn là không được, trước mắt còn phải phát tiền lương, nhưng bây giờ công ty căn bản là không còn tiền.”

La Mỹ Mỹ kinh ngạc: “Nghiêm trọng như vậy sao?”

“Ừ!” Tiêu Dục cười khổ, thấy La Mỹ Mỹ nhíu mày, anh nhanh chóng nói: “Được rồi được rồi, đều là một ít chuyện không vui, em đừng nghĩ nhiều như vậy, anh cùng ba mẹ nghĩ cách giải quyết.”

La Mỹ Mỹ vẫn cau mày. . ngôn tình hài

Thấy thế, Tiêu Dục nửa thật nửa giả nói: “Mỹ Mỹ, néu nhà của công ty chúng ta thật sự phá sản, em có còn nguyện ý gả cho anh không?”

La Mỹ Mỹ nhìn Tiêu Dục một cách ngu ngốc.

Mẹ nó.

Công ty phá sản, cô ta đương nhiên không muốn!

Tốt xấu gì cô cũng là thiên kim danh môn, sao có thể gả cho một gã nghèo.

Nếu thật như vậy, cô còn tìm Tiêu Dục làm gì?

Coi như là nghèo đi,dù có vẻ đẹp trai hay sự ôn nhu của anh ta thì cũng có thể kiếm được rất nhiều người khác như vậy.

Càng quan trọng hơn là!

Nếu cô gả cho một gã nghèo, sẽ bị bọn chị em bên cạnh chê cười chết.

“Mỹ Mỹ.”

“Anh yên tâm đi, nhà anh sẽ không phá sản!”

Tiêu Dục cười khổ: “Vì em không biết tình huống hiện tại của nhà anh… Không nhắc chuyện này nữa, em tranh thủ ăn đi, ăn xong anh đưa em về nhà.”

“Được!”

La Mỹ Mỹ tiếp tục ăn.

Tiêu Dục nhìn cô ta chằm chằm một chút, phát hiện cô ta hoàn toàn không có hành động muốn nói gì thêm, anh âm thầm cắn chặt hàm răng.

Đáng chết!

Chuyện này đối với một người ngu ngốc thâm tình coi như: sẽ thành công, đáng hận chính là người phụ nữ này lại một chút phản ứng cũng không có.

Ung công anh diễn!

Dùng bữa xong.

Tiêu Dục tính tiền, sau đó lái xe đưa La Mỹ Mỹ về nhà.

Trên đường.

La Mỹ Mỹ đột nhiên nói: “Chúng ta kết hôn sớm một chút gi”

“Cái gì?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.