Pháp Sư Đôi Mươi

Chương 278: Chương 278




Với trình độ tia trai từ năm mẫu giáo, nhận định của cô chẳng bao giờ sai.

Như chính trước mặt cô đây, hiện tại cô như muốn ngừng thở. Chị gái Nhung thật tốt phước, Vương cháu chủ nhà trọ vốn rất đẹp trai, rất cao, dáng người gầy gầy thư sinh, thở thôi cũng thấy đẹp rồi, chưa bao giờ cô thấy mở mũ ra, thế mà nay lại được nhìn thấy cận mặt thế này, khuôn mặt người kia còn như có chút cười ở khoé môi.

Cực phẩm!

Thế nhưng cũng không thể quên người con trai bên trái chị của Nhung, người này ngũ quan ưa nhìn hoàn toàn, chấm điểm 9/10, sống mũi cao, môi lại đỏ da mặt trắng, thật không còn gì để nói.

Hãy giết cô đi!

Cô gái mở cửa phòng Nhung âm thầm kêu gào trong lòng.

“Hừm...”

Mai hắng giọng một tiếng. Cái con bé này bị chuột rút hay sao mà đứng đờ người nãy giờ mở cửa không cho khách vào thế nhỉ?

“Đây là Nhung hả?”

Vương nhìn cô gái kia, cười một cái tỏ vẻ thân thiện.

Một điệu cười trực tiếp dùng dao đâm xuyên tim của kẻ hám trai kia.

“Không. Em tôi là người khác cơ. Cậu chắc chưa nhìn thấy nó đâu nhỉ?”

Mai kiễng chân nhìn vào bên trong.

“Nhung có trong đó không em?”

“C... Có ạ.”

Cô gái bạn Nhung mấp máy môi, nghiêng người dẹp sang một bên cho ba người kia đi vào bên trong, tim còn đập thình thịch.

Hoàng khó hiểu liếc cô một cái, cậu đang cố phân tích xem có phải cô gái này thường xuyên bị bóng đè hay gặp tà ma âm binh nào đấy như Nhung hay không, sao hành động có vẻ không được bình thường lắm.

Nhưng Mai thì biết thừa, cô cũng thích trai đẹp, cái vẻ mặt ấy đích thị là bị choáng rồi, không thể nhầm đi đâu được.

Cô ngồi xuống ghế, nâng cốc lên uống một ngụm nước, ánh mắt thông cảm nhìn cô gái kia.

Thực ra cô từng có một thời như thế, mà không, thực ra lúc nào cô cũng như thế, nên không thể trách được.

“Ba anh chị ngồi... Ngồi uống nước đi ạ. Nhung đang rửa mặt bên trong nhà tắm, giờ ra ngay đây.”

“Ừm. Cảm ơn em nhé.”

“A dạ.”

Cô gật đầu, Hoàng nói tiếng cảm ơn cô cũng thấy trời đất như quay cuồng.

Chờ ba người kia yên vị trên ghế, cô cũng tính ngồi xuống chiếc ghế còn lại.

“Đừng!”

Mai hét lên một tiếng, chạy tới ngăn không cho cô gái kia ngồi lên chiếc ghế.

“Sao... Sao thế ạ?”

“À không không. Em ngồi lên ghế của chị đây này.”

Mai ấp úng, vội đẩy ghế của mình cho người kia ngồi, phần mình thì kéo chiếc ghế kia lại để đối diện mình, xong ngồi xuống bên giường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.