Phát Sóng Trực Tiếp Giả Gái Thông Quan Trò Chơi Sinh Tồn

Chương 14: Chương 14




Đám NPC ở phòng khách giống như không biết mệt mỏi, vẫn luôn mang theo mỉm cười vui đùa ầm ĩ, đôi người chơi tình lữ kia còn đang ở đây, thành thành thật thật ăn chút đồ vật, ngay cả Hứa Vĩnh Bình rời đi cũng không chú ý, dù sao đi điều tra biệt thự rất bình thường.

Cô gái buộc tóc đuôi ngựa từ đi từ toilet ra, mặt vô biểu tình đi vào phòng khách, nhìn cảnh tượng náo nhiệt trước mắt liền gợi lên khóe miệng trào phúng.

Cảm giác có thân thể thật tốt.

Tóc đuôi ngựa tự nhiên đi tới gần mọi người, cô quen biết tất cả NPC, nhưng hôm nay hình như có mấy người lạ tới?

Thú vị.

Đôi người chơi tình lữ sau khi ăn xong, Phương Văn Tĩnh muốn đi WC, nhưng nghĩ tới một màn ghê tởm trong toilet trước đó không lâu, chắc chắn cô sẽ không giải quyết vấn đề ở tầng một, mỗi một tầng của biệt thự đều có toilet, cô liền chạy tới tầng hai.

Làm bạn trai Trương Vĩ chắc chắn sẽ đi cùng, canh giữ ở ngoài WC.

Tóc đuôi ngựa đuổi kịp hai người, đứng cách đó không xa nhìn Trương Vĩ đang nhàm chán đến chết, miễn cưỡng gợi lên khóe miệng ý đồ biểu hiện càng thêm tự nhiên một chút, sau đó đi tới.

“Anh trai ở đây một mình làm gì thế?” Vẻ ngoài tóc đuôi ngựa rất không tồi, cô chính là một trong những cô gái mà em trai Hứa Vĩnh An đã nhắm vào trước khi Thẩm Bân xuất hiện, lúc này đang cố tình ngụy trang giọng nói càng thêm dịu dàng, đôi mắt 'thâm tình' nhìn Trương Vĩ.

Trương Vĩ vốn dĩ không phải người quá kiên định, nghe thấy giọng nói mang theo hơi 'ngượng ngùng' của cô, lập tức suy nghĩ bậy bạ, ánh mắt nhìn đối phương từ trên xuống dưới.

“Không có, chờ bạn gái thôi.” Trương Vĩ nói.

Khuôn mặt tóc đuôi ngựa lập tức trở nên mất mát: “Thì ra cô ấy thật sự là bạn gái của anh, vậy cô ấy rất hạnh phúc, anh ơi, chờ lát nữa em cũng muốn đi toilet, anh có thể chờ em một chút không? Em rất sợ.” Ba chữ cuối cùng nói rất đáng thương, ánh mắt đó dù là ai nhìn vào cũng không đành lòng từ chối.

Trương Vĩ cũng không ngoại lệ, nụ cười của hắn càng lúc càng rõ, gật gật đầu: “Được chứ, chắc chắn chờ em, đừng sợ, có anh ở đây.” Hoàn toàn giống như không nhận thấy tiểu tâm cơ của tóc đuôi ngựa, hoặc là nói đàn ông liền thích bộ dạng này của phụ nữ, phát hiện cũng sẽ không vạch trần.

Làm người chơi, Trương Vĩ có thể nhìn ra các NPC trong thế giới game này khá kém cỏi, ít nhất biểu hiện tương đối giống NPC một chút, mà trong một số thế giới game khác mới gọi là hung tàn, NPC cùng người chơi tiếp xúc vài ngày đều không phân biệt ra đâu là thật giả.

Cho nên hiện tại cho dù hắn có nhớ ra đã từng nói với quản gia bản thân và Phương Văn Tĩnh là vợ chồng, cũng không để ở trong lòng.

Nếu hắn lại cẩn thận một chút thì sẽ phát hiện, những NPC khác cho dù biểu tình cứng đờ cũng sẽ không hoàn toàn không có đầu óc, ít nhất đối với lời nói mà các người chơi từng nói qua đều có thể nhớ kỹ, cho nên mọi người đều đem Phương Văn Tĩnh và Trương Vĩ trở thành vợ chồng, căn bản sẽ không hỏi lại vấn đề hai người có phải là người yêu của nhau hay không.

Nhưng tóc đuôi ngựa trước mắt không biết, bởi vì cô là quái vật, vẫn chưa nghe được người chơi giới thiệu bản thân...

Tóc đuôi ngựa trở nên vui vẻ: “Cảm ơn anh trai, em tên Dư Lệ, anh tên gì? Nếu anh có bạn gái, vậy chúng ta...có thể làm bạn bè không?” Lời nói kiểu muốn nói lại thôi, giống như nếu anh biểu đạt anh không có bạn gái, em liền muốn làm bạn gái của anh.

Gợn sóng trong lòng Trương Vĩ càng lúc càng rộng, trước kia hắn cũng đã từng phát sinh quan hệ với các NPC ở thế giới khác, xong việc trò chơi kết thúc đúng là không cần chịu trách nhiệm, tuy có chút lo lắng sẽ xảy ra điều gì đó ngoài ý muốn, nhưng lúc trước không phải không xảy ra việc gì hay sao?

Huống hồ NPC thế giới này rõ ràng cấp thấp hơn rất nhiều, càng thêm không thành vấn đề.

“Anh tên Trương Vĩ, chúng ta đương nhiên có thể làm 'bạn bè'”, có thể làm kiểu bạn bè tình một đêm, những lời này hắn chưa nói ra lời, chỉ là nụ cười càng sâu.

Tóc đuôi ngựa thật cẩn thận không chế biểu tình trên mặt, biểu hiện càng ngày càng ngọt ngào, lại nói thêm với Trương Vĩ vài câu, hai người dần dần nhìn nhau, nhưng lúc này Phương Văn Tĩnh đi ra.

Dư Lệ lập tức nói: “Anh trai ơi anh phải chờ em đấy nhé.” Liền xoay người vào toilet.

Phương Văn Tĩnh sửng sốt, chờ sau khi cửa toilet đóng lại mới nhìn về phía Trương Vĩ: “Chuyện gì thế?”

Trương Vĩ không chút để ý giải thích: “Một cái NPC nói sợ hãi đi vệ sinh, nhờ chúng ta chờ cô ấy một chút, anh tự hỏi tìm ở biệt thự lâu như vậy cũng không có manh mối, không bằng đáp ứng cô ta, làm quen một chút để hỏi thăm tình hình.

Hắn không phải kẻ ngốc, ngược lại, khi đàn ông làm chuyện xấu, đầu óc đều khôn khéo muốn chết, Phương Văn Tĩnh vừa nghe liền tin lời Trương Vĩ nói, chỉ là trong lòng còn có một chút không vui: “Vậy sao cô ta gọi anh là anh trai?”

Trương Vĩ cười cười, vươn tay ôm Phương Văn Tĩnh: “Không phải em không nhìn ra đầu óc NPC ở thế giới này không tốt nhỉ, nói không chừng bọn họ đều gọi người khác là anh trai chị gái ấy chứ, không cần phải xen vào.”

NPC chơi qua đường là được, cho dù Trương Vĩ có tâm tư ngoại tình, cũng muốn giữ lại Phương Văn Tĩnh, dù sao người phụ nữ này mới có thể phát triển với hắn ở trong hiện thực.

Phương Văn Tĩnh ngẫm lại cũng phải, liền bỏ cách xưng hô này qua một bên, chủ yếu là nếu cô đã lựa chọn cùng Trương Vĩ ở bên nhau, liền rất tin tưởng hắn.

Tóc đuôi ngựa đại khái sử dụng thời gian gần bằng Phương Văn Tĩnh mới ra ngoài, cười ngọt ngào: “Anh trai em xong rồi, chúng ta đi thôi.” Hoàn toàn chưa cho Phương Văn Tĩnh một ánh mắt, cho dù hiện tại Trương Vĩ đang ôm cô.

Phương Văn Tĩnh lập tức nhíu mày: “Em gái, không phải mỗi một người đàn ông đều có thể gọi là anh trai đâu.”

“Không có mà, chị gái chị đừng hiểu lầm, em chỉ gọi anh Trương Vĩ là anh trai, không gọi người khác, đây là tôn trọng đối với anh Trương Vĩ mà, dù sao gọi thẳng tên cũng không hay.” Cô nói, biểu tình ngây thơ muốn chết.

Giọng nói Phương Văn Tĩnh lập tức trở nên lớn hơn: “Tôi nói là, đừng gọi bạn trai người khác là anh trai, cô hiểu chưa?!” Dù sao đối phương chỉ là một NPC cấp thấp, cô cũng không cần khống chế tính tình.

Tóc đuôi ngựa ủy khuất nói: “Chị gái thật hung dữ nha, anh ơi em sợ.” Lại không nói lời gì khác, chỉ nhìn về phía Trương Vĩ cầu cứu.

Ánh mắt này, thiếu chút nữa khiến Phương Văn Tĩnh bùng nổ, Trương Vĩ lập tức hòa giải: “Văn Tĩnh cô ấy không có ác ý, đừng sợ.” Sau đó hạ giọng lập tức an ủi Phương Văn Tĩnh: “NPC không đầu óc em ghen làm gì? Trước tạo cái quan hệ hỏi chút chuyện thôi, sau đó anh vĩnh viễn cách xa nàng bảo trì từ một mét trở lên được chưa?”

Phương Văn Tĩnh nghe được lời này nhìn tóc đuôi ngựa từ trên xuống dưới, thật lâu sau mới gật gật đầu, chờ con NPC này không còn giá trị lợi dụng, nếu có thể giết thì tìm cơ hội giết luôn, cô nghĩ.

Trương Vĩ tự cho là giọng nói đè ở bên tai Phương Văn Tĩnh đã rất thấp, lại không nhìn thấy tóc đuôi ngựa lộ ra một ánh mắt châm chọc, đảo mắt liền biến mất không thấy.

A, nam nhân, đều đáng chết!

......

Thời gian buổi tối trôi qua nhanh, gần 11 giờ tìm kiếm Diêm Hình mới về lại phòng khách tầng một, liền dựa vào góc nhắm mắt dưỡng thần.

Thẩm Bân liền ngồi ở bên người hắn, cũng nhắm mắt lại, một bộ tôi cũng mệt mỏi đừng tới quấy rầy tôi, kỳ thật trong lòng còn đang tính toán làm cách nào để dính vào lão đại này, buổi tối cần phải ngủ cùng nhau, bằng không có lẽ ngày hôm sau mình chỉ còn là một khối thi thể cũng nên.

Lúc này tóc đuôi ngựa Dư Lệ từng tiếp cận Trương Vĩ, liên tục nhìn về phía hai người bọn họ, hiển nhiên trong lòng đang đánh chủ ý gì đó.

Dù sao đối với cô mà nói, Thẩm Bân chính là đứa con của tên đàn ông khốn kiếp hại mình!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.