Cô ấy tiếp tục nói: “Lúc cô ta học ở nước M, thật trùng hợp tôi cũng có một người bạn cấp ba cũng học ở nước M, sau này tôi cũng nghe người bạn đó nói. Cuộc sống riêng của Lâm Quán Quán ở nước M cũng rất phức tạp! Liên tục thay đổi bạn trai và họ đều là thuộc dạng có rất nhiều tiên!”
Sắc mặt của Khương Ninh ngày càng lạnh đi.
“Đúng rồi, bác có biết Cơ Dã Hỏa không ạ?”
A Dận?
Khương Ninh kìm nén cơn giận, gật đầu: “Tôi biết, có gì không?”
“ Tôi có nghe một người bạn học nói, khi Lâm Quán Quán ở nước M có nói chuyện với Cơ Dã Hỏa! Haha …. Cơ Dã Hỏa là siêu sao nổi tiếng hàng đầu, nghe nói Cơ Dã Hỏa là đi nước M quay phim và quen biết cô ta, Lâm Quán Quán đã đóng một vai phụ trong đoàn, cũng không biết sao cô ta làm quen được với Cơ Dã Hỏal”
Lần này, sắc mặt của Khương Ninh hoàn toàn thay đi!
Lâm Quán Quán…..
Cô ấy lại còn nói chuyện với A Dận?
Trước là Tiêu Dục.
Tiếp là A Dận.
Bây giò lại là Lăng Dạ!
Lâm Quán Quán này, cô ta rốt cuộc muốn gì!
Thấy sắc mặt Khương Ninh tối sằm xuống, Lâm Song Song bất chợt im lặng, cô thận trọng nhìn Khương Ninh, ngượng ngùng nói: “Ôi … bác à, dường như tôi nói sai hướng rồi.”
Khương Ninh hít một hơi thật sâu, khuôn mặt nở một nụ cười gượng: “Không sao, tôi thích nói chuyện với cô cậu về chuyện thường ngày, cô tiếp tục nói đi. “
Lâm Song Song nhìn thấy bà ấy thực sự không tức giận, liền tiếp tục nói: “Uh dù em họ của tôi cũng rất có bản lĩnh, có điều mỗi lần thời gian yêu đương đều không kéo dài, tôi đoán là những người đó nhìn ra được bộ mặt thật của cô ây.”
“Bạn học của cô còn nói thêm gì nữa không?”
Lâm Song Song suy nghĩ một cách kỹ lưỡng: “Ah.
nhớ ra rồi, nghe nói lúc ở trường cô ấy còn rất thân thiết với một người con trai của gia đình giàu bậc nhát Hoa Hạ, đó dù biết cô ta có con trai nhưng vẫn không rời xa cô ây.”
Khương Ninh tức giận đến mức máu nghẹn trong cổ.
Bà hoàn toàn không có hoài nghi với những lời của Lâm Song Song.
Sau tất cải Lâm Song Song là chị họ của cô ấy.
Nếu như không phải là cô ấy kinh tởm, với tư cách là chị họ làm sao có thể trước mặt người khác mà bôi nhọ cô ấy như vậy?
Hai người họ lại tán gẫu trong chốc lát, lời nên nói Khương Ninh cũng nói ra, không bao lâu, mẹ Lãnh đã trở lại.
“Đang nói chuyện gì, mà vui vẻ như vậy.”
“Đang nói chuyện gia đình với bác gái.”
Mẹ Lãnh cười nhìn Khương Ninh, “Con dâu này của tôi không tệ chứ, A Ninh, không phải tôi nói, cô cũng nên thúc giục Lăng Dạ cùng A Diễn đi, đàn ông tâm nặng sự nghiệp là chuyện tốt, nhưng cũng không thể một lòng nhào vào sự nghiệp. Còn A Diễn nữa, đứa nhỏ này tâm tính bất định, nhanh chóng lập gia đình, có gia đình rồi thì sẽ ổn trọng thôi.”
“Tôi cũng sốt ruột vậy.”
Nói xong, hai người họ nói đến chuyện chung thân đại sự: của đám nhỏ.
Trò chuyện nửa ngày, quên luôn cả thời gian.
Vẫn là người giúp việc đến thúc giục, nói ba Lãnh thúc giục về nhà, lúc này hai người họ mới dừng miệng lại.
Tuyết rơi bên ngoài ít hơn rất nhiều.
Mẹ Lãnh cười nói, “Xem tôi kìa, nói chuyện nói đến quên mắt thời gian luôn.”
“Hay là hôm nay ăn cơm tối ở nhà đi.”
“Không được, đứa nhỏ Quân Lâm tối nay về nhà, đứa nhỏ này cũng cả ngày ở công ty, rất ít khi ở nhà, hôm nay chúng tôi thật sự phải trở về.”
Khương Ninh đưa hoa cho mẹ Lãnh, “Vậy tôi tiễn hai người.”
“Được!”
Ra khỏi căn phòng ấm áp, mấy người họ đều khoác áo khoác.
Nhiệt độ bên ngoài rất tháp.
Trò chuyện lâu như vậy, trên đường đã chất đống một lớp bông tuyết mỏng, giày cao gót giẫãm lên phát ra tiếng kêu “cộp cộp”.