Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám

Chương 589: Chương 589: Chương 587




Đây là một gia đình giàu có hàng đầu rồi!

Một đại gia hàng đầu như vậy, mà có thể chấp nhận một cô gái bình thưởng như cô để kết hôn.

Tim của Lâm Song Song đập loạn xạ.

Cô ấy nhất định phải bám chặt Lãnh Quân Lâm, ngồi vững chắc ở vị trí bà Lâm!

Xe dừng lại. . đam mỹ hài

Lâm Song Song cùng bó mẹ Lãnh Quân Lâm xuống xe, tài xế lấy quà tặng từ sau cốp xe ra, đi theo sau mọi người.

Theo tục lệ sẽ là phần chào hỏi trước, quản gia của nhà họ Tiêu đã chờ sẵn ở cửa, thấy mọi người đi đến ông ta lập tức nghênh đón.

“Kính chào ông Lãnh và bà Lãnh, ông bà chủ của chúng tôi đã đợi các vị lâu rồi” Quản gia mỉm cười: “Vừa nãy ông chủ còn đang nói sao ông chưa đến, cờ vua đã bày biện xong, chỉ chờ quý ông với ông chủ chơi một ván.”

Ông Lãnh cười lớn: “Đừng nói là tôi với ông ấy đã lâu không chơi cờ với nhau nên ngứa tay rồi đúng không, ông ấy đâu?”

“Trong phòng khách ạ.” Quản gia liền quay sang nhìn bà Lãnh và Lâm Song Song, “ Thưa bà Lãnh, bà chủ của chúng tôi đang ở trong phòng kính để cắt hoa, bà ấy nói rằng bà thích nhát hoa hồng Sâm Panh, bây giờ bà áy đặt biệc cắt cho bà để tiện thể lúc về, bà có thể mang về cắm vào trong bình hoa.”

Bà Lãnh ngạc nhiên: “Bà ấy xem những bông hoa đó như mạng sống của mình, vậy mà lại sẵn sàng cho tôi ư 2”

“Riêng với bà, thì bà chủ của chúng tôi nhất định sẵn lòng Bi * Để tôi đến nhà kính xem thử.”

Quản gia gật đầu: ” Để tôi bảo người giúp việc đưa bà đến đó.”

Bà Lãnh khua tay: “Đối với căn nhà này, tôi nhắm mắt cũng có thể đi được, không cần phải dẫn đường, mọi người bận gì cứ làm đi, tôi và Song Song tự đi được rồi.”

“Được ạ, bà cứ tự nhiên nhé.”

Bà Lãnh dẫn theo Lâm Song Song đi đến nhà hoa.

Trên đường đi.

Bà Lãnh dặn dò Lâm Song Song: “Những bông hoa bên trong nhà kính là cực kỳ quan trọng đối với bà Tiêu, con phải chú ý thật cẩn thận khi vào trong, tuyệt đối không được làm hư hại những bông hoa đó.”

“Vâng, con biết rồi ạ.”

“Con đừng căng thẳng quá nhé, bà Tiêu rất tốt bụng, rất hòa đồng, con cứ coi bà ấy như một người lớn tuổi bình thường là được.”

Lâm Song Song đứng thẳng lưng, Đừng căng thẳng nhé?

Làm sao có thẻ!

Đây có lẽ là người mẹ giàu nhất nước.

Đi thêm vài phút nữa mới đến nhà kính.

Căn nhà toàn bộ đều là kính.

Căn nhà với diện tích 200m2, bên trong trồng rất nhiều các loại hoa, nhiều nhát chính là hoa hồng Sâm Panh.

Nhìn từ xa, một biển hoa màu sâm panh đẹp đến nghẹt thở.

Trong mùa đông lạnh giá đày tuyết trắng, đột nhiên hiện ra một biển hoa khiến người ta không thể không nao lòng.

Toàn thân của Lâm Song Song đều đơ ra.

“Những bông hoa này làm sao có thể phát triển ….”

“Bà Tiêu không có sở thích nào khác cả, chỉ thích chơi với hoa cỏ, năm đó, khi bà ấy bên cạnh ông Tiêu, ông đã dùng hoa hồng sâm panh để cầu hôn bà, vì thế phu nhân rất thích hoa hồng sâm panh. Sau này, bà ấy quyết tâm làm một nhà kính như vậy, đồng thời cũng mời những chuyên gia làm cho căn phòng kính này nhiệt độ ổn định để hoa bên trong có thể nở rộ đều đặn quanh năm.”

Bà Lãnh cười và giải thích cho cô ấy.

Nhiệt huyết của Lâm Song Song tăng lên!

Đây chính là cuộc sống của người có tiền!

Cô ta th.

Cô ta cũng phải được sống cuộc sống như vậy!

Bà Lãnh dẫn Lâm Song Song tiến vào bên trong phòng kính, bên trong phòng kính thực sự nhiệt độ ổn định, vừa vào, khí lạnh bên ngoài lập tức bị chặn lại.

Bên ngoài căn phòng kính là mùa đông lạnh giá.

Nhưng bên trong căn phòng lại ấm áp như mùa xuân.

Khi vào phòng kính, bà Lãnh nhanh chóng cởi áo khoác ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.