Phản Chuyển Thú Nhân

Chương 52: Chương 52: Thần Long




Đứng trên bình thai, Kim Hi nắm tinh thể cam sắc hít thật sâu một hơi, chậm rãi rót Ngả Lộ Ni lực vào bên trong long tinh, một đợt sóng hữu hình, màu cam tán phát ra ngoài. Có tần suất ánh sáng đều phi thường cao, đợt sóng này hiển nhiên không chỉ là ánh sáng màu cam, năng lượng của nó phi thường cường đại, trực tiếp xuyên qua núi đá khuếch tán về bốn phương tám hướng.

Mặt nước yên tĩnh không tiếng động, nhưng mọi người đột nhiên cảm thấy tim đập nhanh, đó là cảm giác khi một loài động vật hung mãnh đến cực điểm tới gần. Giữa sáu Ca linh lưu động luồng điện, Kim Hi chắn trước các Tát nhĩ của mình. Nghe nói Ca linh ban sơ cùng Thần Long là sinh vật cùng cấp, phương thức sinh sản của nó là phân tách, hiện tại thực lực của Ca linh đơn thể có hơi thấp, sáu con kết hợp có thể liều mạng với Ngả Lộ Ni lực của Thần Long. Đúng vậy, Thần Long không chỉ có năng lực vật lý đáng sợ, còn có thể vận dụng Ngả Lộ Ni lực, chỉ sợ trên thế giới này chỉ có Kim Hi cùng các Thú nhân đứng đầu đại Bộ lạc liên thủ, mới có thể miễn cưỡng áp chế Thần Long, nhưng tuyệt đối không thể hoàn toàn áp chế nó.

Sinh vật cường hãn đến đáng sợ như vậy, đến tột cùng là bộ dáng gì? Kim Hi khẩn trương nhìn bóng dáng u ám dần xuất hiện ngoài sơn động, bóng dáng kia chậm rãi bơi vào đường giữa, thân thể ước chừng hai thước, có một cái đầu thật lớn, không thể chen vào sơn động, đành phải chậm rãi ngẩng đầu lên, dòng nước từ trên đầu nó rào rào chảy xuống, thấm vào vảy hỏa hồng sắc, hé ra cái mặt hung tàn đến cực điểm.

Sừng lam sắc phân nhánh hắc sắc, long nhĩ hẹp dài hơi buông thỏng, cái mũi lớn như loài khuyển, dưới mũi còn mọc một đám râu dài làm cho người ta sợ hãi.

“Ách, Mộc Tu Long?” Kim Hi sửng sờ, quá hung tàn, ngươi cho ta là Hoa Mộc Lan sao, dáng lớn như vậy, đúng hình tượng Mộc Tu Long trong 《 Hoa Mộc Lan 》 của Disney, ngươi như vậy, sẽ hù chết người đó biết không???

Thần Long, hoặc Mộc Tu Long, tính mềm dẻo của thân thể rất mạnh, trên thân thể khổng lồ bao trùm lớp vảy tinh mịn lớn bằng móng tay, nhìn từ xa giống như làn da thông thường, khiến thân thể nó có thể uốn thành độ cong kỳ diệu, nó rướn cổ thăm dò vào, đầu lưỡi hồng hồng thật dài liếm lên mặt Kim Hi, lại làm Kim Hi dính một thân nước miếng. Chỉ khi hé miệng mới có thể nhìn ra nó quả thật là một con mãnh thú, bởi vì trong miệng nó mọc hai hàm nhìn qua cũng không sắc bén, nhưng giống như răng cá sa.

“Ta nên nghĩ đến, cho dù có tạo ra rồng, cũng phải dựa vào gen sinh vật hiện hữu, người phương Tây biết cái gì là rồng sao, Áo Lạp Hách hẳn là xem 《Dragon Ball 》 với 《Hoa Mộc Lan 》 đi, tính lừa ta sao, Trung Quốc vì sao có thể được thế giới Anime ca tụng, chính là vì triển lãm ra rồng Trung Quốc uy nghi a, may mắn không phải Cừu vui vẻ a!” Kim Hi không nói gì điên cuồng phun tào.

Có điều ít nhất, nếu chưa xem 《Hoa Mộc Lan》, Thần Long nãy vẫn miễn cưỡng có thể dọa người khác, dù sao cũng có thân thể khổng lồ thế kia. Thân thể mềm dẻo cực độ khiến nó có thể làm được động tác không thể tưởng tượng, cả người cong thành hình S, nhóm Tát nhĩ nhảy lên Thần Long, bọn họ đều là lần đầu tiên nhìn thấy động vật thần kỳ này, đã tràn ngập kính sợ cùng kinh hãi nhìn Thần Long. Trên thực tế tính tình Thần Long tốt hơn Kim Hi nghĩ nhiều lắm, thật sự như là một đứa nhỏ, chỉ biết phát ra ý thức rất đơn giản, tỷ như, “Ăn cá, ăn cá!”

“Không thể ăn!” Kim Hi phản ứng một chút, mới ý thức được Thần Long đãngẩng đầu lên chuẩn bị đâm vào trong nước, vòng thân Thần Long đường kính hai thước, chở bọn hắn vẫn thực nhẹ nhàng, đám lông trên lưng nó cũng có thể trở thành dây cương, nhưng nếu Thần Long ẩn vào trong nước, bọn hắn không phải chết ngạt sao. Xem ra Thần Long quyến luyến vô cùng sâu đậm với nước, thân thể lộ trên mặt nước chỉ có phần bị bọn hắn ngồi, còn lại đều như ẩn như hiện ở trong nước. Tốc độ quay về cực nhanh, không quá nửa ngày bọn hắn đã đến sơn động ở một ngày trước.

Lần trước Long Tước còn đây, hiện tại Long Tước lại bỏ bọn hắn mà đi, nhưng tất cả mọi người đều không đề cập tới đề tài này. Kim Hi biết nhóm Tát nhĩ đang chiếu cố tâm tình của hắn, chỉ là trong lòng hắn kỳ thật cũng không quá khó chịu. Hắn quả thật có hảo cảm với Long Tước, có điều hắn tuy sắc, nhưng không phải đại cải củ hoa tâm, nhóm Tát nhĩ của hắn đều yêu hắn sâu đậm, cho nên hắn cũng tha thứ bản thân đa tình. Mà như Long Tước, hai người đều dừng bước ở hảo cảm, lập trường lại khiến bọn họ không thể đến với nhau, hắn cũng sẽ không chấp nhất nhớ mãi không quên. Hắn đã có Tạp Tắc Nhĩ, Nạp Lan, Hi Tư Lạc, Hoa Lê tốt như vậy, nếu nhớ mãi không quên một người Bộ lạc đối địch mà thương tổn bọn họ, đó không chỉ là tự thân ý chí bạc nhược, mà còn thật có lỗi với nhóm Tát nhĩ. Cho nên hắn thực tích cực chủ động chuẩn bị hầu hạ nhóm Tát nhĩ của mình, nhưng có vẻ như hắn lấy đại cục làm trọng mà “buông tay”, ngược lại làm các Tát nhĩ hiểu lầm thành hắn khúc mắc khó giải.

Nạp Lan rống lên một tiếng, đột nhiên biến thành thú hình, bộ lông hắc sắc bóng loáng như sa tanh, đôi mắt lam sắc thiện lương lóng lánh, giống như thần linh hóa thân trong bóng đêm đi ra. Hoa Lê cũng nối gót biến thành thú hình, thú hình y là Cọp răng kiếm quất sắc, giống như một đoàn lửa đỏ rực đứng lặng nguyên tại chỗ. Sau đó, Kim Hi ngây ngốc đứng ở đó, nhìn hai Tát nhĩ của hắn biến thành thú hình uy vũ, sau đó mở to hai mắt, song song ngồi, rên rỉ tiếng kêu tinh tế. Cái này là hắn ngẫu nhiên ngâm nga khúc dân ca cho Hoa Lê nghe, hiện tại bị bọn họ suy diễn thành thế này, thật sự là vừa囧lại vừa manh. Kim Hi nhào qua xoa đầu bọn họ, hai con vật họ mèo đều cọ lên thân thể Kim Hi.

Thật sự, thật sự điên mất rồi, cho dù là thú hình, cũng yêu đến tận xương tủy, cho dù bọn họ vĩnh viễn biến thành dã thú, mình cũng sẽ thực biến thái mà làm với bọn họ đi, chỉ có kết hợp thân mật nhất, mới có thể khiến tâm hồn gần nhau hơn.

Kim Hi dùng hành động thực tế bày tỏ tâm tình của mình thực vững vàng, hắn chủ động câu loài cá lần trước lên. Tạp Tắc Nhĩ vẫn luôn là người thực ôn nhu, nhưng Kim Hi cảm giác Tạp Tắc Nhĩ, lúc này đây, thế nào lại như cố ý làm mấy chuyện xấu nha. Y chế biến cá mùi vị đặc biệt mê người, cắm bên đống lửa, da cá vàng ươm làm người ta rớt nước miếng. Kim Hi cảm giác hắn có thể nhìn thấy cái đuôi đang ngoe nguẩy phía sau Tạp Tắc Nhĩ.

“Ngươi không phải là không thể ăn cá này sao?” Kim Hi sán qua, ôm lấy Tạp Tắc Nhĩ.

“Hẳn là vậy, trong lúc mang thai, chỉ có thể giống như ban ngày, không thể chân chính làm, ta sợ ăn sẽ nhịn không được.” Tạp Tắc Nhĩ khi nói về hài tử, trên mặt liền nổi lên biểu tình ôn nhu thực động lòng người, rõ ràng là khuôn mặt nam giới, lại có một loại mẫu tính chói lọi kỳ diệu, tình thương của mẹ, không liên quan đến giới tính, đó là ràng buộc đến từ sâu trong huyết thống.

“Sẽ không sao đâu, muốn không?” Kim Hi vuốt bụng Tạp Tắc Nhĩ, ôn nhu mát xa, ngoài miệng lại cười xấu xa hỏi.

“Vậy, chờ hài tử ra đời, tiếp tục hảo hảo bồi thường ta được không?” Tạp Tắc Nhĩ kề sát vào tai Kim Hi, nhẹ nhàng cắn lỗ tai Kim Hi, thanh âm hơi hơi khàn khàn, “Chủ nhân, của ta”

Kim Hi cảm thấy cái mũi đang nóng lên, thật sự muốn phun máu. Kiểu xưng hô trong khuê phòng này, quả nhiên chỉ có Tạp Tắc Nhĩ là thích hợp nhất, bình thường Tạp Tắc Nhĩ tối dịu ngoan nghe lời, dùng giọng khản hô lên tiếng chủ nhân kia, toàn tâm đều tín nhiệm giao phó cho mình, cái loại cảm giác này cũng đã tuyệt vời khôn kể. Thiên sát, Tạp Tắc Nhĩ lúc mang thai thế nào lại trở nên yêu nghiệt như vậy, hơi thở vừa đủ, cắn cắn không nhẹ không nặng, còn có âm cuối ý nhị mười phần, Kim Hi lập tức liền ngạnh, quả thực muốn chạy trối chết.

“Ngươi nói, tối nay ai sẽ người đầu tiên đây?” Tạp Tắc Nhĩ cố ý cắn lỗ tai Kim Hi hỏi. Kim Hi tức giận nhéo nhéo mông Tạp Tắc Nhĩ, Tạp Tắc Nhĩ thấp giọng cười rộ lên. Kim Hi quay đầu lại nhìn ba Tát nhĩ của mình, phát hiện bọn họ tuy rằng ngồi cùng nhau, nhưng ánh mắt đều nhìn nơi khác. Ngày đó, Tạp Tắc Nhĩ là người đầu tiên, hơn nữa Tạp Tắc Nhĩ ăn hai con cá nướng, nhiều hơn mọi người một ít, đây đều là tin tức có thể hữu hiệu cũng có thể không, nếu hoàn toàn tái diễn theo ngày đó, có thể có hiệu quả hay không đây?

“Ngươi cố ý nướng năm con cá a?” Kim Hi có chút bất đắc dĩ, mang thai thì tính cách sẽ biến hóa sao? Tạp Tắc Nhĩ thật sự quá xấu xa rồi, tuy rằng loại cá này mùi vị không tệ, nhưng mà năm người, chỉ có bốn người ăn, mỗi người một con rồi, còn lại một con cho ai đây?

“Ngươi có thể tự ăn a.” Tạp Tắc Nhĩ nhìn ra Kim Hi lo lắng, dựa vào Kim Hi. Kim Hi nhận thấy, Tạp Tắc Nhĩ kỳ thật cũng không phải hoàn toàn tự nhiên như biểu hiện bên ngoài, dù sao y mới mang thai không bao lâu, nếu cá này thật sự lại để cho bọn Hi Tư Lạc có người mang thai, trong lòng y nhất định sẽ thực phức tạp. Kim Hi ôm cổ Tạp Tắc Nhĩ, trán đè lên trán Tạp Tắc Nhĩ. Tạp Tắc Nhĩ có chút ngượng ngùng cười cười, cái mũi cọ cọ chóp mũi Kim Hi, Kim Hi cũng cọ lại, mặc dù là nhân hình, nhưng động tác này vẫn tràn ngập dịu dàng.

“Cơ hội khó có được, ta không nên như vậy.” Tạp Tắc Nhĩ thấp giọng nói. Ra khỏi Thánh Địa, bọn họ sẽ không thể ăn được loại cá chỉ đoạn Khuê hà này mới có, nếu con cá này công hiệu thật sự mạnh mẽ như vậy, vậy toàn bộ Tát nhĩ hẳn đều nên ăn nhiều một ít, dù sao Thú nhân mang thai xác suất quá thấp, ngay cả Thú nhân cường đại như Hoa Lê bị Kim Hi chà đạp nhiều lần thảm như vậy, vẫn chưa hề mang thai.

Kim Hi lại không nghĩ như vậy: “Ta không cưỡng cầu, thật sự, Tạp Tắc Nhĩ, có các ngươi, đã là hạnh phúc nhất của đời ta rồi, thượng thiên có thể ban hài tử cho ta, đều là quá mức thi ân.”

Tạp Tắc Nhĩ chặn môi hắn: “Không phải quá mức thi ân, ngươi nhất định sẽ có rất nhiều hài tử.” Kim Hi nắm tay Tạp Tắc Nhĩ, ôn nhu hôn lên ngón tay Tạp Tắc Nhĩ. Bầu không khí giữa hai người tràn ngập nùng tình mật ý, làm ba người ngồi bên nhìn đều có chút không được tự nhiên.

“Hình như, có mùi cháy.” Nạp Lan cúi đầu, hai tay ôm đầu gối, đầu gối lên đầu gối, nhẹ giọng nói.

“Tạp Tắc Nhĩ chế biến trông rất tuyệt, nếu không ta nếm thử trước hương vị đi?” Hoa Lê mở miệng, vuốt cái mũi mình, hiển nhiên cũng ngượng ngùng.

Hi Tư Lạc nhất quán dung nhượng, nhưng ánh mắt y cũng lóe sáng trộm nhìn cá nướng. Kim Hi phát cá nướng lần lượt đến tay bọn họ, mấy người nhanh tay nhanh chân ăn như hổ đói, sau đó cùng lúc nhìn con cá còn lại. Nạp Lan cúi đầu lấy tay vẽ vòng vòng trên mặt đất, Hi Tư Lạc như đang xếp lại bao đồ, có điều lăn qua lộn lại cũng không có động tác gì. Hoa Lê không phải cào đầu thì là gãi chân, giống như cả người nổi ngứa, chỉ là không nhìn Kim Hi.

Kim Hi cầm cá nướng, chú ý tới nhóm Tát nhĩ cả người đều run lên, hắn vứt cá nướng ra xa xa, Thần Long cao hứng phấn chấn nuốt ăn, cặp mắt nó rõ ràng to hơn bọn Nạp Lan, đã sớm thèm khát không chịu nổi rồi. Kim Hi lấy khuê tinh mình dỡ từ Thánh Địa xuống ra, đặt ở mô nhỏ trên mặt đất, khụ một tiếng, vuốt góc nhọn của khuê tinh, sau đó nhẹ nhàng xoay tròn. Ba Tát nhĩ đều như mèo con thấy cần câu mèo, nhìn chằm chằm khuê tinh không chuyển mắt, bọn họ đều đoán được, khuê tinh chỉ vào ai, thì có thể đó là người đầu tiên làm với Kim Hi, như vậy cũng có thể nghỉ ngơi một hồi, rồi lại làm người cuối cùng, qua việc Tạp Tắc Nhĩ thành công đều làm bọn họ cân nhắc thật lâu, trong lòng ai cũng muốn hoàn toàn rập khuôn theo Tạp Tắc Nhĩ để thử thử.

Nhóm Tát nhĩ đều khát vọng mang thai, khiến Kim Hi trong lòng vừa ngọt vừa chua, còn có chút chát chát. Khôi hài chính là lần đầu tiên lại chỉ đúng Kim Hi. Hi Tư Lạc ngồi xa nhất cũng đỏ mặt sán lại đây, vây quanh tinh thạch kín không kẽ hở. Kim Hi lại dùng sức xoay, tinh thạch chuyển động nhanh, dần dần thong thả, sau đó, trải qua vài vòng thong thả, cuối cùng chỉ đến một người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.