Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám

Chương 570: Chương 570: Chương 568




Chu Tư Tư chớp mắt, cười khẽ và nói: “Giám đốc Lãnh của chúng tôi đang cùng Lâm Quán Quán bàn bạc công chuyện trong văn phòng.”

Ở văn phòng bàn công việc với Lâm Quán Quán?

Tay Lâm Song Song dừng lại một chút, cô đặt ly cà phê lên bàn trà, chuyển dần mắt nhìn về phía Chu Tư Tư.

Thành công!

Hấp dẫn được chú ý của Lâm Song Song, Chu Tư Tư.

cười khẽ nói: “Gần đây công ty đang tính toán chú trọng PR hết sức ưu ái cho Lâm Quán Quán. Nghe nói Lâm Quán Quán là em họ của phu nhân phải không? Vậy là nhờ phu nhân mà cô ta được ưu ái rồi.”

Khóe miệng Lâm Song Song cứng đờ.

Hưởng lây từ cô sao…

Ha hat Lãnh Quân Lâm còn chưa từng biểu hiện khen ngợi cô chứ đừng nói đến việc vì cô mà nâng Lâm Quán Quán lên!

Lâm Song Song vẫn duy trì dáng ngồi ưu nhã, nói một cách nhàn nhạt: “Lâm Quán Quán tự đi lên bằng bộ “Uyễển Phi Truyện”, chứ không phải vì hưởng lây từ tôi.”

“Làm sao lại thế được.” Chu Tư Tư vội vàng nói: “Tổng giám đốc rất chú ý đến sự phát triển của Lâm Quán Quán, nếu không phải nhờ tổng giám đốc, sao cô ta có thể được nhận làm đại sứ DM.”

Lâm Song Song kinh ngạc: “Cô nói Lâm Quán Quán là đại sứ DM?”

“Đúng vậy. Sáng hôm nay vừa mới ký hợp đồng.” Chu Tư Tư nhìn cô một cái thật cẩn thận: “Chuyện đó… Tổng giám đốc không nói với cô sao?”

Khuôn mặt thanh tú của Lâm Song Song lập tức đen lại.

Lãnh Quân Lâm chưa bao giờ nói về chuyện công việc với cô.

Không không không!

Phải nói là Lãnh Quân Lâm rất ít khi nói chuyện với cô, lúc trước hai người bọn họ ở cùng dưới một mái nhà, rõ ràng là vợ chồng, thế nhưng lại ngủ riêng.

Sau khi tan ca hoặc là rất khuya anh mới về đến nhà, hoặc là về đến nhà thì cũng vào phòng của mình, cơ hội nói chuyện của hai người rất ít, làm sao nói chuyện công việc được.

Trên đời này có cặp vợ chồng nào ở chung với nhau như: thế này không?

Mặc dù có giấy kết hôn nhưng đối mặt với thái độ của Lãnh Quân Lâm, cô vẫn cảm tháy thấp thỏm bắt an, lo sợ.

có một ngày Lãnh Quân Lâm sẽ vứt bỏ cô.

Thật sự cô đã quá sợ cái cảnh sống nghèo khổ.

Cho nên, cô không thể bị vứt bỏ.

Cô nghĩ đi nghĩ lại, quyết định vẫn nên tiền thêm một bước nữa trong quan hệ với Lãnh Quân Lâm.

Kết hôn nhiều năm như vậy rồi mà vẫn chưa có con, cả gia đình hai bên đang thúc giục hai người lắm rồi, cô ta có khổ mà không nói được nên lời.

Mẹ nó.

Cô cũng muốn sinh con lắm chứ, có con cô mới có chỗ đứng ở Lãnh gia.

Nhưng không ngủ chung giường, cô đi đâu để tạo ra đứa bé?

Vì thế!

Cô uyễển chuyển nói với ba mẹ chồng rằng Lãnh Quân Lâm quá bận rộn.

Ba mẹ Lãnh Quân Lâm hiểu chuyện, hai vợ chồng già liền dọn đến nhà bọn họ ở, sau đó ra lệnh bắt Lãnh Quân Lâm mỗi tối đều phải về nhà. Thấy vậy Lâm Song Song âm thầm mừng thầm.

Cô và Lãnh Quân Lâm vẫn luôn ở trước mặt hai vợ chồng già giả vờ hạnh phúc, bọn họ qua đây ở, Lãnh Quân Lâm sẽ phải ngủ chung phòng với cô.

Chỉ cần ngủ chung trên một giường. Cô sẽ dùng chút thủ đoạn, lúc đó không còn phải lo lắng Lãnh Quân Lâm không đi vào khuôn khổ?

Mọi chuyện cũng như cô dự đoán.

Sau này hai vợ chông già đên, Lãnh Quân Lâm chính xác dọn qua phòng cô ở, thế nhưng chỉ vọn vẹn như vậy.

Mặc kệ cô dụ dỗ như thế nào, anh giống như Liễu Hạ Huệ vậy, ngồi trong lòng mà vẫn không loạn.

Không chỉ như thế.

Anh còn lạnh lùng cảnh cáo cô: “Lâm Song Song, đừng quên thỏa thuận hôn nhân giữa chúng ta!”

Chỉ một câu thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.