Sân bay Uchiha, Tokyo, Nhật Bản.
- Con kia, đi đứng kiểu gì đấy!? - một thằng mặt choai choai mở cửa xuống xe, chỉ vào mặt cô gái ngồi trên mặt đất, thô lỗ chửi.
Trên mặt đất, một cô gái mái tóc hồng xoã tới lưng đang gượng ngồi dậy, trong tay ôm một cậu bé tầm 5 tuổi gầy guộc, ăn mặc rách rưới.
Nàng lờ đi thằng ầm ĩ đằng sau, ân cần hỏi han cậu bé.
- Em không sao chứ?
Đứa bé mắt rơm rớm nước lắc đầu, có lẽ là do sợ.
Thấy từ nãy đến giờ chỉ có mình độc thoại, gã cảm thấy sự sỉ nhục không hề nhẹ. Từ trước đến giờ, gã là đại thiếu gia của một tập đoàn có tiếng, người xung quanh xu nịnh đến không xuể. Nay lại bị một con oắt con khinh bỉ, thờ ơ thế này quả là NHỤC!!!
Gã giận chó đánh mèo, quay sang nhục mạ đứa bé 5 tuổi vô tội.
- Thằng nhóc chết tiệt, mày có mù hay không mà ngồi giữa đường, cản đường của tao? Đồ ăn xin bẩn thỉu, đồ con hoang!
Đứa bé như bị nói trúng vào nỗi đau, nước mắt trào ra trông rất tội nghiệp, làm nàng không khỏi đau lòng, đồng thời trợn mắt tức giận, đứng phắt dậy quay sang quát lại tên kia.
- Anh câm miệng! Loại người như anh có quyền gì mà mắng nhiếc nó? Đồ vô văn hoá!!!