Our Destiny

Chương 77: Chương 77: Bye Bye First Kiss




“Roẹt”

- Aaa..... Tránh ra.....

Sakura khiếp đảm hét lên, hai tay phản xạ nhanh hơn não che trước ngực, nhích người lui xa khỏi hắn, sát vào thành giường, không màng tới vết thương ở lưng.

Nhìn thấy lưng nàng sắp đập vào thành giường, Sasuke khẽ nhíu mày, một vươn tay ra ôm thắt lưng Sakura, kéo nàng sát vào ngực mình. Bàn tay còn lại trượt xuống váy nàng......

“Roẹt”

Sakura còn chưa kịp định hình lại thì đã cảm thấy phía dưới mát lạnh. Váy của nàng đã bị xé rách, chịu chung số phận với cái áo kia.....

Miêu tả một cách chân thực thì trên người nàng lúc này còn có mỗi bộ bra màu đen và còn đang bị cái thằng xé áo ôm chặt chứ..... Á đù..... Không cần nghĩ nhiều, một người trong sáng như Sakura cũng thừa sức biết chuyện gì sắp xảy ra.....

Chính vì vậy, mặt nàng trắng bệch, trừng mắt nhìn hắn, hai tay kiên cường che chặt trước ngực, cả người không ngừng giãy dụa ra khỏi vòng tay hắn. Trong thâm tâm Sakura bắt đầu hoang mang, lo sợ. Không sợ sao cho được, có ai sắp ngang nhiên bị cưỡng hiếp mà còn bình tĩnh được không? Có mà tâm lý có vấn đề!!!

Không thể, nàng mới 22 tuổi, không thể để cả cuộc đời mất trắng tại tên khùng này được!!!

Giọng Sakura có phần run rẩy nhưng vẫn tràn đầy nộ khí, hét lên:

- Anh cút ra! Đừng động vào tôi!!! Đồ háo sắc biến th..... Ưm.....

Lời còn chưa kịp nói hết thì đôi môi anh đào đã bị khoá chặt lại.

'BÙM!!! Bye bye nụ hôn đầu nha con!!!☺️' Inner mặt trông dâm dâm nói.

Sakura bất động, trợn tròn mắt, không dám tin nhìn gương mặt điển trai, tuấn mỹ cận kề ngay trước mắt..... Thế này.... là thế nào???

Sasuke tuy khép hờ mắt không nhìn thấy biểu hiện kinh ngạc nhưng qua tay ôm nàng, hắn vẫn có thể cảm nhận được người nàng cứng đờ lại, run lên từng cơn.

Rất tốt, hắn chỉ cần có vậy.....

Đôi môi bạc càng được nước tiến tới, hung hăng gặm mút, tham lam chiếm lấy hết vị ngọt trong miệng nàng, hút sạch từng ngụm không khí quý báu.....

Sakura bị hôn đến nghẹt thở, đầu óc choáng váng, mê muội, lý trí gần như đã bị nụ hôn đầu này xua đuổi không còn một mống. Trái tim nàng ngày càng đập những nhịp nhanh, mạnh như sắp bắn văng ra ngoài đến nơi rồi. Một người đến giờ mới mất first kiss như Sakura đương nhiên không thể chống trọi được với nụ hôn mạnh như vũ bão, lại ngọt ngào như đường của Sasuke. Mà, nàng cũng có cảm giác muốn đón nhận nó......

Hài lòng với biểu hiện của Sakura, hắn khẽ dời khỏi đôi môi anh đào, lướt nhẹ môi trên làn da trắng mịn của nàng, trượt xuống cần cổ trắng nõn nà, lại ra sức hôn lên đó, dùng răng gặm cắn nhè nhẹ, đủ để lại trên đó những vệt đỏ hồng.....

Cả người nàng run lên, nơi cổ bị hắn hôn truyền đến cảm giác tê tê, buồn buồn. Sakura khẽ run run mở miệng, phát ra những thanh âm ngâm nga, quyến rũ mà chính nàng cũng không dám tin là mình lại “nói” như vậy.- Ưm..... Nhột..... quá..... Nhẹ..... - hai tay Sakura từ lúc nào đã vòng lên ôm lấy cổ hắn.....

“Chết tiệt!!!” Sasuke nhịn không được, nhỏ giọng chửi thề một tiếng. Nàng không biết rằng thanh âm của nàng lúc này có bao nhiêu phần quyến rũ, làm hắn chết mê chết mệt không? Dục vọng thoáng chốc đã hiện rõ trong mắt hắn....

Mới đầu, hắn chỉ định xé hết váy sao của nàng, cấm không cho nàng ra ngoài, tiện doạ nàng một chút vì cãi lời hắn thôi! Kết quả ai ngờ hắn lại nổi ham muốn với nàng. Mà muốn cũng không làm được, đúng là tự mình làm khổ mình! Quá ngu rồi!

“Reenggggg...... Reenggggg......”

Trong căn phòng yên tĩnh, không khí mờ ám đã hoàn toàn bị tiếng chuông điện thoại bàn phá vỡ. Đầu óc Sakura vốn đang trên mây trên gió cũng bị tiếng chuông kéo xuống mặt đất. Nàng giật mình nhìn tình cảnh thân mật của bọn họ bây giờ, vội vàng đẩy hắn ra, kéo chăn che người lại, lui ra mép giường đằng sau.

Phũ phàng bị đẩy ra, Sasuke có hơi tiếc nuối thở dài, tự an ủi mình rằng thế này cũng tốt. Hắn không muốn vì dục vọng nhất thời mà làm nàng bị tổn thương, cũng không muốn phá đi mối quan hệ giữa bọn họ hắn đang vất vả dựng nên.

Sasuke ngồi thẳng dậy, vươn tay lấy điện thoại, kéo trả lời nghe máy.

Ôm khư khư chăn trên người, Sakura cúi gằm mặt xuống, gần như chúi mũi vào trong chăn. Không có gương ở đây nhưng nàng cá là mặt mình đỏ không khác gì trét sơn đỏ lên mặt cả rồi. Hồi tưởng lại việc ban nãy, mặt nàng càng thêm nóng bừng, lòng càng rối rít trách móc bản thân.

Trời ơi là trời!!! Sao nàng có thể làm ra cái loại chuyện đó chứ???? Không phản kháng được thì không nói làm gì, nhưng cũng không thể cứ dễ dàng mà tiếp nhận như vậy được!!! Lại còn cái gì mà ngâm nga cái khỉ gió gì đó, còn ôm hắn nữa mới kinh! Sakura, nền giáo dục 22 năm của mày để làm cái F*ck gì???

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.