Phản Chuyển Thú Nhân

Chương 47: Chương 47: Hiệu quả cá siêu cường




Cát vàng như kim, nước xanh như phỉ thúy, hai bờ sông Khuê hà đẹp như tranh vẽ, bè gỗ chuyển động trên mặt nước, rẽ nước mà đi, bên người là một đám soái ca, Kim Hi thực sự có ý nghĩ cứ như vậy vĩnh viễn trôi nổi, không cần trở lại. Khó trách mọi người cho rằng theo Khuê hà hành hương Thánh Địa có thể rửa tội nghiệt, đường đi yên tĩnh đến mức tận cùng như vậy, quả thật khiến người ta phải cảm thấy có sinh mạng mới được sinh ra.

Trong hạp cốc ánh sáng dần dần ảm đạm, tuy rằng có thể chiếu tới vách đá dựng đứng hai bên bờ, nhưng rất ít có thể chạm tới mặt sông, mà ánh mặt trời đổ trên hoàng thổ hai bờ sông, hiện tại đã dần trở nên mờ nhạt, chuyển qua màu đỏ.

Trên đường hành hương Khuê sông, luôn xuôi theo dòng, các dũng sĩ vượt qua Khuê hà trở về, để lại rất nhiều tin tức hữu dụng, tỷ như Hoa Lê tìm được một cái động tự nhiên. Nơi này địa thế kỳ lạ, vừa vặn được Khuê hà bào mòn ra một sơn động nhỏ, cao hơn mặt nước, cho bọn họ có thể nghỉ chân.

“Đây là chỗ ở tốt nhất trước khi tiến vào lòng đất.” Hoa Lê vui vẻ nói, “Xuống chút nữa, cũng chỉ có thể cột dây thừng lên mỏm đá ngủ. Sâu hơn nữa, nghe nói đôi khi sẽ gặp quái thú khủng bố, buổi tối tuyệt đối không thể tùy tiện ngủ.”

“Quái thú? Là thứ gì?” Kim Hi không khỏi nhíu mi, nói thật, thế giới này có nhiều động vật với hắn mà nói, đều xem như quái thú, còn đối với Thú nhân cường đại mà nói có thể được xưng là quái thú, lại như thế nào đây?

“Không biết, chưa từng có ai gặp được cái gọi là quái thú.” Nạp Lan lập tức nhãn tình sáng lên, chủ động giải thích, “Nghe nói là giống cự xà có thân thể rất lớn, vảy bóng loáng, răng nanh đáng sợ, còn có thể bay nga!”

“Đó là ngươi trước đây không ngủ được ta bịa cho ngươi nghe.” Hi Tư Lạc không nói gì đỡ trán.

“Hửm? Nhưng, trước đây ta cũng nghe nói là cự xà thân thể rất dài a.” Tạp Tắc Nhĩ ngạc nhiên.

Hi Tư Lạc gật đầu nói: “Đúng vậy, nghe nói quả thật có người hành hương đã từng thấy bóng dáng sinh vật hẹp dài bơi dưới đáy nước, nhưng ném trường mâu xuống nó đã biến mất, còn nói sẽ đột nhiên lao khỏi mặt nước tập kích. Có người nói nó có đầu như cự điều, có người nói nó có sừng hươu, còn nói thân nó mọc vảy rắn, kỳ thật chưa có ai tận mắt thấy nó, nhưng đại đa số cho nó là rắn mà thôi.”

Kim Hi nhíu mày, Khuê hà càng ngày càng sâu, nếu đơn thuần dựa vào Ngả Lộ Ni lực rất khó tra xét dưới nước, nếu thêm năng lực Ca linh có lẽ có thể thử xem. Kim Hi nghĩ đến liền làm, sáu Ca linh khinh phiêu phiêu ở bên cạnh hắn, Ngả Lộ Ni lực kéo xuống dưới nước, xuyên qua đất đá vách núi kéo đến đáy sông, nước quá trong ắt không có cá, Khuê hà trong suốt như thế, lại bởi vì quá sâu, ngược lại tồn tại không ít sinh vật, có loài cá dài hai ba mươi centimet, còn có loại dài tới một thước. Ở chỗ sâu hơn, Kim Hi còn cảm ứng được một con rùa gần hai thước thoải mái du động. Kim Hi cảm ứng chỗ nông nhất là hơn bốn trăm thước, sâu nhất thì gần tám trăm, bởi vì đường sông hẹp dài, cho nên Kim Hi cảm ứng cũng không quá xa, phỏng chừng còn có chỗ sâu hơn, bên trong nước, không biết ẩn chứa bao nhiêu sinh vật khủng bố.

Kim Hi có chút khó khăn thu hồi Ngả Lộ Ni lực, mà nếu hắn tiếp tục kiên trì trong chốc lát, có thể cảm ứng được, một bóng dáng hẹp dài, đột nhiên từ bùn cát đáy sông luồn lên, miệng mở thật lớn nuốt mất nửa con rùa lớn, hướng về chỗ sâu trong con sông bơi đi.

Bọn Tạp Tắc Nhĩ đã chuẩn bị xong cơm chiều, khi Kim Hi thu hồi Ngả Lộ Ni lực, thuận tay bắt năm con cá nhỏ, nói nhỏ cũng dài gần nửa mét, nặng trịch thả vào sơn động. Trong sơn động không có nhiều củi gỗ có thể đốt, mọi người mắt ba ba nhìn Kim Hi. Kim Hi nhếch khóe miệng, trợ giúp Tạp Tắc Nhĩ nướng chín cá, chuyển vận hỏa lực ổn định, hiện tại cũng khiến hắn mất khí lực rất lớn, nhưng thấy Tát nhĩ của mình ăn uống vui vẻ, liền không để ý. Kim Hi vốn không thích ăn cá, cho nên chỉ ăn thịt khô cùng bánh mì mang theo, hắn quay đầu, Long Tước đưa lưng về phía bọn hắn ngồi ở nơi sâu nhất trong sơn động, khi y nhảy lên bè gỗ, rõ ràng không chuẩn bị gì, hiện tại nhất định là không có đồ ăn. Kim Hi cầm một con cá, đi đến phía sau Long Tước, giơ chân đá đá lưng Long Tước: “Cho”

Long Tước hiển nhiên ngửi thấy mùi, Kim Hi để ý đầu y theo cái mũi động động mà hơi hơi giơ lên, nhưng y chỉ ngửi ngửi, không nói cũng không động. Kim Hi ngồi bên cạnh y, chậm rãi xé một miếng cá, dưới lớp da vàng ươm là thớ thịt trắng mịn, hương khí tản mát xông vào mũi, chưa từng không có Giống đực sử dụng năng lực của mình hỗ trợ cá nướng, lại có hương liệu bí chế độc nhất vô nhị của Tạp Tắc Nhĩ, hương vị cá nướng này miễn bàn có bao nhiêu mê người. Khi thanh âm cô lỗ lỗ vang lên, Kim Hi thực muốn cười phá lên, hắn tà ác cười: “Ăn đi, kiêng ăn sao có khí lực đi theo chúng ta.” Đầu Long Tước hơi hơi quay lại lại nhanh chóng quay đi, Kim Hi tới phía sau y, từ phía sau ôm lấy y, Long Tước thân mình cứng đờ, cuối cùng cũng không cự tuyệt Kim Hi thân cận. Kim Hi xé thịt cá đưa tới bên miệng Long Tước, Long Tước do dự một chút, liền há mồm ăn. Kim Hi chỉ hưởng thụ niềm vui uy Long Tước được vài giây, Long Tước liền một phen đoạt lấy cá nướng, ăn như hổ đói. Kim Hi cười lắc đầu, đứng dậy về bên cạnh nhóm Tát nhĩ của hắn. Hắn không chú ý tới, khi hắn rời khỏi Long Tước, động tác của Long Tước hơi dừng một chút, không được tự nhiên vặn vẹo thân mình, tựa hồ có điểm không muốn.

Đều nói hải sản ngoài biển đều đại bổ, cá trong sông sâu tựa hồ cũng không kém. Kim Hi nằm trên chăn, đã có người kéo thân tới. Vừa chạm vào làn da hơi lạnh kia, Kim Hi đã biết nhất định là Nạp Lan. Mấy ngày nay đi vội, hắn cũng không dám làm nhóm Tát nhĩ của mình mệt mỏi hơn, không nghĩ tới ngược lại làm các Tát nhĩ đều nghẹn.

“Muốn ta sao?” Kim Hi cười vuốt ve mông y, Nạp Lan hôn hít mặt hắn, nhẹ nhàng gật đầu, “Vậy, muốn nó không?” Kim Hi cười tà dẫn tay Nạp Lan, Nạp Lan trực tiếp dùng hành động trả lời, y cúi thân, Kim Hi kêu lên một tiếng đau đớn, sau đó liền hưởng thụ ấn tóc Nạp Lan, tùy ý phân thân không ngừng bị phun ra nuốt vào.

“Ân?” Kim Hi sửng sốt, thế nhưng lại có người xán lại, hơn nữa, còn là Tạp Tắc Nhĩ da mặt vốn rất mỏng, Tạp Tắc Nhĩ khi có mặt người khác, chưa bao giờ chịu chơi NP, không nghĩ tới hôm nay lại chủ động lại đây. Kim Hi ôm Tạp Tắc Nhĩ cùng y hôn môi, Tạp Tắc Nhĩ hơi thở nóng rực, đồi ngực gắt gao dán vào Kim Hi, bị Kim Hi hôn đến động tình.

“Ngô.” Bên này đang hôn, thân thể Kim Hi chợt run rẩy, Nạp Lan rõ ràng đang nuốt quy đầu, vậy nhẹ nhàng cắn song cầu của mình là ai? Ngô, thủ pháp thô bạo này, không lẽ là Hoa Lê?

“Lão công.” Một tiếng ngân nóng rực vang lên bên tai, Kim Hi vừa thích, vừa kinh hách, thế nào ngay cả Hi Tư Lạc cũng tới. Hắn hiện tại đầu óc đã hoàn toàn không đủ dùng, tay trái nắm nhục côn cảm xúc thật tốt của Tạp Tắc Nhĩ, tay phải dao động quanh làn da ấm áp của Hi Tư Lạc đặt dưới thân mình, Tạp Tắc Nhĩ cúi đầu liếm cổ và đầu vai hắn, như tiểu cẩu tham lam đòi chủ nhân cưng chiều. Hi Tư Lạc thì tiếp cận đôi môi Kim Hi. Nạp Lan hàm chứa quy đầu của hắn, đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm lấy mã nhãn của hắn, dùng mọi kỹ xảo hắn đã làm dùng lại trên người hắn. Hoa Lê thì hấp duẫn thân phân thân hắn, y và Nạp Lan bình thường không quá thân cận, hiện tại lại hợp tác khắng khít, ăn ý cúi người, một tả một hữu ngậm cao hoàn của Kim Hi. Tạp Tắc Nhĩ xoay người ngồi lên trên người Kim Hi, hai tay ôm cổ Kim Hi, Kim Hi tay trái bị một căn nhục côn lấp đầy, một bàn tay nắm cổ tay hắn, đặt đỉnh quy đầu trơn tuột vào lòng bàn tay hắn, hắn cơ hồ theo bản năng cầm quy đầu, ngón tay chế trụ quan câu, dùng sức vuốt ve ma xát, Nạp Lan lập tức rên rỉ dồn dập. Mà tay phải hắn hiện tại đang cầm nhục côn dài lại thẳng của Hi Tư Lạc, hắn dùng ngón cái ma xát bụng Hi Tư Lạc đang cong lên, thịt trụ bị Kim Hi đè lại, Kim Hi có thể cảm giác được dâm thủy sắp chảy ra bị hắn ngăn chặn, từng luồng lực đạo đập lên bị hắn đè lại, Hi Tư Lạc nằm đầu vai hắn: “Lão công, đừng.” Kim Hi nghe lời, nháy mắt buông tay, một cỗ chất lỏng liền dọc theo thắt lưng y. Mà hai tay hắn đều đang hoạt động, hai tay Tạp Tắc Nhĩ đều ôm cổ hắn, đã có một bàn tay đỡ côn thịt của hắn đưa đến hậu huyệt của Tạp Tắc Nhĩ. Tạp Tắc Nhĩ khó nhịn di động thân thể, hậu huyệt nhanh chặt khiến Kim Hi thoải mái mà rên rỉ. Có một bóng dáng chen đến giữa Kim Hi và Hi Tư Lạc, một cây côn thịt thô dài đặt vào tay phải Kim Hi, Hi Tư Lạc dài mà thẳng, cái này cũng to mà dài, hai quy đầu như là quả cầu mát xa bị Kim Hi nắm trong lòng bàn tay đùa bỡn, mã nhãn của hai người bị Kim Hi ác ý kéo đối đầu với nhau, Hi Tư Lạc cùng Hoa Lê thở gấp muốn né tránh, Kim Hi lại không buông tha, hai người bình thường ngoài mặt hài hoà nhưng lại không thân cận, chỉ có lúc như vậy mới có thể rõ ràng nhận ra bọn họ phi thường “thân mật”, thân mật đến mức bọn họ cùng bị một nam nhân đùa bỡn nửa thân dưới, còn dùng côn thịt của mình cảm thụ nhục côn của đối phương. Mà Kim Hi chơi không biết mệt với kiểu làm họ thấy thẹn như vậy, ngón trỏ cùng ngón giữa ma xát mã nhãn ai đó, bàn tay cùng mu bàn tay đều dính chất lỏng chảy ra. Kim Hi cũng rất buồn bực, thường ngày bọn họ cho dù muốn, cũng không cùng lúc xán lại đây, hôm nay không những bốn người cùng lên trận, còn nhanh như vậy đã thấp thành một mảng, phía dưới như sông nhỏ, hiển nhiên phấn khởi đến chịu không nổi. Tạp Tắc Nhĩ động vừa chặt vừa nhanh, không khác gì sử dụng trái cây, rất nhanh liền suyễn không ra tiếng, tựa hồ không chịu nổi, gắt gao ngồi trên người Kim Hi, phía sau như cái miệng nhỏ nhắn thật sâu nuốt hết nhục côn của Kim Hi. Loại cảm giác này chưa từng có qua, rõ ràng Tạp Tắc Nhĩ không hề động, côn thịt của hắn thì vẫn chen chúc trong chỗ sâu của thân thể Tạp Tắc Nhĩ, tựa như mở ra nơi bí ẩn trong thân thể Tạp Tắc Nhĩ, nuốt gọn bộ phận vốn không thể bị cất chứa được, Kim Hi tiến nhập thân thể Tạp Tắc Nhĩ đến chiều sâu trước nay chưa từng có, quy đầu lại tê lại ngứa, khoái cảm xuất tinh ước chừng duy trì ba mươi giây, mà chất lỏng dính nị của Tạp Tắc Nhĩ cũng phủ kín ngực Kim Hi.

Nạp Lan dạng chân trên người Kim Hi, Kim Hi luôn cầm quy đầu của y ma xát, quy đầu no đủ bị ép ra chất lỏng đặc sệt, quan câu bị ngón tay Kim Hi ma xát, mã nhãn luôn không thể khép kín, đỉnh vào lòng bàn tay Kim Hi, phát ra tiếng òm ọp òm ọp. Hai tay Nạp Lan chống sau người, hậu huyệt bị Kim Hi xỏ xuyên qua, phía trước bị nghiền trong tay Kim Hi, khó được lớn tiếng rên rỉ rên rỉ phóng đãng: “Ca ca, thật sướng a.” Tiếng kêu dâm mỹ khiến Kim Hi càng thêm phấn khởi, phối hợp đỉnh vào Nạp Lan. Nạp Lan hôm nay cũng bắn rất nhanh, Kim Hi thậm chí không kịp phản ứng, chất lỏng nóng rực đã tràn một tay, nhớp nháp chảy xuống. Kim Hi dùng bàn tay dính đầy tinh dịch nắm eo Nạp Lan, hung hăng đẩy lên, đỉnh đến Nạp Lan gọi loạn, mới bắn thật sâu vào trong thân thể Nạp Lan.

Hi Tư Lạc cùng Hoa Lê thở gấp đều sốt ruột chịu không nổi, Hoa Lê hôn lên môi Kim Hi, y bình thường luôn bị Kim Hi khi dễ, rất ít khi được ôn nhu hôn môi như vậy. Nơi ẩm ướt của Hi Tư Lạc ngậm lấy Kim Hi, vẫn luôn giỏi khống chế tiết tấu nhưng hôm nay y cũng dị thường hưng phấn, theo động tác phập phồng trừu sáp, nửa thân dưới bành bạch đánh vào bụng Kim Hi, cùng thanh âm va chạm với nửa thân dưới Kim Hi quyện thành một mảnh, bành bạch tiếng nước còn vang dội hơn Khuê hà cuộn sóng. Kim Hi một tay nắm nhục côn của Hi Tư Lạc, một tay nắm của Hoa Lê, vừa thở phì phò vừa hỏi: “Các ngươi, hôm nay làm sao vậy?”

“Không biết, thân thể nóng quá, muốn…rất muốn.” Hoa Lê nôn nóng động thân, Kim Hi phải phối hợp Hoa Lê kích thích, lại phải âu yếm nửa thân dưới của Hi Tư Lạc, còn đang hỏi vấn đề, động tác trên tay vẫn không chút hỗn độn. Hoa Lê nắm tay Kim Hi phóng tới phía sau của mình, nơi đó nếp gấp cũng đã mở ra, tuy rằng Hoa Lê luôn luôn thả mở, nhưng cũng chưa từng đến mức này, huống chi tay Kim Hi còn dính tinh dịch của Nạp Lan a, Kim Hi trong lòng còn có ý xấu, kết quả Hoa Lê đói khát liền nói một câu đánh vỡ kiên trì của hắn: “Lão sư, phía sau Hoa Lê thật ngứa a!” Câu này hắn dạy dỗ Hoa Lê đã lâu mà không chịu nói, hôm nay rốt cục không cách nào nhịn được tra tấn mà Hoa Lê nói ra, trong Bộ lạc có lão sư, những lời này còn dâm đãng hơn Kim Hi dạy Hi Tư Lạc gọi lão công. Hoa Lê giạng chân trên cánh tay Kim Hi, cao hoàn đã muốn thẳng đứng, đó là dấu hiệu hưng phấn đến cực điểm, nhục côn cao cao nhếch lên rơi lệ lên cánh tay Kim Hi, tiểu huyệt đã nuốt vào ba ngón tay Kim Hi, nhưng căn bản chưa đủ no.

Hi Tư Lạc bất mãn xát lại: “Lão công.” Hai người gắt gao dựa vào Kim Hi, tiếng nước dâm mỹ đến cực điểm nối thành một mảng, Kim Hi thích hung hăng cắn ngực Hi Tư Lạc, hút lấy cơ ngực căng cứng của Hi Tư Lạc, động tác trên tay cũng không có nặng nhẹ, dùng sức vuốt ve thân thể Hi Tư Lạc. Hi Tư Lạc ngược lại càng thêm phấn khởi, mỗi lần Kim Hi thô bạo vuốt ve thân thể y, phía sau y liền co rút càng nhanh.

Chờ Hi Tư Lạc cùng Hoa Lê đều bị Kim Hi uy qua một lần. Kim Hi trên người cũng đều là mồ hôi. Lúc này lại một người đến gần bên cạnh hắn, hắn cả kinh, sau khi đụng tới làn da ấm áp, phát hiện là Tạp Tắc Nhĩ. Kim Hi xấu hổ thoá mạ bản thân vừa rồi trong nháy mắt có tâm tư bất lương, ôn nhu ôm lấy Tạp Tắc Nhĩ, lại phát hiện Tạp Tắc Nhĩ cả người nóng lên, nửa thân dưới cứng rắn đỉnh vào bụng Kim Hi. “Làm sao vậy Tạp Tắc Nhĩ?” Tạp Tắc Nhĩ luôn là ngoan nhất, cho nên nhiều khi Kim Hi bất giác xem nhẹ cảm thụ của y, hiếm khi Tạp Tắc Nhĩ chủ động như vậy, hắn ôn nhu ôm Tạp Tắc Nhĩ hỏi. Tạp Tắc Nhĩ thở ồ ồ, do dự lầm bầm một tiếng, sau đó ghé vào tai Kim Hi, dùng thanh âm cực thấp nói: “Chủ nhân, Tạp Tắc Nhĩ còn muốn.”

“Ngươi rốt cục chịu nói ra.” Kim Hi tham lam hôn môi Tạp Tắc Nhĩ, tách hai chân Tạp Tắc Nhĩ ra, đi vào thật sâu, dũng đạo một mảnh ẩm ướt, Kim Hi kinh ngạc phát hiện, côn thịt của mình thế nhưng không lấp đầy được thân thể Tạp Tắc Nhĩ. Hậu huyệt của Tạp Tắc Nhĩ là do Kim Hi khai quật, có thể nói mỗi tấc mỗi thước đều do Kim Hi mở ra, hiện tại Kim Hi thế nhưng lại không đủ, điều này làm cho hắn vô cùng kinh ngạc. Hắn không cam lòng ôm sát eo Tạp Tắc Nhĩ, cùng Tạp Tắc Nhĩ kết hợp gần tới trước nay chưa từng có, phía sau Tạp Tắc Nhĩ càng ngày càng gần, quả thực lực hấp siêu cường không đáy.

“Chủ nhân, ô, chủ nhân.” Tạp Tắc Nhĩ khóc nức nở hấp lấy Kim Hi, Kim Hi thở phì phò, hắn đã không có biện pháp nói chuyện, hắn rốt cục phát hiện, côn thịt của mình thế nhưng đang biến dài, hắn và Tạp Tắc Nhĩ cùng lúc đạt được phản ứng sinh lý cực hạn, hắn lại một lần tiến nhập nơi sâu nhất trong thân thể Tạp Tắc Nhĩ, cảm thấy như không chỉ là thân thể, tựa hồ ngay cả linh hồn đều đâm vào chỗ sâu trong Tạp Tắc Nhĩ, hòa hợp đến khoái cảm cực hạn. Tay Tạp Tắc Nhĩ nắm chặt sau lưng Kim Hi, mang đến cảm giác hơi hơi đau đớn, Kim Hi lại không rảnh băn khoăn, Tạp Tắc Nhĩ không có phập phồng, hắn cũng không có trừu sáp, nhưng khoái cảm lại mạnh trước nay chưa từng có, tựa như hắn biến dài trong thân thể Tạp Tắc Nhĩ, còn hơn hồi nãy càng sâu, càng nóng đến cực điểm, như ngọn lửa thiêu đốt bên trong, hắn cảm giác mình đã tiến nhập đến bụng Tạp Tắc Nhĩ, lực hấp cường đại làm xương sống y không ngừng run lên, xương hông cùng nửa thân dưới co rút nhanh, tinh dịch liên tục không ngừng trút ra, rót vào thật sâu trong thân thể Tạp Tắc Nhĩ, theo một khắc thứ kia tiến vào thân thể Tạp Tắc Nhĩ y cũng đến cao triều, mà triều cường duy trì liên tục tới một phút! Tạp Tắc Nhĩ cắn bả vai Kim Hi, y hiển nhiên cũng bị khoái cảm cực hạn này tra tấn điên rồi, sao có thể sâu như vậy, y sắp bị Kim Hi đâm thủng, trong thân thể như lửa đốt, thứ thô dài lửa nóng kia tiến vào bụng y, y cảm giác mình sẽ chết. Từng cỗ từng cỗ tinh dịch văng lên thân Kim Hi, vài cỗ ban đầu thậm chí còn đụng tới cằm Kim Hi, như dòng nước theo cơ ngực, cơ bụng Kim Hi chảy sang hai bên, như nham thạch nóng chảy chảy xuống. Kim Hi ôm Tạp Tắc Nhĩ, lẳng lặng cảm thụ dư âm triều cường, luyến ái vuốt ve tóc cùng hai má đẫm mồ hôi của Tạp Tắc Nhĩ, hôn nhẹ lên mũi cùng môi Tạp Tắc Nhĩ đang phát ra tiếng nức nở như tiểu cẩu, hắn cũng không biết Tạp Tắc Nhĩ rốt cuộc bị làm sao, chỉ biết bọn hắn đã trải qua một hồi triều cường thích đến đáng sợ, triều cường như muốn chết, lại làm cho người ta quyến luyến thật sâu.

Ngày hôm sau Kim Hi không ngờ là người tỉnh đầu tiên, hắn nhìn xung quanh, trên lưng Nạp Lan có một dấu tay màu trắng mơ hồ, đó là Kim Hi in lại, đầu vai cùng ngực Hi Tư Lạc và Hoa Lê đều có vết cắn, đó là hắn lưu lại, mà Tạp Tắc Nhĩ và hắn tối chật vật, đều là dấu vết màu trắng khô cạn, hắn động động bả vai, hắn biết sau lưng và bả vai đau đớn là vì cái gì, là Tạp Tắc Nhĩ lưu lại vết cắn.

“Cá kia có vấn đề!” Long Tước đỏ hồng đôi mắt, thu hai chân ngồi đằng kia. Kim Hi nháy mắt liền minh bạch, hắn nhức đầu, mới cảm thấy mặc dù có vấn đề nhưng cũng rất tốt, bỗng nhiên sắc mặt cổ quái quay đầu lại, hắn nhớ tới một vọng tưởng ngắn ngủi xuất hiện đêm qua, mà bây giờ nhìn xem. Long Tước tức giận hô to: “Rống! Không được nhìn ta!” Nói xong liền là người đầu tiên nhảy lên bè gỗ.

Sau một đêm hoan du, tất cả đều mang theo một chút xấu hổ cùng mệt mỏi, hơn nữa là thỏa mãn, mấy người liền dùng nước Khuê hà tẩy sạch thân thể, lại theo Khuê hà bơi vào chỗ sâu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.