Phàm Thiếu, Anh Thật Là Hư

Chương 16: Chương 16: Vô cớ trừng trị 4




Phàm Khiết Thần hôn lên môi cô, đó là nụ hôn đầu tiên của cô, tuy là đã mấy lần hắn gần gũi cô nhưng chưa có lần nào hắn chạm môi cô cả và đây cũng là lần đầu tiên bờ môi của cô bị một người chiếm lấy không thương tiếc như thế

_Ưm...

Cô đẩy hắn ra, hắn càng tham lam ngậm chặt môi cô cắn chặt, còn cố ý đẩy lưỡi tiếng sâu, cô đẩy hắn ra xa nhưng làm sao chống được hắn, cái hơi thở mạnh mẽ nồng nàn cứ thế cuốn lấy cô, cô ngột ngạc vì cái hôn cuồng dã của hắn một chút không khí cũng không có, hai tay hắn còn đưa ra sau gáy cô nâng lên buộc cô áp sát với nụ hôn của hắn hơn, đã vậy hắn còn cắn vào môi cô nữa

_Đừng...

Cánh môi cô vừa rãnh rỗi cô đã vội kêu gào, hắn mặc kệ, hắn xoay một vòng đổi vị trí cho cô nằm trên người hắn rồi tiếp tục hôn môi cô, hai bàn tay bá đạo đặt trên mông cô vỗ nhẹ

_Bại hoại...bại hoại...

Cô nhăn nhó thầm chửi rủa, vì cái gì mà hắn muốn cô đến thế chứ? Đã vậy còn đưa cô lên tư thế xấu xa này nữa

Hắn thoả sức trêu ghẹo hai cánh môi sưng đỏ của cô, một chút không khí cũng không cho phép cô thoải mái

_Tôi không muốn...

Khi ở trên người hắn cô có nhiều cơ hội bỏ chạy hơn, vì thế cô may mắn thoát được, cô liền chạy đi và phát hiện cửa đã bị khoá

_Sao? Còn muốn chạy nữa không? Tại sao lúc nào cũng khướt từ tôi? Cô không thể giống như những người phụ nữ kia thoải mái phục vụ tôi à?

Hắn đến gần cô, áp hai tay lên cửa trói buộc, cô rơi nước mắt sợ hãi, lúc nào cũng vậy với hắn chỉ có một loại cảm giác là rất sợ hãi bất an

_Vậy thì Phàm chủ tịch ra ngoài tìm những người phụ nữ kia đi

Hạ Di uất ức run giọng, nước mắt giàn dụa trên khuôn mặt ngây ngốc

_Cái gì???

Hắn nghiến răng, đầu cuối về một phía hít thở mùi hương trên cơ thể cô, cô run rẩy xoay mặt về phía khác cố gắng tránh né cái gần chết chóc của hắn

_Cô lúc nào cũng lộn xộn không biết nghe lời, đầu không có não hả? Tôi nói mà không tiếp thu được?

Cô lắc đầu vì thấy hắn đã bắt đầu tức giận, hắn rất hậm hực vì chuyện này, hắn đối với ai thì người đó đều có cảm giác khát khao và rất muốn được hắn sũng ái còn riêng cô luôn nhìn hắn bằng con mắt sợ hãi kèm xa lánh chẳng khác nào hắn là quái thú khó ưa

Hắn chớp mắt nhìn cô một cái như đe doạ rồi tiếp tục cuộc vui đang dang dở, cô đừng mong giở trò chạy trốn

_Hu hu...chân mình đang bị thương mà...

Cô biết thân biết phận lủi thủi đi về phía giường, hắn bước sau cô, vừa nghĩ ra một trò quái đãng, hắn ôm sau lưng cô, hắn hôn lên gáy cô còn tay thì đưa về phía trước đặt lên nơi kiêu hãnh của cô, đã lâu rồi mới được áp tay lên nơi tròn lũng lẳng đúng là rất khoái cảm, hắn nhè nhẹ xoa, từ tốn trêu chọc khiến cô chịu không nổi chỉ muốn nhúc nhích bỏ trốn...

_Muốn sao đây? Gấp cái gì?

Hắn ấn mạnh một cái vào ngực cô, còn cố ý áp sát sau lưng cô, cái vật kinh khủng từ trong hai lớp quần cứ hung hăng muốn nhảy ra ngoài còn đang trấn giữ ở giữa mông cô, cô càng nhúc nhích thì lực ma sát tiếp xúc càng mảnh liệt cứ thế tạo ra cho hắn suy nghĩ cô đang đồng loã với hành động của hắn

_Ác quỷ xấu xa...huhu

Cô muốn gỡ hai bàn tay giữ ở hai viên ngọc trên phần nhấp nhô của cô xuống mà không được, chúng bị hắn trêu chọc đến sắp không chịu nổi rồi, vừa đau vừa nhức vừa tức vừa hận

_Cô thích đúng không?

Hắn cười gian còn nói mấy lời khiếm nhã, tay tiếp tục trượt xuống bụng phẳng của cô vuốt ve, cô thở mạnh nên cơ bụng co thắt mãi, còn bị bàn tay của hắn làm cho hoảng loạn nữa, hắn còn cố ý trượt tay xuống một chút, cô xấu hổ dùng tay che đậy nơi nhạy cảm không cho hắn làm càng

_Đừng....

_Ngại cái gì?

Hắn hất tay cô ra, cô đã rơi vào tay giặc rồi làm sao có thể khán cự được, tuyệt nhiên hắn nhất định không để cô có ý chối từ được, một tay bá đạo gát chân cô lên cửa sổ, bắt buộc cô phải đứng tư thế xấu xa để nơi sâu được mở ra, hắn ấn tay vào chỗ nhạy cảm của cô từ từ thăm dò, bên trong đột nhiên bị ngón tay dài xâm nhập nhợt nhạt một cách khó tả, cô rùng mình cắn môi, với hắn đầu óc sắp nổ tung vì mật ngọt cô đem lại, tại sao cô ở gần hắn không biết ngoan ngoãn mà lúc nào cũng để hắn điên tiết quát tháo thế kia...đó là điều hắn rất bức bối

_Bại hoại, tôi không muốn...hức

Tịch Hạ Di báu chặt tay lên cửa sổ khóc to nghẹn ngào lắc đầu, bộ dạng này thật quá dâm đãng cô không muốn chút nào, hắn cứ phải ép buộc cô thì mới sinh ra xúc cảm cho bản thân mình hay sao? Bỏ qua lời nói khán cự vô ích, ngón giữa của hắn xấu xa tách hai cánh hoa mềm mại ra thẳng tay đẩy vào rồi vội vã rút ra, nhàn rỗi nhấp nháy đến chóng mặt

_Tôi muốn cô

Hắn rút ngón tay ra khỏi nơi sâu thẫm, gấp gáp nói vào tai cô sau đó nhấc bổng cô lên, hắn ôm cô gấp gáp đi về phía giường

_Cẩn thận...chân của tôi

Cô lo lắng cho gót chân bị thương, nhìn hắn bá đạo còn hung bạo quá nên cô sợ lắm

Hắn gặm lấy hai quả tuyết lê của cô chăm chút hôn lên còn đánh vòng ngậm chặt tha thiết, tay thì gấp rút cởi khoá quần, cô chỉ biết khóc trong tủi thân nhìn nơi đẫy đà bị cắn mút không ngừng

Tiếp theo: Chap 17 Vô cớ trừng trị 5

By Thuytinh103

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.