“Cởi ra!”
“Còn lâu!”
“.....”
“Áaaaa..... Anh làm gì vậy? Buông ra!!!”
“Ngồi yên!”
“Anh tránh ra, tôi tự làm.... Biến thái!!!”
“.....”
“A....Đau.... Nhẹ thôi.....”
“.....”
“Ưm....”
........
Naruto và Shikamaru áp tai vào cửa, nghe thấp thoáng được một loạt âm thanh..... mờ ám này không khỏi hồng mặt, tự động lui ra xa cánh cửa, vừa đi vừa bàn luận.
- E hèm..... Thật là..... nhanh quá đi! Mới như vậy mà đã..... con gái nhà lành rồi.... - Naruto ho khan một tiếng, đầy ẩn ý nói.
- Không thể tin được..... Tch tch.... Hoá ra bao lâu nay tôi đánh giá nhầm cậu ta.... Cũng đều là đàn ông cả mà thôi..... - Shikamaru ngao ngán lắc đầu.
- Tôi quá hối hận vì đã theo cậu đến đây.... Hỏng cả tâm hồn trẻ thơ.....
- Là cậu kéo tôi đến đây đấy chứ! Than vãn cái nỗi niềm gì!!! - Shikamaru liếc xéo cậu một cái.
- Rồi rồi.... Có gì tìm chỗ khác nói! Kẻo thằng kia biết anh em mình ở đây nói xấu nó, bị chôn sống là cái chắc! - Naruto bá cổ Shikamaru đi ra thang máy.
- Ờ! Không nên để “ngày khai trai” của cậu ta bị gián đoạn, không thì khổ cho anh em mình thôi chứ ai! - Shikamaru gật đầu đồng tình.
- Chuẩn men!!!