Phàm Thiếu, Anh Thật Là Hư

Chương 2: Chương 2: Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ




Ba năm trôi qua, Tịch Hạ Di từ cô bé ngây ngô trở thành một thiếu nữ 18 xinh đẹp, từ ngày hôm đó cô không còn gặp lại người đàng ông mà cô không biết đích thị y là Phàm Khiết Thần nhiều lần cô có suy nghĩ hắn là kẻ quất ngựa truy phong, hay chính bản thân cô đã quá nhu nhược đến yếu lòng đem dâng sự trong trắng cho kẻ cáo già và không biết có bao giờ gặp lại kẻ đó không? Tịch Hạ Di không bao giờ quên, cô bé ngây thơ ngày nào đã không còn, cô bây giờ là một bông hoa toả sắc lẫn toả hương, cô tự hứa với lòng không bao giờ để bản thân bị thiệt thòi nữa, chuyện năm xưa xem như là chó táp vào mông.

***

Khách sạn Thần Phong, là khách sạn duy nhất nổi tiếng nhất nước, nó được xếp vào hàng cực VIP với độ full phòng của các đại gia giàu có, quy mô và chất lượng của khách sạn này không nơi đâu sánh bằng và nó là một trong những dự án kinh doanh của Tập Đoàn đồ sộ Tam Châu, nghe đến những khách sạn hào nhoáng của Phàm Thị không ai là không mơ ước, bước chân vào đó như cả một thiên đường mở ra, cực kỳ sang trọng. Tịch Hạ Di hiện giờ là nhân viên dọn phòng của chi nhánh phía đông, từ sau khi mẹ kinh doanh quán bar thua lỗ, cô chật vật mãi với đủ thứ nghề, chỗ ở cũng chuyển rất nhiều lần ngay cả việc học đại học cũng rất vất vả và không biết có hoàn thành được hay không

_Mục tiêu của mình là Phàm Khiết Thần, nhất định phải quên chuyện cũ tập trung lấy lòng anh ta mới được có vậy cuộc sống mới khá hơn. Nhưng mà đã làm ở Tập đoàn ba tháng rồi vẫn không biết Phàm Khiết Thần là ai...hic...

Tịch Hạ Di vất vả leo lên bảy tầng thang bộ, chủ nhiệm Jolie cho gọi cô, cô ấy là người Thụy Sĩ được cử sang đây phụ trách khách sạn Thần Phong, cô gái mắt xanh tóc vàng này có quan hệ khá tốt với Phàm thiếu, vì vậy cô mới nhịn nhục, chịu đựng chiều ý cô ta, cô ta bảo cô đi bộ, cô lập tức gật đầu không dám dùng thang máy, mà phải nói cô ta thật quá đáng và lý do Jolie bảo Hạ Di đi bộ là vì....

_Oh... my... god....ưm....um...

Trong phòng làm việc Julia loã thể tựa người nép người vào tấm kính thuỷ tinh lớn hướng mắt ra sân thượng, phần đẩy đà to quá khổ bị ép nén chặt vào kính run lắc dữ dội, cứ như thể cô ta đang dùng cả phần đẩy đà lau sạch mặt kính, ở phía sau người đàng ông lạ mặt vỗ mạnh vào mông cô ta, khúc thịt cứng không ngừng dùng chiêu liên hoàng đẩy, thúc người rất thô bạo, kiểu này ai ở dưới tầng trệt chịu khó quan sát có lẽ sẽ nhìn thấy thân hình bốc lửa đang hẩy người thở dốc, người đàng ông mãnh liệt túm tóc Julia giật ngược ra sau, tay còn lại liên tục đánh mạnh vào mông để lại những dấu tay ửng đỏ

_Chát...chát...

_Oh...Yeah...good...come on....

Jolie như phát điên hồ hởi đứt quãng gào thét vì kích thích quá mạnh từ người đàng ông cuồng tình, càng túm tóc vỗ mông, hắn càng đẩy người khí thế, cô ta uốn éo đẩy mông về phía hắn, tấm kính thuỷ tinh như sắp vỡ ra hất tung cả hai xuống dưới lầu vì tác động quá dữ dội, hắn mạnh mẽ lỗ mãng đẩy khúc thịt to lớn vào sâu hơn, mỗi một nhịp điều rất nhanh cuồng dã cuống lấy Jolie, như sắp đạt được đỉnh điểm hắn gầm lên, cong người đẩy một cái, hai tay véo mạnh bầu ngực to, sau khi thõa mãn hắn rút bảo bối ra khỏi nơi âm ử nãy giờ, bao nhiêu tinh binh được phóng lên kính, Jolie ngã xuống đất tóc tai rũ rượi co giật liên tục, trong cơn khoái lạc cực sung sướng, cô ta hổn hểnh trợn mắt nằm dài dưới sàn tận hưởng. Xong việc, người đàng ông mặc lại tư trang, muốn rời đi để tắm nước nóng, không chút vấn vương nhìn lại cô ta còn đang luyến tiếc

_Cạch...

Lúc mở cửa, Phàm Khiết Thần mới phát hiện rằng cảnh 18+ nóng bỏng của hắn đã bị người khác xem trộm, đó không là ai khác mà chính là cô, Tịch Hạ Di bất ngờ ngẩn người như chết đứng, chôn hai chân tại chỗ đẩy cho hắn ánh mắt kinh ngạc, cô không ngờ ba năm sau cô gặp lại hắn là ở hoàn cảnh này, là cảnh hắn đang ân ái cùng người tình, còn là rất thô bạo, cô nhìn mà rùng mình khiếp sợ, không ngờ hắn sắc dục đến vậy, một cảm giác vỡ oà, bao nhiêu cảm xúc tràn trề bỗng dưng bị đóng băng, khô hạn cả lời nói không tài nào mở miệng nói gì được, hắn chính là kẻ đã dụ dỗ lấy đi trong trắng của cô, ngay lúc này cô như pho tượng chỉ biết trố mắt nhìn

_Là chú...ba năm trước???

Sự thật như là mơ, đang lúc không biết làm sao cô nghĩ ra chạy là thượng sách, nói là làm cô cắm đầu cắm cổ chạy như ma đuổi không dám nhìn lại phía sau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.