Edit: Linhlady
Hắn ta cũng là một người thức thời, đương nhiên sẽ không ở một cái bóng đèn!
Thế nhưng người trước nay lãnh khốc vô tình như Kỷ Vô Ngu cũng có người khiến hắn động lòng sao, ừm...... Hắn ta đi tìm đám anh em kia bát quái một chút! Hắc hắc hắc......
Kỷ Vô Ngu thấy người đáng ghét kia rốt cuộc đi rồi, hắn xem nhẹ tiểu Q vẫn luôn đều ở trong đầu hắn kêu thê lương “Không được phá hư quy tắc”, ngược lại ôn nhu nhìn Mạc Vân Quả nói: “Thân Thân, em còn muốn ăn gì không?”
Mạc Vân Quả sờ sờ bụng, lắc đầu nói: “No rồi.”
Kỷ Vô Ngu nhìn động tác của Mạc Vân Quả, trong lòng kích động, ai nha nha! Hắn cũng muốn sờ sờ bụng làm sao đây!
Bụng của Thân Thân nhất định phi thường mềm! Thật muốn sờ!
Đương nhiên, Kỷ Vô Ngu chỉ có thể nghĩ trong đầu mà thôi mà thôi, Thân Thân còn chưa đồng ý, hắn không dám tự tiện động vào cô!
“A a a a! Thật lãng mạng! Thật xứng đôi!”
“Nam chủ nhà ta uy vũ khí phách!”
“Tiểu Quả Quả nhà ta đã thành công hấp dẫn được một nam nhân chất lượng tốt!”
“Phốc ha ha ha ~ ta cảm thấy phòng phát sóng trực tiếp của tiểu Quả Quả nhà ta có thể đổi tên thành “ liêu hán chi lữ “.”
“Chủ ý của lầu trên cũng không tồi 2333333333”
“Các ngươi đã quên mất tồn tại của nữ chủ sao......”
“Lầu trên ngươi nói cái gì? Có bản lĩnh ngươi lặp lại lần nữa.”
“Khụ khụ...... Không nói.”
“Nguyên nữ chủ gì đó, quá xú không biết xấu hổ được không! Vậy mà dám nói mình thuần khiết nhất, ta phi!”
“Cái này còn chưa tính, cô ta lại dám nói tiểu Quả Quả nhà ta không thuần khiết! Hừ ╭(╯^╰)╮ Tẩn cô ta!”
“Tiểu Quả Quả nam chủ đã giáo huấn cô ta 2333333, vừa rồ biểu tình của Bạch Tiểu Hoa kia, tấm tắc......”
“Ta phỏng khi cô ta đối mặt với nam chủ sẽ có bóng ma tâm lý, ha ha ha ha!”
Phòng phát sóng trực tiếp vẫn náo nhiệt như vậy, Kỷ Vô Ngu bớt thời giờ nhìn thoáng qua phòng phát sóng trực tiếp, đối với lời lẽ của bọn họ thập phần vừa lòng, đặc biệt là câu nói hắn cùng Thân Thân rất xứng đôi kia! Thẩm thấu tận tim hắn!
Mạc Vân Quả nhìn thoáng qua sắc trời bên ngoài, đối với Kỷ Vô Ngu nói: “Cần phải trở về.”
“Tốt, anh đưa em trở về ~” Kỷ Vô Ngu kéo tay nhỏ Mạc Vân Quả, vui vẻ đi ra ngoài.
Mạc Vân Quả bị lôi kéo tay:......
Kỷ Vô Ngu thấp thỏm bất an lôi kéo tay nhỏ của Thân Thân: Thật tốt quá! Thân Thân không cự tuyệt mình! (づ ̄3 ̄)づ╭?~
Kỷ Vô Ngu đưa Mạc Vân Quả về nhà bằng một chiếc xe vô cùng khoa trương.
Mạc Vân Quả mặt không đổi sắc hưởng thụ tốc độ như đang bay, vô cùng bình tĩnh để Kỷ Vô Ngu đưa cô về nhà.
Quản gia sớm đã ở nhà chờ đợi, vừa thấy Mạc Vân Quả trở về, hắn ta cung kính đi lên hỏi han ân cần.
Mạc Vân Quả lắc đầu, cự tuyệt ý tốt của quản gia.
Trải qua một quãng đường dài, cuối cùng Mạc Vân Quả cũng đi được từ phòng khách về phòng ngủ.
Vừa nhìn thấy cái giường lớn khoa trương kia, tuy rằng biểu cảm khuôn mặt Mạc Vân Quả vẫn lạnh nhạt như vậy, nhưng bước chân lại nhanh không ít.
Mạc Vân Quả cởi giày, nằm ở trên giường, lăn một vòng, lại lăn một vòng.
Thật thoải mái!
sắc mặt Mạc Vân Quả lạnh nhạt lại lăn vài vòng, quần chúng phòng phát sóng trực tiếp thấy tâm tình cô không tồi, thay nhau hỏi cô vì sao lại vui vẻ như vậy.
Mạc Vân Quả lăn a lăn, lăn thập phần nghiêm túc, cô thấy phòng phát sóng trực tiếp có người hỏi cô, rốt cục ngừng lại nói: “Giường thực thoải mái.”
Mọi người phòng phát sóng trực tiếp:......
Mạc Vân Quả cũng mặc kệ phản ứng của phòng phát sóng trực tiếp ra sao, thấy không có người hỏi cô, cô lại lăn vài vòng, lại lăn vài vòng, lăn a lăn ~
- ------