(*) Mặt như hồ ly.
“Chỉ hai doanh huấn luyện mà cũng toàn quân bị diệt?” Nam nhân lắc lư ly rượu đỏ trong tay, đôi mắt hẹp dài tựa như hồ ly khẽ nheo lại. “Từ bao giờ mà quân đội đế quốc Nak lại yếu ớt đến thế kia nhỉ? 20 Sư đoàn trang bị tận răng, lại còn có tình báo chỉ đường, tập kích khi địch nhân không phòng bị, vậy mà vẫn thất bại rút lui?”
“Theo như tình báo đưa về, thì là vì sự xuất hiện của một người mang gen cấp S, hắn ta đã kích phát dị năng ngay tại trên chiến trường.” Quân nhân cung kính dâng lên một tờ giấy màu đỏ thẫm đính sao vàng. Tại bất cứ quốc gia, đế quốc nào, sự tồn tại của người gen cấp S luôn là một mối đe dọa kinh khủng, sẽ luôn được đưa lên bậc bí mật quốc gia, cấp cao nhất chỉ sau tình báo về vấn đề “nòi giống” (**), sau đó, hoặc là bồi dưỡng người đó, hoặc đuổi tận giết tuyệt, diệt trừ hậu họa.
(**) Vấn đề sinh đẻ. Nói đúng hơn là tìm kiếm người có khả năng sinh dục cao để cướp đoạt về cho quốc gia mình.
“Gen cấp S? Xuất hiện trong một doanh tân binh? Người của Hệ mặt trời từ lúc nào lại phạm phải một sai lầm cấp thấp đến vậy?” Nam nhân vẻ mặt bất ngờ tựa như nhìn một kẻ ngốc khi đọc tình báo trên tay. “Có thể làm ra sự việc ngu ngốc đến thế này, quả nhiên đúng như người ta nói, Hệ mặt trời sắp tận diệt rồi. Vậy, hắn ta bây giờ đã như thế nào rồi hả Mah?”
Mah lắc đầu. “Đã chết trong không gian loạn lưu vì cứu một cô gái.”
Nam nhân triệt để câm lặng.
Không khí như bị ai ném vào một tảng băng, tỏa hơi lạnh a tỏa hơi lạnh.
“Đúng là ngu bức. Haizz.” Có thể chết một cách lãng xẹt như vậy, quả nhiên là người của Hệ mặt trời nổi danh ngu xuẩn.
“Lãng phí tài nguyên. Hệ mặt trời bên kia hẳn là đã tiếc hận đến muốn tự sát. Người như vậy không hảo hảo mà bồi dưỡng thành một tên nguyên soái trụ cột quốc gia, lại ném ra chiến trường như một tên tân binh, cuối cùng để hắn chết đi.” Nam nhân cười trên nỗi đau của người khác.
“Lục nguyên soái, xin hãy phát ra chỉ lệnh tiếp theo.” Đột ngột trên màn hình xuất hiện hình ảnh của một vị quân nhân.
“Được rồi.” Lục Lãnh mỉm cười, ngón tay thon dài khẽ bấm lên một nút nhỏ, truyền tin đến tận từng góc nhỏ của hơn 10 hạm đội (***)
(***) 1 hạm đội = 1 Sư đoàn, đơn vị chiến tranh chủ lực của mỗi quốc gia. Nhưng hạm đội là quân đội trên không gian vũ trụ, di chuyển bằng phi thuyền, chiến hạm, còn Sư đoàn là lính đánh bộ sử dụng vũ khí hạng nặng và áo giáp cơ học.
“Chuẩn bị trong vòng 1 ngày, 5 ngày sau, tổng tiến công Venus, chiếm lấy nó.” Lục Lãnh tàn nhẫn mỉm cười, trong thoáng chốc, quyết định hủy diệt vận mệnh của cả một cái tinh cầu.
Hắn yêu thích chiến tranh, chán ghét hòa bình.
Hắn yêu mùi vị của sự hủy diệt, hắn muốn được tắm trong máu tanh, trầm mình trong dục vọng giết chóc.
Và hắn, Nguyên soái tối cao nhất đế quốc Dang, kẻ nắm giữ gen cấp S, một trong những người nắm giữ cán cân quyền lực của nhân loại, có đủ quyền lực và sức mạnh để theo đuổi lí tưởng hủy diệt này.
Diệt Venus, chỉ là vì hắn đột nhiên muốn đem hành tinh nổi danh bởi sắc cam của nữ thần tình yêu kia, nhuộm trong sắc đỏ yêu diễm của máu tanh và hủy diệt.
Trong chiến tranh, kẻ yếu không có quyền lên tiếng.
Chỉ đơn giản là vì, hắn muốn hủy diệt nó mà thôi.
...
Dạ Tiểu Vũ đột ngột bị che kín mắt, kéo thẳng vào trong một góc tối. Từng bộ vị mẫn cảm trên cơ thể cô bị một bàn tay nóng bỏng càn quét. Thậm chí, tên bắt cóc này còn chẳng hề kiêng dè gì đem lưỡi của hắn tiến nhập khoang cô, đảo loạn thành một nùi.
“Trịnh Công... đừng... làm loạn...” Dạ Tiểu Vũ mặt mũi đỏ bừng đập lên lưng Trịnh Công, thế nhưng nam nhân đang trong kì động dục chẳng hề quan tâm, đã bắt đầu gấp rút đem áo cô bung ra, phơi bày cảnh xuân phơi phới.
Trịnh Công nghĩ hắn đã bị mê hoặc rồi. Cơ thể này, cơ thể của riêng hắn, chỉ thuộc về riêng hắn, khiến hắn điên cuồng, khiến hắn hỗn loạn, chỉ muốn được ôm ấp trong vòng tay này. Tại sao cô gái này, lại có thể dễ dàng tóm gọn lấy trái tim hắn như vậy?
“Không.” Trịnh Công ngậm lấy vành tai Dạ Tiểu Vũ, khí thế dần dần biến đổi. Hắn kéo sát Dạ Tiểu Vũ vào lồng ngực, gắt gao ôm chặt lấy cô vào lòng, đôi mắt híp lại. “Em là người mà tôi yêu, ngay lúc này đây, tôi muốn em!”
Nói đoạn, cơ thể Dạ Tiểu Vũ rung động, bị một vật nhọn đâm thẳng vào sâu bên trong. “Ah... Hức hức... tên xấu xa... đồ xấu xa... a ha ha... a a... ha... nhẹ nhàng... ah... nhẹ một chút... “
Trong phòng WC hỗn loạn, hương khí dâm mỹ tán loạn, nam nhân sắc mặt tối tăm bước ra khỏi nơi đó, giống như bị ai đó dùng dao khoét sâu vào trái tim, đào móc ra từng chút máu một, chảy xuống sàn nhà lạnh lẽo. Lúc này đây, hắn không cảm thấy tự tôn nam nhân của bản thân bị sỉ nhục như trước nữa, mà hắn, muốn ngay lập tức giết chết tên vô sỉ dám động đến đồ của hắn này!
“Trịnh Công sao? Đã từng có một kẻ muốn cướp đi người của Sở Lưu tôi, cho dù hắn là người mang gen cấp S, cũng đã bị ném vào không gian loạn lưu, thập tử vô sinh. Hôm nay, tôi muốn xem anh có gì để cướp lấy cô ấy với tôi?” Sở Lưu cười tàn nhẫn, chiếc đồng hồ trên tay hắn lóe lên, lộ ra dòng chữ chói mắt.
[Sở Lưu - Thiếu Tướng.
Gen: hạng S (đã kiểm tra lại)]
...
[Hệ thống ghi chép mới nhất:
Nhiệm vụ phụ tuyến:
XXX với Trịnh Công, lấy được tình yêu của hắn - Đã Hoàn Thành.
phần thưởng: 1. Dịch cường hóa gen A cấp = xin ký chủ tự mình tìm Trịnh Công để lấy.
2. Gợi ý về bàn tay vàng: Sở nghiên cứu tỉnh Y hành tinh Venus đột ngột phát nổ vì một lí do kì lạ, hãy đến tìm hiểu, có thể sẽ có thu hoạch bất ngờ.
3. Gợi ý về tiểu đệ: A? Tiểu đệ? Ở đâu a? Chính ngay đây ! Trong hỗn loạn, nhặt được một tiểu thiếu niên rách rưới bị thương ở tay.
Nhiệm vụ chính tuyến:
Định mức 1: Thu phục 2 nam chủ trong vòng 5 tháng. (1/2)
Định mức 2: Trở thành Thiếu tướng - chưa hoàn thành.
THÔNG BÁO:
TRỊNH CÔNG ĐÃ BỊ CHINH PHỤC.
NAM CHỦ MỚI LỤC LÃNH ĐÃ ĐƯỢC THÊM VÀO DANH SÁCH CÔNG LƯỢC.
NAM PHỤ THĂNG CẤP NAM CHỦ SỞ LƯU ĐÃ HOÀN THÀNH NÂNG CẤP, CHÍNH THỨC TRỞ THÀNH NAM CHỦ SỞ LƯU.
NAM CHỦ TẦN ĐÔNG HOÀN THÀNH CỐT TRUYỆN “LỊCH LUYỆN Ở KHÔNG GIAN LOẠN LƯU”, TRỰC TIẾP TIẾN NHẬP CỐT TRUYỆN CHÍNH TUYẾN.
CỐT TRUYỆN: “TRẬN CHIẾN Ở VENUS” SẮP KHỞI ĐỘNG, CÒN LẠI 6 NGÀY.]