Phát Sóng Trực Tiếp Giả Gái Thông Quan Trò Chơi Sinh Tồn

Chương 18: Chương 18




Cách đó không xa nhĩ lực vô cùng tốt Diêm Hình: “......”

Bình thường, một trò chơi có thời gian đại khái là năm ngày, mọi người chơi đều cho rằng trò chơi có khó hay không thì phải xem NPC, nếu NPC ngốc nghếch, vậy chắc chắn đơn giản, phúc lợi ít, nhưng trò chơi trước mắt này lại điên đảo tưởng tượng, trong vòng một ngày cơ hồ chết hết, chỉ còn lại một mình Diêm Hình.

Đây là cái khái niệm gì? Địa ngục có lẽ cũng chỉ như vậy thôi nhỉ!

Hứa Vĩnh Bình chết đi mới càng phát điên, bị đá ra ngoài còn chưa tính, cư nhiên bỏ mình ngay ngày đầu tiên? Hắn suy nghĩ nửa ngày cũng không cam lòng, tìm kiếm Diêm Hình khắp internet, chỉ cần biết tên, muốn tìm ra rất đơn giản, dù sao đại đa số người chơi đều lấy họ tên thật đặt cho phòng phát sóng trực tiếp.

Huống chi Diêm Hình là người đàn ông cũng không biết phát sóng trực tiếp là vật gì, căn bản không chỉnh sửa tên phòng phát sóng trực tiếp, hệ thống sẽ trực tiếp lấy tên mà hắn đăng ký trò chơi.

Cho nên đêm hôm khuya khoắt trong phòng phát sóng trực tiếp:

Hứa Vĩnh Bình: Em gái nhà nó! NPC Dư Lệ kia là chuyện gì? Cũng dám hại ông đây! Trò chơi ngu ngốc, có BUG à? Còn Thẩm Băng nữa, con ngu này, đều CMN có bệnh, muốn chết cùng chết, chúc toàn diệt!

Lời này vừa nói ra nhưng khó lường, dù sao Hứa Vĩnh Bình trực tiếp sử dụng tài khoản của mình mắng chửi, tuy phòng phát sóng của Diêm Hình mới xuất hiện, không có bao nhiêu fan, nhưng không đại biểu có thể để người bắt nạt đến tận cửa nhà.

Làm giàu nhờ bán ky: Đầu năm nay sao khắp nơi đều có gà rừng tự tiện cho mình thêm diễn vậy? Nhan lúc anh trai nhà chúng tôi đêm khuya đi ngủ tới cửa mắng chửi phải không, có bản lĩnh hẹn đánh nhau, đánh mày thành gà đòn!

Nhân vật rác rưởi của năm: Ăn hại thì nói ăn hại, còn có mặt mũi kêu to, tự tin ở đâu ra thế? Ông nội mày cho mày à?

Sờ sờ lẫn nhau: Ta không chấp nhận, ông nội hắn không cõng cái nồi này, nếu ông nội ở đây, chắc chắn sẽ đánh chết thằng ngu này.

......

Trong lúc nhất thời phòng phát sóng trực tiếp rất náo nhiệt, ngươi một lời ta một ngữ mắng Hứa Vĩnh Bình, nhưng hắn tốt xấu cũng thông quan nhiều trò chơi như vậy, lập tức gọi các fan của mình tới giữ thể diện, mắng chửi lại.

Màn ảnh cuối cùng của phòng phát sóng trực tiếp của Diêm Hình là khuôn mặt hắn ngồi ở cạnh cửa sổ, dưới ánh trắng nghiêng bóng, quả thực đẹp trai đến mức bi thảm, rất nhiều fan của Hứa Vĩnh Bình đều là vì hắn chơi game không tồi mới thần tượng hắn, hiện tại nếu bị pass rớt, cơ hồ lập tức di tình biệt luyến.

Khuôn mặt đẹp trai của Diêm Hình không thơm sao? Trong vòng một ngày người chơi toàn diệt mình hắn còn sống không trâu bò sao? Việc gì phải đi theo Hứa Vĩnh Bình mắng chửi người?

Hơn nữa thắng bại là chuyện thường của nhà binh, mỗi người tiến vào trò chơi hẳn là có tu dưỡng nhất định và không phải chịu trách nhiệm khi bị đá ra ngoài, thừa nhận kỹ không bằng người thì làm sao? Loại người giống như hắn, quay lại mắng chửi người thật là ghê tởm.

Cho nên cuối cùng Hứa Vĩnh Bình cũng không chiếm được chỗ tốt, thậm chí thoát fan hơn nửa, đều cống hiến cho phòng phát sóng trực tiếp của Diêm Hình....

Ở trong game thiếu chút nữa bị Thẩm Bân chọc cho suýt khóc, ngoài game còn bị các fan chọc đến nhồi máu cơ tim.

......

Vầng trăng treo ở chân trời bên ngoài biệt thự dần dần bị ánh nắng thay thế, Thẩm Bân ngáp một cái rời giường, ánh mắt mơ hồ, hiển nhiên còn chưa tỉnh hẳn.

Sau đó nhìn thấy người đàn ông cách đó không xa ngây ngô cười một cái, sáng tinh mơ thật CMN đẹp mắt, tâm tình tốt đến bay lên.

Thẩm Bân tự nhiên đi vào nhà vệ sinh rửa mặt, thời gian tuần hoàn cũng có chỗ tốt, ít nhất đồ dùng tẩy rửa mỗi ngày đều đổi mới không bị bụi bẩn.

Diêm Hình chỉ đơn giản nói một câu Phương Văn Tĩnh và Trương Vĩ đã chết, thì không nói thêm gì nữa, Thẩm Bân sửng sốt, gật gật đầu, trong lòng lập tức hiểu ra hôm nay sợ là còn nguy hiểm hơn cả ngày hôm qua.

Hai người dù sao cũng phải tiếp tục đi điều tra biệt thự, Thẩm Bân mở cửa liền nhìn thấy mèo đen ngồi xổm trước cửa trong mong nhìn mình, tối hôm qua nó lo lắng hãi hùng cả đem, thế giới game hung tàn như vậy, chín cái mạng phải dùng tiết kiệm một chút, nếu không thì không đủ.

Thẩm Bân duỗi tay bế mèo đen lên, sau đó dương như không có việc gì đi theo bên người Diêm Hình, lão đại đi đâu cậu đi đó, tuyệt không hành động một mình.

Tuy nói tìm được ba bộ nữ trang tiến vào trạng thái vô định rất quan trọng, nhưng cậu lo lắng căn bản không kịp vô định liền chết thẳng cẳng.

Diêm Hình không quản cậu, chỉ cần tiểu tùy tùng không ngại là được.

Phòng khách tầng 1, quản gia và các NPC tụ tập, tuyên bố một ngày party bắt đầu, nhưng cậu biết, hôm nay không phải ngày hôm qua, thời gian không còn tuần hoàn nữa....

Mèo đen vươn móng vuốt chụp chụp Thẩm Bân vài cái, ý bảo mau đi tìm nữ trang mới quan trọng, tạm thời an toàn không phải biện pháp.

Cũng không biết Thẩm Bân có hiểu hay không, lại qua một lúc lâu mới mở miệng nói với người đàn ông trước mặt: “Tôi mặc áo ngủ cứ cảm thấy không tiện, anh tìm trong biệt thự lâu như vậy, có nhìn thấy ở đâu có quần áo không?”

Diêm Hình lãnh đạm trả lời: “Phòng quản gia.” Hắn nhân lúc người không chú ý đã sớm tìm kiếm qua, căn cứ trên tường treo đầy ảnh chụp hắn nhận ra đó là phòng quản gia.

Mà tủ quần áo của các phòng khác đều trống không.

Thẩm Bân: “Không phải, tôi nói chính là quần áo nữ.”

“Ừ” Ngữ khí của Diêm Hình không thay đổi: “Phòng quản gia.” Hắn lại lần nữa ngắn gọn nói một lần.

Thẩm Bân nghi hoặc chớp mắt một cái: “Anh nói phòng quản gia có nữ trang? Không thể nào, kinh khủng như vậy sao?”

Tuy quản gia mặt không xấu, nhưng ông ta một ông già hơn 50 mặc nữ trang vẫn rất đáng sợ có được không.

Diêm Hình căn bản không trả lời câu hỏi này, nữ trang trong phòng quản gia được cất giữ cẩn thận, kích cỡ thì nhỏ, không giống như ông ta có thể mặc vào, mới đầu Diêm Hình không rõ vì sao có cái này, hiện tại đã biết, đại khái là của quái vật lúc còn sống nhỉ?

Thẩm Bân có sở thích mặc nữ trang khi đang mở màng, suy nghĩ duy nhất trong đầu đó là bộ dáng quản gia mặc nữ trang, bị sét đánh một cái, hơn nữa người khác đã mặc qua rồi, cậu tốt xấu còn có thói ở sạch nghiêm trọng, kiên quyết không đi trộm!

Nhưng mà, bình thường người có sở thích mặc đồ khác giới không chỉ có một bộ quần áo nhỉ? Có lẽ người ta còn cất giữ đồ mới nhỉ? Thẩm Bân trở nên do dự, hướng Diêm Hình nói: “Vậy, anh có thể....”

“Không được.” Diêm Hình lạnh lùng cự tuyệt, không cần nghĩ cũng biết đối phương muốn hỏi điều gì, hướng về phía hắn giọng điệu do dự liền biết không có chuyện gì tốt.

Thẩm Bân: “....” Trong lòng khó chịu đem Diêm Hình yy một lần, nỗ lực điều chỉnh tốt ngữ khí: “Kỳ thực người ta chỉ muốn đổi một bộ quần áo cho anh nhìn bộ dáng ~ xinh đẹp của người ta khi mặc váy thôi mà, đều là vì anh mà ~”

Diêm Hình: “......”

Mèo đen: “......” Nó thiếu chút nữa nằm không vững ngã từ trong ngực Thẩm Bân xuống đất, có thể đừng lẳng lơ như vậy được không! Quá dọa người, à không quá dọa mèo nhỉ?

Diêm Hình xoay người rời đi, giống như không nghe thấy lời cậu nói.

Thẩm Bân thấy một màn như vậy tức giận đuổi theo: “Này! Ngay lúc này, anh giúp tôi một lần, tôi sẽ báo đáp anh!” Lập tức bại lộ bản tính.

Diêm Hình vẫn không thèm để ý, Thẩm Bân có chút sốt ruột, muốn vươn tay bắt lấy ống tay áo của hắn, hắn lạnh lùng nhìn cậu, tựa hồ muốn nói nếu cô dám chạm vào tôi, đừng trách tôi không khách khí.

Thẩm Bân đành phải ảo não thu hồi tay: “Thật sự chỉ giúp tôi một lần không được sao?”

Diêm Hình nhìn cậu: “Vì sao?” Nếu sợ nguy hiểm, vì sao còn muốn thay quần áo?

Thẩm Bân suy nghĩ thật nhanh: “....Bởi vì không thay quần áo tôi sẽ không thoải mái, tôi đối với việc thay quần áo có chấp niệm rất sâu! Không biết vì sao.”

Đừng hỏi, hỏi liền đẩy nồi cho giả thiết trò chơi đặt ra là xong.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.