Phạm Ngọc không nghĩ gì mà trả lời ngay. Tuy vậy hắn vẫn suy nghĩ về câu nói mà chỉ mình hắn nghe thấy.
Trước lúc Đại Tướng Quân Trần Thanh Văn chạy đi ông này nhìn về phía hắn sau đó một câu nói vang lên : Không nên bộc lộ Cửu Long Quyết, cố gắng tự tay giết Vua Mác Thú. Cách này giống như truyền âm qua thần thức của cấp Nguyên Tinh. Phạm Ngọc cũng không hiểu câu nói đó ám chỉ điều gì. Hắn quay ra thấy đám còn lại vẫn bình thường thì biết họ không hay biết gì.
Xem ra đại tướng quân chỉ muốn nhắn riêng cho hắn. Phạm Ngọc âm thầm ghi nhớ.
- Ừ, nhưng nên nhớ chúng ta là một đội. Vì lợi ích chung nhé.
Minh Châu cũng nhẹ nhàng đáp lời. Mấy tên còn lại cũng gật đầu.
- Ok, nhưng ai dẫn đội đây?
Nguyễn Đức Khoa thoáng nhìn qua hai người Phạm Ngọc và Trần Uy rồi quay ra hỏi cả bọn.
- Anh Hai, Anh dẫn đi. Lợi tức thì do tất cả mọi người quyết định. Mọi người thấy sao?
Phạm Thiên Bảo suy nghĩ một lúc rồi lên tiếng.
- Tôi đồng ý.
- Tôi không ý kiến.
Mấy người còn lại cùng tán thành. Phạm Ngọc thấy vậy cũng nhún vai tỏ ý không phản đối. Với hắn ai là đội trưởng cũng không sao cả, tất nhiên phải ngoại trừ hắn ra.
Trong cả bọn nếu tính về tuổi tác cũng như độ trầm tĩnh cùng danh vọng thì Trần Uy xứng đáng làm đội trưởng. Tên này cũng đã có kinh nghiệm rồi. Còn về lợi ích thì tất nhiên phải theo tập thể rồi. Đó là điều cơ bản của một đội ngũ.
- Được rồi. Tôi sẽ tạm thời dẫn đầu mọi người. Nguyên tắc của tôi cũng đơn giản. Đã là một đội thì cùng tiến thối. Lợi ích tất nhiên sẽ chia đều theo công sức. Còn nữa, Phạm Ngọc sẽ làm đội Phó, tên đội của chúng ta sẽ là Thăng Long. Không ai phản đối chứ?
Trần Uy quan sát mọi người rất nhanh rồi sảng khoái nhận lời. Hắn cũng là người rất trực tiếp, không ưa thích rườm rà.
Mấy tên còn lại thấy vậy cũng gật đầu đồng ý. Tên đội như thế rất hợp ý cả bọn. Còn chuyện Phạm Ngọc làm đội Phó chẳng ai có ý gì. Tên đầu đất hiếu chiến này làm cũng rất tốt.
- Tích tích tích. Xác nhận kích hoạt. Chiến đội Thăng Long. Đội trưởng Trần Uy. Khu vực số Mười hai. Điểm tích phân : 0. Xếp hạng : 9.
Sau khi Trần Uy kích hoạt thông tin trên cổ tay mọi người thiết bị truyền tín phát ra tín hiệu xác nhận. Một bảng thông tin cũng hiện ra. Có các mục thông tin cần biết, thành tích tổ đội, thành tích cá nhân. Tuy nhiên cũng chưa có ghi nhận gì cho thấy đợt huấn luyện mang tính chất thi đấu này còn chưa bắt đầu.
- Thêm nữa, để tiện cho việc phân công cũng như tạo sự tin tưởng, tôi đề nghị mọi người nói ra tu vi chiến lực cùng sở trường của mình. Tôi bắt đầu trước vậy. Tu vi của tôi là cấp Tinh Vân chiến tướng bậc ba, sở trường tán thủ, Vũ khí chính là đao mác, tu luyện chính là Lão Mai quyền. (Nguồn: Vip Truyện)
Sau khi thông tin tổ đội được xác nhận, Trần Uy hướng về phía mọi người yêu cầu. Tất cả cũng đều gật đầu xác nhận. Tin tưởng nhau chính là xương sống của một đội khi chiến đấu. Đồng thời mọi người cũng âm thầm kinh ngạc và vui mừng về tu vi của tên này. Tuy Trần Uy hơn họ hai tuổi nhưng tu vi như thế cũng rất hiếm có. Đặc biệt tên này còn đi theo đường lối lấy phòng thủ là chính. Loại hình chiến sĩ này thường tiến lên khá chậm. Điều đó cho thấy hắn phải tu luyện rất siêng năng cực khổ trong thời gian qua. Có một đội trưởng như thế bọn họ cũng yên tâm hơn.
- Đến lượt tôi. Tôi đi theo con đường thể năng pha tạp, mỗi thứ biết một tí nhưng sở trường nhất vẫn là công kích cận chiến. Tu vi thì mới có cấp chiến sĩ cực hạn nhưng tôi cảm thấy sẽ đột phá rất nhanh. Võ Ta tôi tu luyện chính là Hùng Kê quyền, Vũ khí thì tôi xài đao.
Nguyễn Đức Khoa tiến lên một bước nói. Sau đó hắn xoát một tiếng rút từ phía sau lưng ra một thanh đao dài và mảnh nhìn qua phẩm chất rất tốt.
Thời nay, sử dụng Vũ khí lạnh chính là các loại đao, kiếm, mác, thương, côn...Những Vũ khí này được làm theo công nghệ Kim khí Vũ trụ cao cấp, một món có giá rất cao từ một trăm ngàn Vũ trụ tinh trở lên. Đặc điểm là chúng là vật liệu nguyên tinh có thể chịu tải linh khí cùng thần lực, độ cứng và sắc bén siêu cấp. Hơn thế nữa lúc bình thường nhờ vào đặc tính siêu biến hình cùng độ co dãn rất cao nên cất giữ chúng khá dễ dàng, gọn nhẹ trên các bộ quần áo chiến sĩ.
- Còn tôi đi theo trường phái chiến sĩ mẫn công, tu luyện qua Song Điệp quyết, Vũ khí sử dụng chính là đao nhỏ. Tu vi của tôi là cấp Tinh Vân chiến tướng bậc một.
- Hả, Minh Châu, cô nói thật chứ?
Vừa nghe Minh Châu giới thiệu xong Phạm Thiên Bảo thất thanh la lên. Cả đám ngoại trừ Phạm Ngọc cùng Trần Uy trố mát nhìn cô nàng. Cô nàng bí ẩn khó gần này không ngờ cũng là cấp Tinh Vân chiến tướng. Quá khó tin. Minh Châu thấy vậy không trả lời chỉ vung nhẹ đôi tay xinh xắn lên. Hai thanh đao nhỏ màu tím được trạm trổ rất đẹp xuất hiện trong tay cô ta cắt qua không gian một vòng cung.
- Đao bằng Tử Xạ Kim, xem ra đúng là thật rồi.
Thấy vậy Đào Văn Quang lên tiếng xác nhận. Vũ khí làm từ Tử Xạ Kim không chỉ là một loại Vũ khí nguyên tinh cao cấp nhất mà còn là loại Vũ khí chỉ có cấp Tinh Vân chiến tướng trở lên, có thần lực mới sử dụng được. Mấy tên con lại thấy vậy nhìn qua nhau, ánh mắt hiện lên quyết tâm nóng bỏng. Không thể để một cô gái qua mặt được.
Kế tiếp ba người Phạm Thiên Bảo, Đào Văn Quang và Hoàng Văn Bỉnh cũng tiến lên báo danh. Tu vi của cả ba sàn sàn nhau, đều mới là chiến sĩ cấp tám, còn cách cấp chín chút ít nữa. Tuy vậy đó cũng là sự tiến Bộ lớn của họ. Trong thời gian gần một tháng trước ba tên này tu vi mới vào chiến sĩ cấp tám thôi. Có thể thấy cả đám bọn họ cũng chuẩn bị cho đợt huấn luyện này rất chu đáo và tận tâm.
Trần Uy nhìn qua đám còn lại thấy khí thế lên cao thì lấy làm mừng. Có Minh Châu ở đây chính là thuốc kích thích cùng phép khích tướng rất lớn với mấy tên trai trẻ này. Ánh mắt hắn nhìn qua Phạm Ngọc thấy tên này đang ngu ngơ nhìn khắp xung quanhmới nhớ ra là tên này chưa giới thiệu.
- Phạm Ngọc, còn cậu thì sao? Giới thiệu đi chứ?
Minh Châu cũng phát hiện ra lên tiếng hỏi có ý trách móc.
- A, tôi hả? Tôi thì đi theo con đường bạo lực gì đó. Sở trường Vũ khí cũng là dùng mác giống Trần Uy. Võ Ta tôi tu luyện thì có tới...à, ba loại Lão Mai quyền, Sơn Thuỷ quyền và Hùng Kê quyền. Tu vi cấp Tinh Vân chiến tướng bậc hai.
Phạm Ngọc thấy cả đám nhìn hắn chằm chằm thì gãi đầu trả lời. Nói đến đoạn Võ Ta hắn hơi ngập ngừng sau đó vẫn nói ra là ba loại. Mấy người còn lại nghe Phạm Ngọc nói cũng không bất ngờ lắm. Tên này vẫn thường bám rất sát Trần Uy. Thăng Long song hùng mà.
Đa số chiến sĩ thường chọn tu luyện một loại Võ Ta để làm nền tảng phát triển nhục thể. Khi lên cấp Tinh Vân chiến tướng chủ yếu tu luyện thần lực, cảm ngộ quy luật, mở rộng cùng cô đọng Tinh Vân. Còn chiến đấu thì sử dụng các loại Vũ khí cùng chiến kĩ được tinh lọc từ hệ thống tu luyện hiện đại. Như Trần Uy giai đoạn chiến sĩ tu luyện Lão Mai quyền, lên cấp Tinh Vân chiến tướng cũng vẫn tu luyện nó. Nhưng trong chiến đấu hắn lại dùng mác dù vẫn có những đường nét chiến kĩ cùng chiêu thức từ loại Võ Ta này.
Còn Phạm Ngọc lại đi theo con đường hoàn toàn khác. Hắn nhờ vào Cửu Long quyết cùng gần một tháng tu luyện chăm chỉ vừa qua nên đã dung hợp được năm loại Võ Ta rồi. Điều này nếu để bọn người Đại nguyên soái mà biết chắc sẽ kinh ngạc phát điên mất. Tu vi của hắn thì đúng là bậc hai nhưng tuỳ thời có thể tăng lên chiến lực thì thực ra có thể bộc phát rất mạnh. Hơn thế nữa hắn lại có cấp độ kiểm soát tinh thần hoàn mỹ. Còn mấy người kia không nói đến chuyện này cũng vì đa phần họ chỉ đạt được cấp độ tiêu chuẩn tương ứng với tu vi mà thôi.
- Rất tốt, tôi sẽ phân công như thế này. Tôi dẫn đầu cả đội, Phạm Ngọc bọc phía sau. Khi có chiến đấu thì mọi người cứ làm như lúc tập luyện trong trường. Nếu quần chiến thì tất cả cùng lên nhưng do tôi, Phạm Ngọc và Nguyễn Đức Khoa chủ công. Bỉnh, Quang và Bảo theo sau hỗ trợ. Còn riêng Minh Châu sẽ là đòn đánh bất ngờ của cả đội. Bắt đầu thôi!
Trần Uy thoáng suy tư về thực lực đội ngũ của mình một chút rồi phân công. Sau đó hắn phất tay lên ra hiệu. Dù không biết những đội khác như thế nào nhưng chiến đội của họ có tới ba cấp Tinh Vân chiến tướng có thể nói là rất tốt. Nhũng người khác đều là anh tài ưu tú của trường Thăng Long cả. Khả năng phối hợp thì bọn họ đã có cả kinh nghiệm từ môn học ở trong trường nên không phải lo lắng nhiều. Bảy người khí thế bừng bừng đi theo phía sau hắn bước về mỏm đá phía trước.
- Aaaa!
Cả đám Phạm Ngọc vừa bước chân ra đã cảm thấy hụt một cái rơi xuống. Hoá ra mỏm đá này phía dưới là một nơi sâu không rõ.
- Bọn nhỏ bắt đầu rồi sao?
Phía khu đất trống nơi đám Phạm Ngọc vừa xuất phát bỏ lại bỗng xuất hiện mấy ông lão. Hoá ra chính là đám người Đại Nguyên soái Võ Hồng Hà. Người lên tiếng hỏi là ngài cố vấn Trần Văn Thương. (Vip Truyện)
- Ừ, đám người kia cũng bắt đầu công kích toà tháp đó rồi.
Đại nguyên soái Võ Hồng Hà nhàn nhạt đáp lời.
- Hừ, cái toà tháp chiết tiệt đó không cho chúng ta vào mà lại chỉ có cấp Nguyên Tinh bậc ba trở xuống mới được. Thật tức chết.
Lão nguyên soái Lê Văn Ba cũng ở trong đám này lên tiếng.
- Yên tâm. Lần này chúng ta đã chuẩn bị rất kĩ lưỡng rồi. Lê Anh Tuấn cũng đã trở lại. Khả năng công phá được nó là tất cao.
- Vậy hả? Hắn cuối cùng cùng nghĩ ra rồi sao. Tên này rất được. Nếu không có sự kiện năm đó có lẽ hắn đã có thể trở thành đại tướng quân rồi.
- Ừm, hắn cũng còn trẻ mà. Tôi cũng rất tin tưởng vào tài năng Thanh Văn cùng Đinh Quân. Thôi chúng ta cùng xem đi.
Đại nguyên soái Võ Hồng Hà thấy mấy người Anh của mình nói về Lê Anh Tuấn cũng thoáng nghĩ ngợi. Tên này cũng từng có duyên làm học trò của ông song lại không thành. Sau đó ông khẽ lắc cổ tay.
- Xẹt. Xẹt...
Không gian trước mặt mấy người hiện ra chín hình chiếu khác nhau. Trong đó lần lượt có hình ảnh các chiến đội đang bắt đầu đợt huấn luyện này ở những khu vực khác nhau. Đồng thời phía sau mấy người cũng xuất hiện một khán đài nhỏ có mấy chỗ ngồi. Các vị này thấy thế cũng lùi lại ngồi xuống ánh mắt nhìn chăm chăm vào những hình chiếu trước mặt. Tương lai của Nam Thuỷ đặt rất nhiều vào đợt huấn luyện này.