Trịnh Công hơi dùng sức, đã đem áo Dạ Tiểu Vũ xé nát, lộ ra vùng ngực trắng nõn hồng hào. Hắn dường như hơi khựng lại, một hàng máu đỏ chảy ra.
“Trời ạ...” Dạ Tiểu Vũ chậc lưỡi cười khổ, rút ra một chiếc khăn giấy lau lau. Đúng là xử nam mà, thật ngốc nghếch. Tuy rằng cô hai đời rồi cũng là xử nữ...
“Ha ha...” Trịnh Công ngượng ngùng gãi gãi đầu che dấu hai gò má hơi đỏ lên, lại khiến Dạ Tiểu Vũ trái tim xuyên tên. Phải tranh thủ nhìn Trịnh đầu gỗ nhiều một chút, sau này hắn hắc hóa rồi thành ra cái dạng nào còn chưa biết a...
Dạ Tiểu Vũ túm lấy áo Trịnh Công, ngấu nghiến đôi môi của hắn. “Hừm, không tệ lắm.”
Trịnh Công có chút ngớ người, sau đó vồ lên chụp lấy cô. Kì thực đàn ông Venus đều rất thích một người phụ nữ mạnh mẽ chủ động, nói trắng ra là phong tao dâm đãng đi. Tính cách dám yêu dám hận, dám sống dám chết của bọn họ đã đủ để nói lên điều đó rồi.
Suy cho cùng, đàn ông đều là động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới mà.
Bổ sung thêm, đàn ông trên vũ trụ cũng có đủ các thể loại nha, thích loli, thích SM, thích khẩu vị nặng, thích thủ X, thích bạo X...
Các nam chủ cũng đều có mấy cái khẩu vị này hết...
Bỗng nhiên Dạ Tiểu Vũ cảm thấy có chút mờ mịt về tương lai.
“A?” Nhìn thấy Trịnh Công mang ra một chiếc bao nhỏ màu hồng thì có chút đứng hình, Dạ Tiểu Vũ nhếch nhếch khóe miệng một cách khó coi.
[Nha, BCS hiệu VenusMaxLove, cỡ XXX dành riêng cho các “bé bự” siêu lớn, gắn thêm các “hạt châu nhỏ xinh” trợ giúp tăng thêm cực khoái.
Chinh phục các cô nàng dâm đãng nhất! Hiệu quả đã được kiểm chứng 100%!
Giá mềm: 20 tiền thế giới/ hộp 12 cái 3]
Cỡ XXX, Dạ Tiểu Vũ suýt chút thì phun máu mũi, chưa nhìn, nghe thôi đã cảm thấy muốn khóc, ư hức hức.
“Chuẩn bị một lát nào, tiểu bé bỏng.” Trịnh Công hôn lên đôi môi ngọt mềm, một ngón tay tiến vào thăm dò tiểu huyệt ẩm ướt. “Hừm, là xuân dược này quá mãnh liệt hay em quá dâm đãng đây?”
“Cả hai, chắc vậy?” Dạ Tiểu Vũ vứt cho Trịnh Công một cái mị nhãn. Đàn ông nha, cho dù đứng đắn đến mức nào cũng đều sẽ hắc hóa khi lăn giường hết. Kể cả tên đầu gỗ này!
“Tôi cũng nghĩ vậy.” Trịnh Công cười khẽ một tiếng, ngón tay cũng đâm thật sâu vào bên trong. Dường như là hắn nghĩ quá nhiều hay sao nhỉ? Cảm giác thật chật hẹp. Không giống với mấy tên kia đã nói.
“Em... là lần đầu tiên...” Trịnh Công biết hỏi vấn đề này rất dễ phá hoại không khí, dù sao tiếp theo tiến vào đều sẽ biết. Thế nhưng dường như ai đó đã điều khiển hắn, bắt ép hắn phải nói những lời này ra.
Một cô gái 18 tuổi còn là xử nữ?
Nói ra còn sợ người ta cười cho. Trẻ con 4, 5 tuổi mất đi trong trắng trong thế giới này đều là điều rất bình thường, trên 13 tuổi còn trinh đã xứng được gọi là bảo vật, 18 tuổi... ít nhất trên Venus, hành tinh nổi tiếng với phong cách tình dục rất thoải mái này đều chưa từng xuất hiện qua rất lâu rồi.
Phụ nữ khi được hỏi vấn đề này chỉ có hai câu trả lời: “có” hoặc “không“. Muốn lừa dối? Người ta đã sắp tiến vào rồi còn muốn lừa dối gì nữa?
Tuy nhiên, phong cách của nhà họ Dạ chính là rất mạnh mẽ nha, muốn đánh gục bổn tiểu thư với câu hỏi cỏn con này? Ha hả...
“Tất nhiên là...” Dạ Tiểu Vũ trang một bộ thiên chân vô tà, chớp chớp mắt. “Cha mẹ em quản rất chặt, nhất quyết không cho phép em đụng đến tình dục...” tất nhiên là cha mẹ kiếp trước rồi, cha mẹ kiếp này cô còn chưa gặp mặt đâu.
Trịnh Công siết chặt lấy cơ thể Dạ Tiểu Vũ, thẳng tiến vào.
“Ah... hức...” Dạ Tiểu Vũ mày nhăn thành một đoàn. Cho dù nhờ xuân dược, cái “lần đầu tiên” này cũng khá là khó chịu. Nhất là khi cô phải đối diện với cỡ XXX.
“Ha ha... ha ha...” Trịnh Công sờ phần bụng gồ lên thật lớn của Dạ Tiểu Vũ cười ngốc, ánh mắt kiêu ngạo lại xuất hiện. Không ngờ, hắn chiếm được bảo, một bảo bối! Một bảo bối sẽ chỉ thuộc về mình hắn. (Ờm, trong thể loại truyện NP thì điều này là vô vọng thưa anh =3=)
Cơ thể hắn bắt đầu vũ lộng, liên tục đâm sâu vào vùng đất thần bí. Khoái cảm về cơ thể đối với hắn dường như không có chút hấp dẫn nào, hắn chỉ biết kẻ đầu tiên lấp đầy cô sẽ là hắn!
“Không được... trời ạ... quá lớn!” Dạ Tiểu Vũ cắn răng đập lên lồng ngực Trịnh Công, nước mắt trong suốt rơi a rơi. Cỡ XXX đeo bao “hạt châu” cho lần đầu tiên? Đây là tiết tấu muốn giết người!
“Không, nhịn một lát đi nào.” Trịnh Công không kiềm chế được thủ thỉ vào tai cô. Muốn hắn ngừng? Không có cửa đâu!
“Ah... ah... đau... đồ dối trá! Thoải mái ở đâu?” Quả nhiên vẫn quá miễn cưỡng mà. Mẹ nó đau muốn chết! Nứt rồi! Đàn ông Venus! Hừ hừ!
Trịnh Công nhìn hàng mi rung động của Dạ Tiểu Vũ, thở dài một hơi, cho một ngón tay vào miệng cô.”Liếm nó.”
Dường như giật mình với giọng nói lạnh lùng của Trịnh Công, Dạ Tiểu Vũ vô thức làm theo miệng lệnh của hắn, đem căn ngón tay thô to trở thành một cây kem que.
(Đừng thắc mắc, anh ấy dục hỏa công tâm ấy mà.)
Ánh mắt bất mãn của Trịnh Công dần thay thế bằng ánh mắt cuồng bạo. Ừm, ướt hơn nhiều rồi. Đồng thời với Trịnh Công, ánh mắt Dạ Tiểu Vũ cũng dần trở nên mê ly, nước bọt vô thức tràn khỏi khóe môi.
“Hức... ah... hức... hừ hừ.... lớn... trướng.... trướng...” Cô trốn tránh muốn thoát ra, lại bị Trịnh Công nắm lấy tóc giữ lại.
“Hừm? Biết vị rồi lại muốn trốn tránh?” Trịnh Công bật cười, lấy ra căn ngón tay khỏi miệng Dạ Tiểu Vũ, đem nó nhét vào hậu huyệt phía sau.
“Ah.... ..... Xấu xa.... ... Không... quá sâu... quá đầy rồi.....” Dạ Tiểu Vũ bật khóc, vùng vẫy muốn thoát ra. Sợ hãi, thật sợ thứ to lớn kia. Nó đang nghiền nát bên trong cô, nghiền nát tâm cô.
Nếu mỗi tên hỗn đàn đều có năng lực như thế này, vậy thì cô phải trốn kiểu nào bây giờ hả?
“Ha hả, chậm rồi.” Trịnh Công nắm lấy Dạ Tiểu Vũ kéo lại, hung hăng thao lộng, căn ngón tay chiếm lĩnh hậu huyệt cũng ra sức a ra sức.
Hai mắt Dạ Tiểu Vũ dần tối sầm, thoát rồi!
Hôn mê đôi khi cũng là một loại hạnh phúc, hic...
Ở một nơi khác, Thiên Nhi lúc lắc cái đầu nhỏ, mân mê môi. “Đã bảo không thể cưỡng cầu cơ mà. Tự gây nghiệt không thể sống nha.”
=== =========
Chương kế cũng H, kế kế cũng H, các sắc tha hồ tận hưởng đi =3=
Tìm và tham gia HỐ TRUYỆN CHƯA POST CỦA CÁ BASA để đọc văn án và đề cử cho các truyện mà các bạn muốn đọc nghen ^^