Có thể khiến Diêm Hình choáng váng, có thể nhận ra tinh thần lực rất cường đại, nhưng cũng chỉ trong nháy mắt mà thôi, hắn liền khôi phục lại như lúc ban đầu.
Cho dù có xấu xa như thế nào, lúc này Diêm Hình cũng không có khả năng trực tiếp buông tay vứt Thẩm Bân trên mặt đất, đành phải đem người bế lên trên giường.
Có lẽ cũng coi như quen biết, chuyện nhỏ không tốn sức gì.
Do đó phòng phát sóng trực tiếp còn ầm ĩ vài câu, hỏi có phải muốn mở ra chế độ 18+ hay không?
Kết quả khiến người hoàn toàn thất vọng, kế tiếp Diêm Hình căn bản không thèm nhìn qua Thẩm Bân một cái, bộ dáng giống như Liễu Hạ Huệ.....
Từ khi quái vật giả trang thành Hứa Vĩnh Bình, lúc này mới vừa thay xong quần áo trong phòng, quản gia liền đi vào, khi ông sắp xếp phòng liền thấy thiếu hai người, Dư Lệ và Hứa Vĩnh Bình, chẳng qua biệt thự thường xuyên xảy ra một vài việc vượt quá sức tưởng tượng, người mất tích thực bình thường, quản gia không quan tâm mà thôi.
Hiện tại vì sao Hứa Vĩnh Bình lại ở trong phòng?
“Sao cậu lại ở đây?” Quản gia nghĩ liền kinh ngạc hỏi ra tiếng.
Quái vật giờ phút này không dùng giọng nói của Hứa Vĩnh Bình, ngược lại biến thành giọng nữ buồn bã nói: “Sao tôi không thể ở đây?”
Quản gia lập tức khiếp sợ, trên mặt xen lẫn vui mừng và phức tạp, không khống chế được giọng nói kêu lên: “Tịnh Tịnh! Bà là Tịnh Tịnh! Nhiều năm như vậy, cuối cùng bà cũng chịu gặp tôi sao? Năm đó là tôi vô năng, không bảo vệ bà.” Cơ hồ muốn lão lệ tung hoành.
Đáng tiếc quái vật lại không có chút tâm tư nào muốn ôn lại chuyện cũ, lạnh lùng nói: “Không cần, năm đó tôi lợi dụng ông trước, hiện tại tôi trở về báo thù, thằng nhóc kia đúng là may mắn, nhưng hiện tại cái gì cũng không cần lo, đêm nay nhất định có thể giết nó!”
“Nó” trong miệng quái vật không cần nghĩ cũng biết là Thẩm Bân, có liên quan với việc cô chết năm đó, ngoại trừ quản gia và Thẩm Bân đã toàn bộ chôn cùng, quái vật thoạt nhìn giống như không muốn giết quản gia, nhưng Thẩm Bân nhất định phải chết.
Quản gia nghe được lời cô nói mới như là nghĩ ra điều gì: “Người hôm nay trong toilet, có phải bà giết hay không? Còn có năm đó nhiều án mạng như vậy, Tịnh Tịnh bà...đừng tiếp tục nữa, được không?”
Đám người xấu xa hại chết ả, toàn bộ chết ở căn biệt thự này, quản gia biết ả chịu khổ, cho nên cũng không truy cứu có giết người hay không, nhưng nói cho cùng, Thẩm Bân lúc ấy còn nhỏ, là người vô tội.
“Đúng” ả không e dè thừa nhận nói: “Không chỉ năm đó, còn có người trong căn biệt thự này hôm nay, cũng phải chông cùng, nếu ông muốn làm người duy nhất sống sót lần thứ hai, thì câm miệng đi!”
Quái vật nói xong liền rời khỏi phòng, quản gia ở phía sau không lớn không nhỏ gọi Tịnh Tịnh....không có chút tác dụng nào. Trước kia, quái vật bản lĩnh kém, trả thù xong, cư nhiên không có sức lực dư thừa đi đối phó cá lọt lười Thẩm Bân, chỉ có thể nhìn cậu chậm rãi lớn lên, cuối cùng tới sinh nhật 18 tuổi của cậu, quái vật có một chút bản lĩnh, liền tuần hoàn thời gian ở biệt thự, khiến tất cả mọi người dừng lại trong một ngày này.
Sau đó lại có người chơi tham gia, vận mệnh liền chú định có cái gì đó không giống nhau? Quái vật biết đây là một cơ hội, cho nên mới bắt đầu cắn nuốt, tính toán hoàn toàn giết chết Thẩm Bân.
Đêm khuya 12 giờ là thời gian tuần hoàn, các NPC sẽ đi ngủ lúc này, vốn dĩ người chơi cũng sẽ bị ảnh hưởng, nhưng tinh thần lực của Diêm Hình quá mạnh, nhẹ nhàng chống cự thành công, cho đến nay tất cả người chơi còn sống chỉ còn lại đôi tình lữ kia có khả năng nguy hiểm.
Có điều tuy hai bọn họ tương đối mà nói không lợi hại lắm, nhưng cũng không hoàn toàn ngủ quá say, chỉ là đầu đau muốn vỡ ra mà thôi.
Khi quái vật khoác lớp da Hứa Vĩnh Bình tiến vào phòng, Phương Văn Tĩnh và Trương Vĩ liền biết không xong, hai người tiên hạ thủ vi cường, liều mạng ra tay trước.
Đáng tiếc thực lực quái vật xưa đâu bằng nay, hai người bọn họ không phải đối thủ, cho dù dây dưa hồi lâu, cuối cùng vẫn rơi vào kết cục tử vong.
Quái vật nhìn Trương Vĩ cười trào phúng, lúc trước ả vốn dĩ muốn dựa vào mặt Dư Lệ câu dẫn đối phương đến phòng một mình để cắn nuốt, kết quả đụng phải Hứa Vĩnh Bình trước, nếu không thật trực tiếp động thủ với đôi tình lữ này, có lẽ sẽ khiến hai người bọn họ chạy thoát.
Diêm Hình ở phòng bên cạnh nghe được động tĩnh, vốn định đi xem một cái, nhưng nhìn người nào đó đang ngủ vô cùng ngon lành trên giường, vẫn đứng lại tại chỗ không nhúc nhích.
Ai cũng có suy nghĩ xa gần thân sơ, cho dù lạnh nhạt như Diêm Hình cũng không ngoại lệ, tuy hắn không có cảm tình gì với Thẩm Bân, nhưng so với người chơi khác không phải càng xa lạ hơn sao? Không đáng vì người khác bỏ Thẩm Bân lại một mình một người, nói không chừng sẽ gặp phải nguy hiểm.
Hơn nữa giữa người chơi với nhau chính là đối thủ, sẽ đoạt tài nguyên, cho dù hắn không chủ động hại người cũng không đại biểu hắn muốn cứu người.
Phòng bên cạnh liên tục vang lên tiếng động một thời gian mới hoàn toàn trở lại yên tĩnh, quái vật có chút no, người chơi và NPC khác nhau, sau khi cắn nuốt người chơi cần phải có quá trình tiêu hóa, cứ cảm giác trong cơ thể bọn họ có chút 'tạp chất' không dung hợp với thế giới này.
Biểu tình trên mặt quái vật càng ngày càng hưng phấn, không nói hai lời đem tinh thần lực vươn về phòng Thẩm Bân, muốn giết chết cậu, kết quả tìm kiếm một vòng, không có ai?
Ả đành phải bao trùm toàn bộ căn biệt thự, đào ba thước đất cũng phải tìm ra người.
Diêm Hình ở phòng sát vách đứng im trước cửa sổ, khi tinh thần lực của quái vật tập kích đến, hắn cơ hồ theo bản năng lập tức phản kích lại, thiếu chút nữa lực lượng ngang nhau, cuối cùng vẫn là Diêm Hình tốt hơn.
Quái vật cả kinh thu lại tinh thần lực, lần đầu tiên ả biết người đàn ông kia cư nhiên cường đại như vậy, trước đó không lâu khi ở thư phòng may là tóc mình lợi hại, nếu không ai thua ai thắng cũng không nhất định.
Dù sao Diêm Hình cũng mới trải qua một trận đấu, chắc chắn sẽ có cách tấn công và phòng thủ tốt trước để đảm bảo an toàn cho bản thân, căn bản không thể gặp được quái vật liền giết chết, huống chi cho dù hắn ngày đó chiếm ưu thế đánh cho quái vật một trận, cũng chỉ khiến quái vật càng thêm cẩn thận để cắn nuốt mà thôi.
Đánh không lại ả còn không chạy thoát được sao?
Quái vật lúc này đúng là rất hận, Thẩm Bân đúng là rất may mắn. Không chỉ mười mấy năm trước chỉ còn lại duy nhất mình cậu còn sống đến bây giờ, giờ phút này vẫn không giết được cậu.
Khuôn mặt ả cực kỳ dữ tợn, nhưng không có cách nào, đêm nay vô luận quái vật làm gì cũng không thể tiếp tục cắn nuốt NPC gia tăng lực lượng, bởi vì vừa mới nuốt còn chưa tiêu hóa xong.
Lại chờ một ngày, ngày mai sau khi tiêu hóa xong ả định nuốt hết tất cả NPC, chắc chắn có thể nghiền áp Diêm Hình!
....
Tinh thần lực là thứ tốt, nói như này, ở thế giới hiện thực Diêm Hình có thể sử dụng tinh thần lực bao trùm một khu vực rộng lớn, so với mắt thường còn nhìn thấy rõ hơn, nhưng đáng tiếc từ khi đi vào căn biệt thự này liền không tác dụng.
Giả thiết trò chơi là như vậy, trong game tinh thần lực của người chơi ngoại trừ công kích ra thì không thể tùy ý phóng thích thăm dò, nếu không Diêm Hình căn bản không cần tự mình đi khắp nơi trong biệt thự điều tra, chỉ cần ngồi ở phòng khách liền có thể rõ ràng hết thảy chung quanh trong một giây.
Này không phải BUG sao?
Bóng đêm càng ngày càng mát lạnh, Diêm Hình ngồi trên đệm gần cửa sổ dựa vào tường nhắm lại hai mắt, có lẽ hắn đang ngủ, có lẽ là không, dù sao người chơi có được tinh thần lực cường đại, thể chất không phải người thường có thể so sánh được, hai ba ngày không ngủ hoàn toàn không có vấn đề.
Mà Thẩm Bân trên giường không biết mơ thấy gì, bỗng nhiên ha ha một tiếng, chép chép miệng nhỏ giọng gọi hai chữ: Diêm Hình.