Tinh thạch thế nhưng lại chỉ hướng Hi Tư Lạc, kết quả này hiển nhiên ngay cả Hi Tư Lạc đều không dự đoán được, kinh ngạc cực kỳ. Kỳ thật dựa theo chỗ ngồi, tính cả Kim Hi, xác suất mỗi người đều là một phần tư, nhưng Hi Tư Lạc hiển nhiên cũng không cho rằng sẽ chỉ tới mình, cho nên miệng mở rộng không biết nói cái gì.
Kim Hi kỳ thật có chút thẹn thùng, kiểu đổ xúc sắc quyết định sủng hạnh ai là “giấc mộng lớn của nam nhân”, hắn cũng không phải chưa từng có, chẳng qua khi thành hiện thực, vẫn cảm thấy có chút hoang dâm vô đạo. Nạp Lan nhìn kết quả cuối cùng, trên mặt khó nén khỏi thất vọng, nhưng y cũng không nói gì. Hoa Lê thấy, ngượng ngùng cười cười, Kim Hi biết trong lòng y cũng rất thất vọng, nhưng ngoài mặt không biểu hiện ra. “Nếu ta có ba căn thì tốt rồi.” Kim Hi nghĩ nghĩ phun ra một câu ngu đến cực điểm. Ba người lập tức nhìn hắn khinh bỉ, rõ ràng đã hình dung ra cảnh tưởng khủng bố ấy.
Kim Hi bị Tát nhĩ của mình đồng loạt ghét bỏ, lập tức cười xấu xa nhào lên Hi Tư Lạc. Lúc này lửa trại còn cháy, làn da Hi Tư Lạc được ánh lửa thoa lên màu sắc bóng loáng, Kim Hi yêu thích vuốt cơ bụng xinh đẹp kia, hai tay Hi Tư Lạc chống thân thể, rũ đôi mi dài, nhìn tay Kim Hi dao động trên thân mình. Kim Hi tối hưởng thụ kỳ thật chính là thời khắc này, Tát nhĩ của hắn hoàn toàn tín nhiệm triển khai thân thể mình, mặc hắn rong ruổi, đó thuần túy là tín nhiệm và tình yêu. Kim Hi gục xuống bụng Hi Tư Lạc, Hi Tư Lạc ngửa đầu, cố gắng duỗi thân, nhưng hơi thở của Kim Hi khiến cơ bụng y chịu không nổi, không ngừng phập phồng. Kim Hi chìa đầu lưỡi, như ngòi bút vẽ trên tấm lụa mà thưởng thức làn da Hi Tư Lạc.
“Thực ngứa.” Hi Tư Lạc thở dài một tiếng, khi Kim Hi nhẹ nhàng hà hơi quanh rốn y, đầu lưỡi tiến vào rốn Hi Tư Lạc, ngón tay miết lên thắt lưng Hi Tư Lạc, dọc theo đùi chậm rãi vuốt ve, côn thịt Hi Tư Lạc đã sớm ngóc đầu, khi bán nhuyễn cọ vào ngực Kim Hi, càng ngày càng cứng rắn, bị ngực Kim Hi ép tới hơi gấp khúc, sau đó liền thẳng băng, đánh vào cằm Kim Hi, vểnh lên tận rốn. Kim Hi dùng ngón tay đè ép gốc nhục côn của Hi Tư Lạc, đầu lưỡi vẫn quấn lấy rốn Hi Tư Lạc, đầu lưỡi thỉnh thoảng thổi qua nhục côn Hi Tư Lạc. Hi Tư Lạc cúi đầu rên rỉ, đầu lưỡi Kim Hi giống bàn chải nhỏ đảo qua quy đầu của y, còn chui vào mã nhãn của y, nơi đó chảy ra chất lỏng bị Kim Hi bôi lên rốn Hi Tư Lạc. Hi Tư Lạc hai tay khoát lên đùi mình, hai chân thon dài mở thật lớn, như sơn dương trên tế đàn, tùy ý ác ma Kim Hi thưởng thức. Kim Hi hôm nay đặc biệt ôn nhu, cũng đặc biệt giày vò người, hắn ôn nhu liếm láp nhục côn Hi Tư Lạc từ trên xuống dưới, ngay cả song cầu cũng bị hắn ngậm trong miệng dùng đầu lưỡi đùa nghịch hồi lâu, đến khi Hi Tư Lạc rốt cục giạng chân ngồi trên người hắn, ngực bụng cùng nửa thân dưới đều sáng bóng ngân lượng, theo động tác Hi Tư Lạc phập phồng, dưới ánh lửa khi sáng khi tối.
Hi Tư Lạc sớm đói khát không chịu nổi, lôi kéo tay Kim Hi lung tung vuốt ve thân thể mình, Kim Hi ôn nhu âu yếm y, bàn tay nắm hai bên sườn Hi Tư Lạc, ngón tay cọ nụ hoa Hi Tư Lạc, tham lam hôn lấy làn da ướt mồ hôi của y. Đây là một thứ tình ái khoái trá, nháy mắt đạt tới triều cường, Kim Hi cảm thấy đều muốn hôn mê, thật sự có một loại khoái cảm “bạch quang huyễn mục” mãnh liệt bắn thẳng vào đại não. Mà Hi Tư Lạc cũng thích tới vài giờ, y chật vật ghé vào vai Kim Hi, thân thể phi thường mệt mỏi, mồ hôi nhỏ lên ngực Kim Hi. Nhưng Kim Hi trong khoái cảm triều cường vẫn còn có chút lo âu phát hiện, lúc này có chút không giống khi làm cùng Tạp Tắc Nhĩ, không có cái loại cảm giác kỳ diệu tiến nhập đặc biệt sâu kia. Hơn nữa Hi Tư Lạc tựa hồ đặc biệt mỏi mệt, tuy rằng y phun ra nuốt vào nhục côn Kim Hi đói khát nhiệt liệt hơn ngày thường, nhưng cũng không đạt tới thể năng cực hạn, hiện tại y lại ngay cả trượt xuống khỏi người Kim Hi cũng làm không được, hai chân vô lực giẫm mặt đất hai cái. Nạp Lan đi tới đỡ Hi Tư Lạc dậy, Hi Tư Lạc có chút xấu hổ, dùng cánh tay che mặt. Kim Hi lại cảm giác thể lực vẫn rất dồi dào, mà lúc này Hoa Lê đã bu lại.
Kim Hi có một khắc cảm thấy, Tát nhĩ quá nhiều, kỳ thật Giống đực cũng rất vất vả, bởi vì cần lấp đầy tiểu huyệt hư không của từng Tát nhĩ, nhưng mà loại vất vả này hắn cũng vui vẻ chịu đựng. Hoa Lê như tên trộm nhích lại gần, y đôi khi sẽ cố ý muốn nắm vị trí chủ đạo, nhưng sẽ bị Kim Hi sẽ gây sức ép gấp bội, nhưng sau đó Kim Hi phát hiện, tao hóa này là cố ý, y thích bị Kim Hi thô bạo đối đãi. Cho nên Kim Hi kéo cổ y, hung hăng hôn Hoa Lê. Đầu lưỡi Hoa Lê nho nhỏ ráp ráp, khi hôn môi sẽ có cảm giác đau đau, y cười toe toét, lộ ra răng nanh trắng tinh, Kim Hi đè y xuống, bàn tay vuốt ve cơ ngực Hoa Lê, cơ ngực Hoa Lê dày mà hữu lực, Kim Hi ngang tàn vuốt ve, thậm chí thô bạo xoa nắn đến mức in lại dấu tay. Hoa Lê nắm tay Kim Hi, cắn ngón tay Kim Hi, đầu lưỡi liếm lấy khe hở, híp mắt hưởng thụ. Tay Kim Hi theo ngực Hoa Lê trượt đến phía sau lưng y, tấm lưng dày sờ lên bóng loáng mà ấm áp, hắn một đường trượt đến thắt lưng Hoa Lê, Hoa Lê ngồi xổm hơi hơi động thân, để tay Kim Hi thuận lợi nắm lấy mông y. Kim Hi thích loại cảm giác này, vô luận thích tác quái, thích làm mấy chuyện xấu như thế nào, Hoa Lê chưa bao giờ cự tuyệt hắn, mặc dù trong tình ái y có vẻ thực chủ động, thậm chí có điểm phóng đãng, nhưng một mặt này chỉ để mình Kim Hi xem, tựa như hiện tại y nắm ngón tay dính đầy nước miếng của Kim Hi, nắm cả nắm tay ấy trong tay, chỉ có ngón trỏ vươn ra, vuốt mã nhãn y. Giờ phút này Hoa Lê phi thường dâm đãng, y khoẻ đẹp, cường tráng, là một nam nhân sẽ khiến vạn nữ nhân ái mộ, thế nhưng y lại ngồi chồm hỗm, không biết thẹn nhếch nhục côn lên, dùng mã nhãn phun đầy dâm thủy hôn hít ngón tay ướt át của Kim Hi, mà y còn lộ ra răng nanh trắng tinh cười xấu xa, như là một đứa trẻ khờ dại giở trò đùa dai. Kim Hi từ từ hoạt động nắm tay, ngón trỏ hơi hơi đâm vào mã nhãn của Hoa Lê, đỉnh quy đầu rất tròn bị đè ép dưới ngón tay hắn, hắn vươn người cắn lên cổ Hoa Lê, cắn cắn hầu kết Hoa Lê. “Hừ ân” Hoa Lê gian nan rên rỉ, lúc bị cắn cắn, ngược lại đặc biệt muốn nuốt nuốt, nhưng đôi môi Kim Hi lại hàm chứa cổ y, khiến hầu kết di động thập phần gian nan. Kim Hi đi xuống gặm xương quai xanh, tay Hoa Lê run run lên, y kích động thân thể có chút mất đi lực khống chế, cầm không nổi tay Kim Hi, tay Kim Hi cầm nhục côn tráng kiện của Hoa Lê, phân thân vừa to lại vừa cứng có độ cứng kiệt ngao bất tuần, hắn có chút thô lỗ dùng sức nhéo xuống. Hoa Lê đang hơi hơi nâng mông mặc hắn đùa bỡn, tay Kim Hi nâng mông y, ngón giữa cũng đã chạm tới cửa huyệt hơi hơi co rút của Hoa Lê. Bị Kim Hi nắm chặt, cái mông Hoa Lê nháy mắt kéo căng, cơ thể căng đầy cùng làn da bóng loáng, làm Kim Hi nháy mắt có một loại dục vọng mạnh mẽ tách ra nó, hung hăng sáp nhập, nhưng càng làm hắn kinh ngạc chính là tiểu huyệt Hoa Lê, Hoa Lê hoàn toàn không đề phòng động tạc đùa bỡn của hắn, cho nên ngón tay Kim Hi tiếp cận chỉ hơi chút dùng sức là có thể tiến vào nửa ngón tay, hắn lại thích ác ý vỗ về chơi đùa nơi không ngừng run rẩy kia chậm chạp không có đột phá, mà khi Hoa Lê kẹp chặt, nơi ấm áp ấy đã hơi hơi ươn ướt.
Kim Hi nhớ rõ Mẫu mụ từng nói, hai Thú nhân đồng thời làm cùng Giống đực thì có khi sẽ cần dùng tinh dịch của đối phương làm bôi trơn. Nhưng hắn cơ hồ chưa từng đụng tới tình huống này, Tát nhĩ của hắn khi ở trong lòng hắn, cơ bản rất nhanh liền “nhuyễn như xuân thủy”. Hơn nữa làm một nam nhân Địa Cầu, hắn biết kia tuyệt đối không phải loại nước hóa học nào đó, đó là một loại chất lỏng mang theo mùi thơm thản nhiên của cơ thể, bôi trơn tề thiên nhiên, là loại tuyến thể Thú nhân tiến hoá để bảo vệ mình. Hắn từng khẩn trương hỏi qua Bạch Linh có gặp tình huống như vậy hay không, Bạch Linh dùng giọng điệu vừa ao ước vừa đố kỵ nói “Thú nhân rất mẫn cảm với mùi và âu yếm, như vậy thuyết minh bọn hắn đã đợi không kịp.” Lúc đó hắn không hiểu rõ, Bạch Linh tức giận đến xoay người mà đi, chỉ để lại một câu “Vậy thuyết minh bọn hắn đã cực kỳ thèm muốn! Ngàn vạn lần đừng ép ta nói đệ đệ của ta đang phát lãng!”
Cho nên hắn cũng không thực lo lắng, hắn tiến đến bên môi Hoa Lê: “Khát khao như vậy? Đã muốn xuất thủy.” Hoa Lê thậm chí có chút ngượng ngùng cắn môi, tiểu hổ nha đáng yêu hơi hơi bốc lên, theo lỗ mũi phát ra từ tính “Ân”. Hơi thở Kim Hi thô dần, hắn vỗ vỗ mông Hoa Lê, “Ngày hôm nay đổi tư thế, lật người quỳ lên.”
“A?” Hoa Lê có chút ngốc, há to mồm ngây người răng nanh đáng yêu như ẩn như hiện, một đôi hổ nhĩ tròn tròn mượt mà run hai cái, sau đó y cười hắc hắc, làn da chocolate dưới ngọn lửa đỏ rừng rực, y xoay người hai tay chống đất, hai đầu gối quỳ trên mặt đất, nhếch cái mông nhạt màu lên đối diện Kim Hi, cửa huyệt đỏ tươi trôi nổi ánh sáng nhàn nhạt, hổ vĩ linh hoạt uốn lượn trên không trung, chà qua cánh tay Kim Hi. Kim Hi lại không hề động thân, tay hắn từ giữa hai đùi Hoa Lê đùa bỡn song cầu của Hoa Lê. Nhục côn của Hoa Lê dán lên bụng, cao hoàn treo lên, bị Kim Hi nâng lên tả hữu gảy gảy. Y phục hạ thân, đầu ghé lên tấm da thú trải trên mặt đất, khuôn mặt anh tuấn chôn trong lớp da lông mềm mại, ánh mắt sáng ngời nhìn Kim Hi, cười đến lộ ra một bên răng nanh, y dùng hai vai chống thân thể, đùi càng thêm mở rộng, lấy tay ép nhục côn mình xuống, đưa đến tay Kim Hi. Nhục côn kiên cường tráng kiện bị ép đến góc độ khi mềm rũ mới có, Kim Hi nắm nó chơi đùa, dùng bàn tay ma xát quy đầu, hai tay Hoa Lê hạ xuống nắm lấy da thú, mắt híp lại, miệng mở rộng hổn hển rên rỉ, lông tơ trên tấm da bị thổi rung động.
“Thật giống như mọc cái đuôi thứ hai.” Kim Hi cúi đầu cắn cắn mông Hoa Lê, đầu lưỡi chậm rãi dời đến cửa huyệt, mông Hoa Lê co chặt, Kim Hi ác ý nói: “Tự mình tách mông ra.” Hoa Lê ánh mắt ướt át, mê mang ân một tiếng, hai tay từ thắt lưng lần qua, cầm mông mình, tay Kim Hi thưởng thức nhục côn tráng kiện của Hoa Lê như vắt sữa, đầu lưỡi đỉnh vào tiểu huyệt Hoa Lê, Hoa Lê thấp giọng thở hổn hển. Kim Hi khẽ cắn mông y, tiểu huyệt Hoa Lê kịch liệt co rút, mặt y chôn trong lớp da lông, ấp úng nói: “Nhanh lên đi, chịu không nổi.”
“Chịu không nổi sao?” Kim Hi thổi khí vào tiểu huyệt, nhìn nơi đó mẫn cảm rung động. “Phía sau, nơi bị ngươi thổi.” Hoa Lê giảo hoạt né tránh vấn đề. “Nơi bị thổi làm sao?” Kim Hi cũng không chịu buông tha y. Hoa Lê hiểu ý cầm lấy cánh tay Kim Hi, quay đầu lại hơi cầu xin nhìn hắn. Kim Hi lúc này mới đỡ thịt côn của mình, chậm rãi tiến nhập thân thể Hoa Lê. Hắn lần đầu chọn phương thức cẩu giao sáp nhập Hoa Lê, Hoa Lê hoàn toàn khống chế không nổi quyền chủ động, Kim Hi cũng phát ngoan, đâm vừa hung vừa mãnh liệt, đỉnh đến Hoa Lê trước sau chớp động, tiếng đánh lạch cạch lạch cạch, chất lỏng ở chỗ giao hợp không ngừng nhỏ xuống da lông trên mặt đất. Hoa Lê nhịn không được thò tay sờ thịt côn của mình, nhưng Kim Hi lại bắt lấy cánh tay y cố định phía sau lưng, mà tay kia của Hoa Lê thì phải chống đỡ thân thể mình, bị Kim Hi dùng tư thế như tù binh này kiền đến chỗ sâu nhất, Hoa Lê cằm gối lên cánh tay phóng đãng kêu lên, cho dù bày nhiều kiểu dâm đãng y cũng nói không nổi dâm từ diễm ngữ gì, chỉ có từ tiết tấu đụng chạm kịch liệt mà a a a liên miên không dứt, tay bị chế trụ dùng sức nắm tay Kim Hi, gắt gao siết, nhưng một lát sau lại không còn khí lực, Kim Hi đỉnh đến hung hãn, sau đó lại như y bị Kim Hi thao mỏi nhừ thân thể. Kim Hi buông lỏng tay y, nắm hai bên thắt lưng y, như vậy lại càng dễ phát lực, cái đuôi Hoa Lê mới bắt đầu còn lung tung run rẩy, sau lại thẳng băng, đỉnh đến điểm, phía sau cắn ngày càng chặt. Kim Hi ghé vào người y, cắn cắn bả vai bằng phẳng rộng rãi của y, cắn cổ Hoa Lê, như dã thú giao hợp, thật sâu xuất trong thân thể Hoa Lê. Kỳ quái chính là Hoa Lê rõ ràng là kiểu cẩu giao, cũng mệt mỏi xụi lơ ở đàng kia, thân thể vẫn duy trì tư thế mông nhếch cao cao, gối lên cánh tay mình chậm chạp không thể đứng dậy.
Kim Hi lại cảm thấy trong thân thể có một đoàn lửa, tựa hồ khí lực vô cùng dồi dào, hắn chủ động tới bên Nạp Lan, đẩy ngã Nạp Lan lên mặt đất, rõ ràng vừa mới phát tiết một lần, nhưng phía dưới đã lại cứng rắn khó chịu, may mắn hắn còn biết cầm đùi Nạp Lan, gấp chân Nạp Lan lên đến ngực, dùng miệng lưỡi chăm sóc tiểu huyệt Nạp Lan một phen. Nạp Lan diễn cảm trở nên ngày càng phong phú, lúc này là một loại biểu tình yếu đuối, hai tay y ôm chân mình, Kim Hi thì dùng hai tay kẹp hai bên y, ánh mắt như mang theo ngọn lửa xâm lược nhìn chằm chằm Nạp Lan, hung hăng cắm vào trong thân thể Nạp Lan. Nạp Lan bị Kim Hi kịch liệt trừu sáp nhịn không được cầu xin tha thứ, nhưng Kim Hi đã kích động quá độ, hắn chỉ có thể tạm thời khắc chế dục vọng của mình, cho nên sau khi bắn vào trong thân thể Nạp Lan hai lần, lại làm Hi Tư Lạc và Hoa Lê một lần, hắn cảm thấy vẫn còn có thể làm tiếp, nhưng nhóm Tát nhĩ của hắn hôm nay lại cực kỳ suy nhược, mặc hắn an bài, mà hắn còn nhớ rõ quyết không thể thương tổn Tạp Tắc Nhĩ, cho nên đành phải nhảy xuống Khuê hà ngâm mình một hồi.
Loài cá này hiệu quả rất cổ quái, ngày hôm sau thức dậy tất cả mọi người đều cho rằng như vậy. Mà bọn hắn cũng không biết nguyên nhân tạo nên sự khác biệt ấy. Hơn nữa ngày hôm sau không ai có phản ứng mang thai rõ ràng như Tạp Tắc Nhĩ, Kim Hi không để ý, nhưng Hi Tư Lạc lại đặc biệt uể oải, tuy rằng ngoài mặt y không biểu hiện ra cái gì, nhưng hôm qua y chiếm được Kim Hi đặc biệt sủng ái, mà kết quả cuối cùng lại không như y chờ mong, làm trong lòng y rất khó chịu.
“Nếu tốc độ Thần Long nhanh như vậy, không bằng chúng ta tiếp tục thăm dò nơi này, trong trí nhớ Thần Long, đi thông Thánh Địa chủ yếu là thủy lộ, Khuê hà ở hoàng thổ cao nguyên này còn có rất nhiều nhánh sông, mà trong những nhánh sông này tựa hồ lưu trữ di vật về văn minh ký ức của Giống đực thủa sơ khai, ta cảm thấy chúng ta hẳn là nên đi xem.” Lúc này hành trình Thánh Địa, đối với Kim Hi mà nói thu hoạch lớn nhất không thể nghi ngờ chính là Tạp Tắc Nhĩ mang thai, đối với lịch sử văn minh thế giới này thu hoạch lớn nhất chính là lý giải nguồn gốc văn minh, tai họa và trùng sinh. Nhưng đối với cống hiến Bộ lạc kỳ thật rất nhỏ, hắn đã có phương tiện giao thông hữu lực như Thần Long, hoàn toàn có thể nghịch lưu mà trực tiếp dọc theo Khuê hà trở lại Bộ lạc Bỉ Mông, như vậy trước đó, vì sao không tìm xem có gì đó hữu dụng với Bộ lạc hay không, tỷ như vũ khí sắc bén như trường đao của Long Tước?