Phản Chuyển Thú Nhân

Chương 48: Chương 48: Mang thai




Ngồi trên bè gỗ, ánh mắt Kim Hi nhịn không được liếc về hướng thân dưới của Long Tước, cá kia có hiệu quả thôi tình thật mạnh, tựa hồ chỉ có tác dụng với Thú nhân, nhóm Tát nhĩ của hắn có hắn uy no, vậy Long Tước làm thế nào vượt qua? Long Tước thấy hắn nhìn chằm chằm vào mình, cố ý ngồi xếp bằng, hào phóng vô cùng, trong ánh mắt có ý dỗi hờn ngây thơ. Kim Hi xấu hổ thu hồi ánh mắt, thật kỳ quái, Long Tước chẳng lẽ một chút phản ứng đều không có? Y buổi sáng rõ ràng nhìn qua rất có tinh thần, thế nào lại có thể vượt qua nhanh như vậy.

Rốt cục nước Khuê hà không còn tiếp tục trượt xuống sâu nữa, Kim Hi một đường đảo qua, nơi sâu nhất ước chừng có một cây số, kỳ phong quái thạch, tiêm thạch san sát, âm u khủng bố. Tạp Tắc Nhĩ không biết vì cái gì, sau khi đi được một đoạn đường sắc mặt bắt đầu không tốt. Kim Hi quan tâm hỏi: “Tạp Tắc Nhĩ làm sao vậy, không thoải mái?” Hôm qua trạng huống của hắn và Tạp Tắc Nhĩ rất kỳ quái, hắn lo lắng cá kia có phải có tác dụng phụ gì hay không.

Tạp Tắc Nhĩ có chút xấu hổ gãi gãi đầu: “Ta, ta đói bụng.”

“Ách.” Kim Hi lặng đi một chút, sau đó ha ha nở nụ cười, “Này có cái gì ngượng ngùng, đói bụng liền ăn a.”

“Nhưng lương khô chúng ta mang theo còn dùng trên đường về, nếu giờ ăn, trên đường về có thể sẽ rất khó khăn.” Tạp Tắc Nhĩ phụ trách cơm nước, y biết rõ nhất số lượng lương khô còn lại.

“Quan tâm làm gì, dọc theo đường đi đều có cá, trở lại hoang nguyên Sóc Mông còn có thú săn, chẳng lẽ Bỉ Mông còn lo sợ đói bụng ở dã ngoại sao?” Kim Hi trấn an, có điều lúc hắn nói tới cá, không khỏi nghĩ tới nhóm Tát nhĩ nóng bỏng đêm qua, nhịn không được nuốt nước miếng.

Tạp Tắc Nhĩ còn có một câu chưa nói, hiện tại thêm Long Tước, ban đầu lương khô cho năm người hiện tại phân thành sáu, mình nếu ăn nhiều hơn thì càng xấu hổ. Thế nhưng y thật sự đói không chịu được, chọn loại thịt khô có thể bổ sung trên đường đi, thế nhưng mới mở miệng liền nhịn không được, y bất tri bất giác, thế nhưng ăn sạch thức ăn cho hai ngày. Sau khi ăn xong, y bỗng nhiên khó nhịn khép hai chân lại. Kim Hi vẫn luôn lo lắng nhìn y, Tạp Tắc Nhĩ luôn ôn hòa ít lời, trạng huống hôm nay thật không ổn, không ai hỏi phỏng chừng cũng sẽ không nói, bắt gặp Tạp Tắc Nhĩ như vậy, vội vàng ghé qua: “Tạp Tắc Nhĩ, làm sao vậy?”

Tạp Tắc Nhĩ liều mạng lắc đầu, đẩy Kim Hi đi, hai chân kẹp càng chặt. Hi Tư Lạc vẫn luôn thờ ơ nhìn, đột nhiên ho nhẹ một tiếng: “Cái kia, Tạp Tắc Nhĩ, ngươi, có phải là muốn cùng Kim Hi làm?”

Tạp Tắc Nhĩ bị những lời này làm sắc mặt đỏ bừng, liều mạng lắc đầu, có điều thời điểm Hi Tư Lạc nói những lời này, ánh mắt Kim Hi không tự giác nhìn về phía dưới Tạp Tắc Nhĩ, quần mỏng đã hoàn toàn che không được. Mặt Kim Hi cũng có chút hồng, Tạp Tắc Nhĩ mặc dù ở trên giường ngoan ngoãn phục tùng, nhưng bình thường cũng rất ít chủ động, hôm nay lại giữa ban ngày ban mặt, nói động dục cũng không đúng, hắn biết sự tình nhất định có điểm không đúng.

“Là cá kia có vấn đề sao?” Kim Hi nghĩ đến đầu tiên chính là loại cá kỳ quái kia, quay đầu hỏi Long Tước tựa hồ biết chút nội tình. Long Tước quay đầu nhìn thoáng qua Tạp Tắc Nhĩ, biểu tình xấu hổ, lại tựa hồ mang theo tò mò cùng không biết phải làm sao, miệng mấp máy vài cái, lại nói không ra lời.

Hi Tư Lạc cũng mang biểu tình cực kỳ phức tạp, giống như hâm mộ, hoặc như tiếc nuối, bắt gặp biểu cảm của y như vậy, Kim Hi nháy mắt có dự cảm cực kỳ cổ quái.

“Tạp Tắc Nhĩ phỏng chừng là mang thai.” Hi Tư Lạc một câu khiến Kim Hi đứng hình.

“Này, đây là thật? Làm sao ngươi đoán ra?” Không phải Kim Hi không kích động, thật sự là hắn cho tới giờ chưa từng thấy nam nhân mang thai, ngươi dù sao cũng phải cung cấp chút chứng cớ.

“Thú nhân mang thai bệnh trạng rất rõ ràng, đói khát, còn có cơ khát.” Hi Tư Lạc đỏ mặt, “Ngươi xem thử Lệ châu bối của Tạp Tắc Nhĩ, có phải đã biến sắc hay không.”

Tạp Tắc Nhĩ xấu hổ không muốn động, Kim Hi ôm hông y không ngừng hống y: “Tạp Tắc Nhĩ ngoan, cho ta xem, nào, nào.” Bọn Hi Tư Lạc biết điều quay lưng lại, Kim Hi bắt tay tìm tới phía sau Tạp Tắc Nhĩ, rút Lệ châu bối ra, chỉ cần liếc mắt một cái có thể nhận định, bởi vì Lệ châu bối lúc trước cho Tạp Tắc Nhĩ là do Bạch Linh đưa, Lệ châu bối đen nhánh, mặt trên có vài đường vân màu vàng đại biểu cho Kim Hi, hiện tại thì Lệ châu bối biến thành màu vàng, đường vân ngược lại biến thành màu đen.

“Quả nhiên.” Hi Tư Lạc có chút hâm mộ nói, “Tạp Tắc Nhĩ thật lợi hại.” Tạp Tắc Nhĩ nghe được đầu rủ xuống, như cẩu cẩu bị khi phụ quẫn bách không biết làm gì. Hi Tư Lạc khẩu khí mang theo có điểm vui sướng khi người gặp họa: “Thú nhân mang thai giai đoạn đầu, còn cần Giống đực an ủi.”

“An ủi? Có ý gì?” Kim Hi ngây ngốc hỏi.

“Chính là, đi vào, nhưng mà không thể động, đến khi Tạp Tắc Nhĩ thấy đủ mới thôi.” Hi Tư Lạc đỏ mặt. Kim Hi ngốc lăng: “Cái gì gọi là thấy đủ?” Hi Tư Lạc lườm hắn một cái, không chịu nói. Kim Hi đột nhiên tỉnh ngộ, Thú nhân thấy đủ, không phải là cao triều sao. “Tuyệt không thể động?” Kim Hi nuốt nước miếng, gian nan hỏi. “Ân, điều chỉnh tư thế một chút thì được, nhưng kịch liệt.” Hi Tư Lạc dùng ngón trỏ lắc lắc, “thì không được.”

Kim Hi nhìn Tạp Tắc Nhĩ, cũng có chút mặt đỏ, dù sao đây là giữa ban ngày ban mặt, bọn hắn vừa vặn đều ở trên một cái bè, muốn tránh cũng không có chỗ tránh. Kim Hi nhìn Tạp Tắc Nhĩ cúi đầu ôm đầu gối, trong lòng bắt đầu nổi lên một loại kích động không chân thật, trong bụng Tạp Tắc Nhĩ, có hài tử của hắn sao? Hắn phảng phấn ý thức được điều này, nhưng không cách nào tin tưởng. Hắn ghé qua, xoa nắn thắt lưng Tạp Tắc Nhĩ: “Đến đây đi, Tạp Tắc Nhĩ.” Tạp Tắc Nhĩ đương nhiên xấu hổ không muốn, nhưng câu tiếp theo của Kim Hi liền khiến y đầu hàng: “Đây là vì tốt cho con của chúng ta a, Tạp Tắc Nhĩ, con của chúng ta.” Tạp Tắc Nhĩ ngẩng đầu, mắt hơi hồng hồng, y dạng chân ngồi lên người Kim Hi, phía sau chậm rãi nuốt lấy Kim Hi. Kim Hi nâng mông y, sợ y tốc độ quá nhanh, chậm rãi tiến nhập vào nơi sâu phía trong, Kim Hi đại thể biết vì sao Giống đực phải làm như vậy, phía sau Tạp Tắc Nhĩ tựa như mở ra thông đạo bí ẩn, khác hẳn góc độ tiến vào thường ngày, nếu chỉ có tiếp xúc làn da, mới có thể khiến Ngả Lộ Ni lực của Giống đực trợ giúp hài tử trong cơ thể Thú nhân thành hình, thì phương thức này quả thật là khiến Giống đực cùng Thú nhân tiếp xúc được thân mật nhất.

Mà đối với Giống đực thì thật là một loại dày vò, Tát nhĩ thanh tú ngồi trong lòng, thứ của mình còn bị bao lấy, lại không thể động. Hơn nữa bên trong Tạp Tắc Nhĩ còn hơi mấp máy, làm Kim Hi càng chịu đủ dày vò. Nhưng phương pháp này không thể nghi ngờ là rất hữu hiệu, bảo trì một thời gian, Kim Hi có thể cảm nhận được thân thể Tạp Tắc Nhĩ dần thả lỏng, mà bản thân tựa hồ đang tưới gì đó vào trong thân thể Tạp Tắc Nhĩ.

Hi Tư Lạc, Nạp Lan cùng Hoa Lê đều bận bịu, không có chuyện gì cũng phải tìm chuyện gì đó để làm, giảm bớt áp lực cho Tạp Tắc Nhĩ. Một cái quần mỏng căn bản không đủ để che phong cảnh kiều diễm, Kim Hi ôn nhu vuốt ve eo Tạp Tắc Nhĩ, sợ y ngồi lâu sẽ cảm thấy không thoải mái. Độ dốc của Khuê hà càng lúc càng lớn, bọn hắn đã cách Thánh Địa rất gần.

“Kỳ thật, chúng ta hẳn nên lập tức trở lại.” Kim Hi ôm Tạp Tắc Nhĩ, phi thường áy náy thấp giọng nói.

Tạp Tắc Nhĩ lắc đầu: “Hành hương Thánh Địa cũng là giấc mộng từ trước tới nay của ta, nếu con chúng ta sinh ra ở Thánh Địa, ta cũng sẽ thật cao hứng.” “Thế nhưng Thánh Địa quá nguy hiểm, ta không biết chúng ta sẽ gặp phải tình huống gì.” Kim Hi lo lắng mở miệng.

“Thủy lộ ở Thánh Địa cũng có rất nhiều nơi an toàn, để lại đủ lương khô, có thể để hắn ở đó chờ chúng ta trở về, nếu chúng ta chưa về, hắn cũng có thể tự nghịch lưu mà lên.” Long Tước bỗng nhiên chen lời.

“Ngươi có vẻ thực hiểu biết Thánh Địa?” Kim Hi tò mò hỏi. Long Tước lại xoay người không nói. “Đừng tách ta khỏi các ngươi, cho dù chết ta cũng muốn chết ở bên cạnh ngươi.” Tạp Tắc Nhĩ sốt ruột. “Chớ nói nhảm.” Kim Hi thấp giọng trách mắng, sau đó ôm chặt lấy Tạp Tắc Nhĩ, “Chúng ta sẽ không có chuyện gì, nhiều người có thể trở về từ Thánh Địa, sao có thể đến chúng ta lại không hay ho chứ? Chúng ta sẽ không có chuyện gì, con chúng ta sẽ sinh ra ở Thánh Địa, nếu là Thú nhân, sẽ cường đại giống ngươi, nếu là Giống đực, sẽ mê người như ta.” Những lời này làm Tạp Tắc Nhĩ nở nụ cười, Kim Hi ôn nhu vuốt bụng y, nơi này thật sự có một cục cưng sao, nó sẽ lớn lên thế nào, thật sự là một chút cảm giác chân thật cũng không có, nhưng Hi Tư Lạc nói chắc chắn như vậy. Hắn thật sự có con? Có hài tử với nam nhân, với Thú nhân, với Tạp Tắc Nhĩ? Thượng thiên a, phụ thần Áo Lạp Hách vạn năng, nữ thần Bảo Phù Thụy vĩ đại, phù hộ Tạp Tắc Nhĩ của ta, phù hộ hài tử của ta đi. Hắn để Tạp Tắc Nhĩ ghé lên đầu vai mình, nhìn không trung lộ ra giữa hai vách núi, lần đầu tiên tràn ngập tín ngưỡng, chân thành cầu nguyện.

Thời gian thoáng cái đã qua ba ngày, xa xa, bọn hắn đã có thể thấy được Thánh Địa. Khuê hà tựa như sáp nhập cao nguyên hoàng thổ xanh biếc, mà phía cuối, chính là Thánh sơn hoàng thổ cao ngất, cái động khẩu không hề âm u như Kim Hi tưởng tượng, ánh lên màu lam nhợt nhạt, như là sao sáng giữa trời đêm.

“Theo nhánh sông này đi vào, có một cái động có thể cho chúng ta qua đêm, tốt nhất là tiến vào Thánh Địa vào buổi sáng, khi đó là an toàn nhất.” Dựa theo Long Tước chỉ điểm, bọn hắn thật sự tìm được sơn động trong nhánh sông kia. Mọi người tràn ngập tò mò với Long Tước tựa hồ nắm rõ Khuê hà cùng Thánh Địa như lòng bàn tay, Long Tước lại cự tuyệt không chịu nói gì.

Mỗi ngày được an ủi giúp Tạp Tắc Nhĩ bệnh trạng mang thai không nghiêm trọng lắm, tuy rằng trên bè gỗ không đủ tư mật, nhưng Kim Hi không bị việc gì quấn thân, có thể cả ngày “chiếu cố” Tạp Tắc Nhĩ, Tạp Tắc Nhĩ ngoại trừ có thể ăn, tựa hồ cũng không có gì ngoài ý muốn.

Tới ban đêm, Tạp Tắc Nhĩ bỗng nhiên biểu tình có chút thống khổ. Kim Hi lập tức luống cuống: “Không sao chứ Tạp Tắc Nhĩ? Trở về, chúng ta lập tức trở về!”

“Không đúng, rõ ràng không nên sớm như vậy, như thế nào hiện tại đã đến kỳ thai nghén.” Hi Tư Lạc cũng có chút nôn nóng, y dù sao cũng chỉ hiểu biết, chưa tự mình trải qua, “Tạp Tắc Nhĩ ngươi trước biến thành thú hình thử xem xem.”

Tạp Tắc Nhĩ thống khổ gật đầu, một Cự Lang xám trắng oai hùng xuất hiện trong sơn động. “Thế nào, có tốt hơn chút nào không?” Kim Hi nôn nóng vuốt ve Tạp Tắc Nhĩ. Tạp Tắc Nhĩ gật gật đầu. Biến thành thú hình, mới nhìn ra Tạp Tắc Nhĩ quả thật đã mập lên không ít, bụng hơi gồ lên.

“Mang thai tới thời điểm nhất định, sẽ cần thường xuyên bảo trì thú hình, đây là hiện tượng sinh lý bình thường, có điều Tạp Tắc Nhĩ tựa hồ sớm trước mấy ngày, chưa thấy qua mang thai nhanh như vậy.” Hi Tư Lạc cũng có chút khẩn trương, “Coi như bây giờ trở về chỉ sợ cũng không kịp, xuyên qua hoang nguyên Sóc Mông cùng rừng rậm Lạc Mông quá nguy hiểm, còn không bằng ở lại Thánh Địa tìm nơi an toàn. Chỉ sợ là thời gian trở về chúng ta cần dời lại.”

“Ta biết Thánh Địa có một nơi tuyệt đối an toàn, dã thú gì cũng không dám tới gần.” Long Tước lại một lần xuất hiện ở thời khắc mấu chốt, “Nhưng nơi đó là nơi sâu nhất ở thủy lộ Thánh Địa, chỗ ấy nhỏ hẹp, ra vào khó, chúng ta nhất định cần chuẩn bị đủ thức ăn, hơn nữa thời điểm tiến vào tuyệt đối phải cẩn thận.”

“Nhưng còn việc đỡ đẻ?” Kim Hi ôm lấy đầu Tạp Tắc Nhĩ, để Tạp Tắc Nhĩ nghiêng người nằm trong ngực hắn, hiện tại hắn nhìn thú hình của Tạp Tắc Nhĩ, vẫn tràn ngập tình yêu, tâm lý này hắn chưa từng tưởng tượng ra.

“Đỡ đẻ?” Hi Tư Lạc do dự, “Ta cũng không thể khẳng định, có điều thời gian Tạp Tắc Nhĩ mang thai phản ứng không nặng, hiện tại mang thai thực thuận lợi, sinh sản hẳn cũng không có vấn đề.”

Kim Hi chỉ có thể hi vọng Tạp Tắc Nhĩ có năng lực sinh sản cường đại như loài khuyển chân chính, hắn hiện tại thà rằng Tạp Tắc Nhĩ là một con dã thú, chỉ cần y có thể sống sót.

“Ngươi sợ cái gì? Tạp Tắc Nhĩ hiện tại hết thảy đều rất tốt, ngươi gấp gáp như vậy không phải khiến hắn khẩn trương thêm sao? Ngươi bây giờ trở về hoang nguyên Sóc Mông, không có tín vật, Sóc Mông nhất định quay lại trả thù.” Hoa Lê lúc này cũng nghiêm túc an ủi Kim Hi đã bắt đầu lâm vào chứng lo âu trước khi làm ba ba.

Nạp Lan cùng Tạp Tắc Nhĩ quan hệ tốt, hiện tại ôn nhu thuận mao thay Kim Hi, Tạp Tắc Nhĩ thoải mái cọ cọ chân Kim Hi, vươn đầu lưỡi liếm tay Kim Hi, mặc dù là thú hình, nhìn qua cũng không còn vấn đề gì.

Kim Hi cắn chặt răng, hắn không thể hoảng hốt, hắn là Na nhĩ của Tạp Tắc Nhĩ, là người dẫn đầu ở đây, cho dù tuổi trẻ, cho dù trải nghiệm không đủ, hắn cũng phải nhận nhiệm vụ này. “Tạp Tắc Nhĩ, chúng ta nhất định sẽ được nữ thần phù hộ.” Kim Hi ôm cổ Tạp Tắc Nhĩ, ôn nhu vuốt ve lông tơ, nhẹ nhàng hôn cái mũi ướt sũng của Tạp Tắc Nhĩ.

Long Tước ở một bên yên lặng nhìn, trong ánh mắt tràn ngập hâm mộ cùng sầu não.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.